Vô Hoa lão tổ có vẻ khó coi, thân hình không kìm được run rẩy cả lên.
Cao thủ các đại thánh địa trấn thủ Mê Linh Uyên, toàn quân bị diệt!
Đây là hơn ba mươi vị Thần Cung Cảnh, mấy trăm vị Thần Đài Cảnh a!
Nhiều tinh nhuệ bị diệt như vậy, có thể nói là đánh cho tất cả thánh địa Trung Châu bị nguyên khí đại thương!
Càng quan trọng hơn là, hấp thu nhiều cường giả như vậy, thực lực Tà Thần đã khôi phục năm thành!
Điều này càng khiến Vô Hoa lão tổ tuyệt vọng!
Vô Hoa lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng, điên cuồng thiêu đốt tuổi thọ của mình, đánh tới Tà Thần !
Tại một ngọn núi cách Mê Linh Uyên vạn dặm, một vị nam tử mặt quỷ chậm rãi hiện ra từ hư không.
Chính là Tần Đình!
Tần Đình đứng chắp tay, ánh mắt sâu kín nhìn phương hướng Mê Linh Uyên.
Nơi đó, có hai vị cao thủ tuyệt thế đang chém giết!
Phương xa đột nhiên thoáng hiện vô tận ánh sáng, các loại thần thông bay múa đầy trời, mỗi một loại thần thông đều có uy lực đã diễn hóa đến cực hạn. Hào quang rực rỡ.
Vô Hoa lão tổ là cao thủ thành danh đã lâu, nhân vật uy chấn Trung Châu vài vạn năm.
Đáng tiếc hôm nay sắp phải chết ở đây, thành tựu cho uy danh của Tà Thần !
Sau trận chiến này, Tà Thần tuyên bố chuyện mình trở về với sinh linh Trung Châu, làm cho Trung Châu sợ hãi run rẩy!
Khuôn mặt Tần Đình lộ ra vẻ mỉm cười.
Tà Thần xuất thế, đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh Trung Châu không thể chỉ lo thân mình nữa, thậm chí vị đến Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng sẽ lại lần nữa xuất thủ.
Sau đó, tất nhiên sẽ có không ít Hóa Thần Cảnh vẫn lạc!
Một khi đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh ngã xuống, pháp lực trong cơ thể một lần nữa quy về thiên địa, thiên địa linh khí liền trở về đến mức đủ khả năng chèo chống cho việc phi thăng thành Thần Linh!
Mà những đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh vẫn lạc, cũng làm cho không người nào có thể cạnh tranh với Tần Đình!
Dù sao, đến Hóa Thần Cảnh, thì tương đương với việc có thể chạm đến Thần Linh.
Mặc dù bây giờ Tần Đình sở hữu chiến lực phi phàm, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, vẫn là Hư Thần Cảnh.
Nếu thiên địa linh khí trở về mức đủ khả năng chèo chống cho việc phi thăng thành Thần Linh, lại bị người khác nhanh chân đến trước thì sao, Tần Đình sao có thể làm loại chuyện ngu xuẩn này?
Thả ra Tà Thần, liền khiến những đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh có hi vọng thành thần chém giết lẫn nhau, nhất cử lưỡng tiện!
Mà Ngọc Hoàng Chân Nhân và Tà Thần lại có thực lực sàn sàn nhau, Tà Thần có được nhục thân Thần Linh, Ngọc Hoàng Chân Nhân có được pháp lực Thần Linh!
Hai người nhất định sẽ lưỡng bại câu thương, hoàn toàn mất đi cơ duyên thành thần!
Dù sao, hai vị cường giả này đều không còn nhiều thọ nguyên lắm.
Tà Thần và Ngọc Hoàng Chân Nhân là cường giả gần sát với thì như thế nào, còn không phải quân cờ của hắn?
Mặc dù Trung Châu sẽ lâm vào loạn thế, ức vạn sinh linh sẽ liên tục chết thảm, nhưng thế giới này, thắng lợi chính là tất cả!
Không quan hệ tới quá trình, phải bỏ ra bao nhiêu hi sinh cũng không đáng kể.
Chỉ cần người thắng sau cùng là Tần Đình là được rồi.
Cái khác thì Tần Đình tuyệt đối không để trong lòng.
Trong Mê Linh Uyên, Tà Thần và Vô Hoa lão tổ giao chiến say sưa, hai người có thực lực vô cùng cường đại, đánh cho địa phương vạn dặm quanh đây đều hóa thành một chiến trường to lớn, sát cơ tứ phía.
Tà Thần như là núi lớn Thái Sơn, sừng sững bất động, tiện tay ứng đối với công kích của Vô Hoa lão tổ, hời hợt nhưng nhiều lần đánh cho Vô Hoa lão tổ thổ huyết.
Trận đại chiến này có thể nói là kinh tâm động phách, kinh thiên động địa, Vô Hoa lão tổ chính là tồn tại vô cùng cổ xưa của Trung Châu.
Thực lực mạnh mẽ đến cực hạn, thần thông tạo hóa, pháp bảo kinh thiên!
Đáng tiếc là, vẫn không phải đối thủ của Tà Thần.
Tà Thần tiện tay phá vỡ thần thông của Vô Hoa lão tổ, thản nhiên nói: "Ngươi còn bao nhiêu thọ nguyên để thiêu đốt?"
Vô Hoa lão tổ lộ vẻ tiêu điều, Tà Thần nói không sai, hắn hiện tại đã là dầu hết đèn tắt, cách cái chết không xa, thọ nguyên đã bị ép khô.
Nhưng mà Tà Thần vẫn chưa dùng toàn lực, hắn bị phong ấn vạn năm, vừa mới thoát khốn, đang cần đối thủ như Vô Hoa lão tổ để giúp mình quen thuộc thần thông pháp lực.
Vô Hoa lão tổ bi ai phát hiện, nếu Tà Thần toàn lực xuất thủ, chỉ sợ hai chiêu hắn cũng không tiếp nổi.
Tà Thần đứng chắp tay sau lưng, thương hại nói: "Ngươi cũng coi như một đại cường giả, bây giờ còn có di ngôn gì muốn nói?"
Vô Hoa lão tổ cười hắc hắc, nói: "Tà Thần, ngươi xác thực lợi hại, nhục thân đã không khác biệt với Thần Linh, nhưng vì sao còn không đi đến một bước cuối cùng để thành thần?"
Mặt Tà Thần không đổi sắc, thản nhiên nói: "Ta đích xác là còn chưa tới bước buối thành thần, có điều bằng vào cảnh giới hiện tại, ta đã có thể quét ngang thiên hạ."
"Quét ngang thiên hạ?"
Vô Hoa lão tổ máu nhuộm vạt áo, cười hắc hắc nói: "Một vạn năm trước Ngọc Hoàng Chân Nhân có thể đánh bại ngươi, bây giờ cũng có thể đánh bại ngươi, ngươi đã bị phong ấn một vạn năm, tu vi dừng bước không tiến, càng không phải là đối thủ của Ngọc Hoàng Chân Nhân!"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo