Tống Trường Phong thế mà bị một chiêu của nam tử mặt quỷ đánh chết!

Đám người Tôn trưởng lão, Quật Ngọc Phật Đà run lên trong lòng, sắc mặt hiển lộ vẻ kinh hãi muốn chết!

Đại năng Hư Thần, chính là cường giả đỉnh cao của thế giới này, nhục thân sinh sinh bất tức, gần như tương đương với một nửa Thần Linh, rất khó vẫn lạc!

Từ lần loạn thế một vạn năm trước, Trung Châu chưa từng có đại năng Hư Thần vẫn lạc.

Nhưng bây giờ, rốt cục có một vị Hư Thần vẫn lạc trước mắt! Đám người Tôn trưởng lão cùng Quật Ngọc Phật Đà liếc nhau, cùng gầm thét!

Bây giờ Vô Hoa lão tổ bị Huyết Ma dẫn đi, Tống Trường Phong chiến tử tại chỗ, bốn người bọn họ chính là đạo phòng tuyến cuối cùng!

Nhất định phải chống cự đến khi Vô Hoa lão tổ trở về!

Nếu không, Trung Châu nguy rồi!

Tôn trưởng lão gầm thét một tiếng, sau lưng có vô số hào quang dâng lên, bỗng nhiên tăng vọt, như là một đạo ngân hà vượt qua hư không, đâm tới nam tử mặt quỷ.

Quật Ngọc Phật Đà niệm phật kinh, trong mi tâm dâng lên một tòa núi phật cao chừng mấy vạn trượng, bên trong có vô số La Hán hộ pháp.

Vô số La Hán cao giọng tụng Phật Kinh, trong lúc nhất thời vô số loại uy lực cường hoành của thần thông phật đạo, lít nha lít nhít đánh tới nam tử mặt quỷ!

Tiền trưởng lão càng là răng tì mục nứt, lớn tiếng rống giận, một cái đại đỉnh từ mi tâm bay ra, đánh thẳng xuống đầu nam tử mặt quỷ.

Đại đỉnh móc ngược mà xuống, thiên sơn vạn thủy từ trong trút ra, núi xanh lồng lộng đập vào mặt, lập tức lại thành biển lớn mênh mông, ngăn cách thời không!

Mà Trần trưởng lão thì vẫy tay, một cái chuông cổ xuất hiện ở trước mặt hắn, châu liên bích hợp, phát ra đều là thần thông sóng âm, đạo âm chấn động, vỡ nát hết thảy!

Nam tử mặt quỷ thấp giọng cười nói: "Vô Hoa lão tổ sẽ sớm chú ý tới động tĩnh nơi này, xem ra cần tốc chiến tốc thắng!"

Vung tay lên một cái, bầu trời đột nhiên âm u, rồi lập tức trở nên sáng tỏ vô cùng, một cái thủ chưởng khổng lồ nhô ra khỏi hư không, che cả bầu trời, hung hăng đập xuống bốn người.

Cái thủ chưởng này có tốc độ quá nhanh, ma sát với không khí sinh ra liệt hỏa, đốt lửa khắp bầu trời, bên trong liệt hỏa lại có lôi hải sinh sôi!

Một chưởng này có uy lực còn kinh khủng hơn Thần Ma !

Oanh!

Bốn người Tôn trưởng lão liên thủ lập tức bị trấn áp vỡ nát!

Nam tử mặt quỷ cười dài một tiếng, tiến lên trước một bước, một chưởng vỗ ra, núi cao mấy vạn dặm xung quanh bị đánh cho nát bấy, thiên địa linh khí bị hút đến, gia trì cho bản thân.

Sau một khắc, hư không băng liệt, bốn người Tôn trưởng lão bị lực lượng vô hình đánh thành tro bụi, hài cốt không còn!

Bốn vị đại năng Hư Thần bị nam tử mặt quỷ một kích miểu sát!

Nhìn qua thì phát sinh rất nhiều chuyện, kỳ thật từ thời điểm Tống Trường Phong Lão bị một chưởng vỗ chết, rồi bốn người Tôn trưởng lão liên thủ bị nam tử mặt quỷ đánh chết, cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi,

Nam tử mặt quỷ giết xong đám người Tôn trưởng lão, không có vẻ tự đắc chút nào, mặt không biểu tình, hóa thành một đạo ánh sáng đỏ bay vào vực sâu.

Mọi cử động của đại năng Hư Thần đều có thể dẫn dắt thiên địa khí cơ, trận chiến đấu vừa rồi càng là chấn động toàn bộ Mê Linh Uyên, động tĩnh quá lớn.

Vô Hoa lão tổ hẳn là cũng đã chú ý tới, cho nên nhất định phải mau chóng thả Tà Thần!

Bên ngoài Mê Linh Uyên mấy vạn dặm, ở giữa không trung có một vị lão giả lao đi tới tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã ngàn dặm đang đuổi theo Huyết Ma!

Vị lão giả này, chính là Thái Thượng trưởng lão Ngọc Tiêu Cung, đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh, Vô Hoa lão tổ!

Vô Hoa lão tổ thần sắc âm trầm, hắn lúc đầu tọa trấn Mê Linh Uyên, vừa vặn Huyết Ma lại trốn đến Mê Linh Uyên.

Huyết Ma làm hại Trung Châu hai mươi năm, hắn tự nhiên là có nghe thấy.

Cho nên quyết định tự mình xuất thủ chém giết Huyết Ma, giúp Trung Châu trừ một mối hại lớn!

Thế nhưng không nghĩ tới Huyết Ma này lại khó chơi như thế, mặc dù chỉ là Thần Cung đỉnh phong, nhưng tốc độ xác thực nhanh đến quỷ dị, so với đại năng Hư Thần khác phải nhanh hơn mấy phần.

Nếu chỉ vậy thì cũng thôi đi, thế nhưng Huyết Ma lại có thể hóa thành huyết hải, bao vây không ít cường giả các thánh địa, trong đó còn có không ít người Ngọc Tiêu Cung.

Nên Vô Hoa lão tổ sợ ném chuột vỡ bình, không dám hạ sát thủ, để tránh giết lầm tất cả đệ tử các thánh địa.

Cho nên hắn vì đuổi bắt Huyết Ma, cách Mê Linh Uyên càng ngày càng xa.

Bất quá, Mê Vụ Uyên còn có năm vị Hư Thần tọa trấn, hẳn là tạm thời không cần lo lắng,

Vô Hoa lão tổ vừa mới nghĩ đến đây, bỗng nhiên hư không chấn động, cả vùng đất đều hơi run rẩy!

Vô Hoa lão tổ hãi nhiên quay người, phát hiện trên bầu trời Mê Linh Uyên đột nhiên xuất hiện vô tận ánh sáng, các loại thần thông bay múa đầy trời, mỗi một loại thần thông đều có uy lực được diễn hóa đến cực hạn. Hào quang rực rỡ.

Hẳn là cường giả cấp bậc Hư Thần đang chiến đấu!

Không được!

Vô Hoa lão tổ run lên trong lòng, phong ấn Tà Thần có biến !

Suy nghĩ lưu chuyển, trong nháy mắt hắn liền hiểu ra, Huyết Ma là cố ý dẫn hắn rời đi!

Vô Hoa lão tổ gầm thét một tiếng, một chưởng đánh ra, mấy vạn dặm hư không trước mặt lập tức sụp đổ, Huyết Ma cùng trên trăm đệ tử các đại thánh địa trong nháy mắt bị đánh thành tro bụi!

Mặc dù họ đều là tinh nhuệ của Trung Châu, nhưng vì phòng ngừa Tà Thần xuất thế, cũng chỉ có thể hi sinh bọn hắn!

Sắc mặt Vô Hoa lão tổ âm trầm vô cùng, thân thể khẽ nhúc nhích, chớp mắt đã vượt qua ngàn dặm, lao tới phong ấn Tà Thần.

Nhất định phải vượt qua a!

0.05009 sec| 2409.648 kb