Tần Đình đưa tay chộp một cái, ba cái cổ cầm tạo hình xưa cũ xuất hiện tại trong tay, bên trên hiện đầy đạo văn phức tạp, ẩn chứa uy năng làm người ta sợ hãi.
Nhẹ nhàng bắn ra, cổ cầm vang tiếng, toàn bộ chỗ sâu trong sơn mạch đã tràn ngập thanh âm sát phạt!
Mà các cường giả ở đây nghe được cỗ thanh âm sát phạt này liền thấy lòng run lên, lập tức sát ý tràn ngập bộ ngực của mình, đến cả khuôn mặt cũng biến thành vặn vẹo!
Những cường giả này đều có thực lực bất phàm, phần lớn đều là Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, đạo tâm vững chắc.
Thế nhưng bị tiếng đàn của Tần Đình kích thích, trong lòng lập tức nổi lên sát cơ !
Chỉ muốn giết hết tất cả mọi người trước mặt, giết chết hết thảy!
"Giết!"
Một vị cường giả Thần Cung bị tiếng đàn ảnh hưởng, hai mắt đỏ bừng, một chưởng đánh chết tu sĩ Thần Đài Cảnh bên cạnh, rống giận chém giết những kẻ khác.
"Giết!" "Giết!"
Ầm ầm, trong lúc nhất thời, vô số pháp bảo thần thông được xuất ra, đám người nhao nhao xuất thủ, ngang nhiên đánh tới người xung quanh!
Những cường giả này bị tiếng đàn của Tần Đình che đậy tâm trí, thần trí không rõ, đạo tâm rối loạn, bất tri bất giác bị tiếng đàn thao túng, tự giết lẫn nhau!
Trên mặt Quân Đình Phi hiện lên vẻ kỳ dị, nàng nhìn Tần Đình, không nghĩ tới Tần Đình lại có thủ đoạn này.
Nàng cũng không phải cảm thấy Tần Đình làm vậy quá tàn nhẫn, mà là cảm thấy Tần Đình dùng âm luật thao túng lòng người hết sức lợi hại.
Nó thật sự khiến nàng hơi kinh ngạc, hóa ra thần thông âm luật còn có cách dùng như vậy!
Quân Đình Phi mỉm cười, nàng cũng là người có thiên phú cực cao, vừa nghĩ là biết lợi hại trong đó.
Thần sắc khẽ động, một cây đàn tranh lở lửng ở trước mặt Quân Đình Phi.
Quân Đình Phi ngồi xếp bằng giữa không trung cạnh Tần Đình, đưa tay bắn ra.
Chuông!
Đông đảo cường giả đang chém giết chỉ cảm thấy trong lòng chấn động, cơ thể tỏa ra vô hạn chiến ý, chỉ muốn hủy diệt hết thảy những gì mình chứng kiến!
"Chiến! Chiến! Chiến!"
"Giết! Giết! Giết!"
Tiếng đàn giao hòa lẫn nhau, vô số cường giả trong chiến trường càng thêm điên cuồng, dũng mãnh vô cùng, chém giết không muốn dừng lại! Trong lúc nhất thời, vô số cường giả chết ngay tại chỗ, rong chiến trường, vô số pháp bảo cường đại va chạm, làm hư không chấn động.
Vô số thần thông uy lực cường đại phóng lên tận trời, trong lúc nhất thời hư không cũng biến thành đủ mọi màu sắc.
Các loại thần thông pháp bảo oanh kích tạo ra những tiếng nổ rung trời. Nhưng cũng không che giấu được tiếng đàn chút nào.
Các cường giả tiếp tục mất mạng, có kẻ thì đầu bị đánh cho vỡ tan, có kẻ thậm chí toàn thân biến thành tro bụi!
Máu tươi nhuộm đỏ đại địa, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh làm cho người ta buồn nôn , toàn bộ chỗ sâu trong sơn mạch , tựa như địa ngục tu la.
Mà trên không trung của chỗ sâu sơn mạch , Tần Đình cùng Quân Đình Phi quần áo bồng bềnh, nam tử tuấn lãng, nữ tử tuyệt sắc, đàn các(?) tương giao, như là tiên cảnh .
Hai loại cảnh sắc này so sánh với nhau, lại càng lộ ra vẻ quỷ dị!
Rốt cuộc, một người giết chết đối thủ cuối cùng, ngơ ngác đứng tại chỗ.
Thật lâu sau đó, nhãn thần hắn khôi phục thanh minh, ngơ ngác nhìn thi thể khắp nơi, lẩm bẩm nói: "Ta làm cái gì vậy. Xảy ra chuyện gì?"
Tần Đình khe khẽ thở dài, trên mặt xuất hiện vẻ thuơng hại, một ngón tay chỉ ra, cường giả may mắn còn sống sót bỗng run lên, mi tâm xuất hiện một cái lỗ máu, ngã xuống đất bỏ mình.
Rốt cuộc, mấy ngàn cường giả đều chết sạch tại nơi này!
Quân Đình Phi cười nói: "Tần huynh quả nhiên là bậc đại tài, thần thông âm luật thế mà còn có cách dùng này, Đình Phi thật sự là được mở rộng tầm mắt."
Tần Đình thu hồi Viêm Phượng Đạo Hoàng Cầm, nhìn về phía Quân Đình Phi cười nói: "Đình Phi cũng có thiên phú cực cao, lập tức đã học được một chiêu này của ta.”
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, phi thân bay tới mảnh vỡ thiên đạo.
Hai người chỉ là đàm luận thần thông, không thèm nhìn thảm trạng dưới đất chút nào, phảng phất như vừa làm một việc nhỏ mà thôi.
Đến bên cạnh mảnh vỡ thiên đạo, Quân Đình Phi cười nói: "Trận chiến này quy công cho Tần huynh, mảnh vỡ thiên đạo này hay là Tần huynh cứ thu lấy đi."
Tần Đình khẽ lắc đầu, nói khẽ: "Ta cực kì phù hợp với thiên đạo, mảnh vỡ thiên đạo với ta mà nói không có bao nhiêu tác dụng, Đình Phi không cần phải khách khí."
Quân Đình Phi cúi đầu trầm mặc một lát, trong lòng có mấy phần cảm động.
Mảnh vỡ thiên đạo cực kì trân quý, cho dù là đại năng Hư Thần cũng sẽ nhịn không được tranh đoạt, nhưng Tần Đình lại trực tiếp nhường cho nàng.
Quân Đình Phi cũng là người quyết đoán, cởi mở cười một tiếng: "Đã như vậy, Đình Phi liền đa tạ."
Dứt lời, liền thu hồi mảnh vỡ thiên đạo, cất vào mi tâm.
Trong lòng nàng có mấy phần kích động, mảnh vỡ thiên đạo thực sự có tác dụng lớn với nàng, trong lòng cũng có mấy phần cảm kích Tần Đình.
Tần Đình nhìn thấy Quân Đình Phi thu hồi mảnh vỡ thiên đạo, mỉm cười.
Hắn rất có hảo cảm với Quân Đình Phi, đặc biệt là sự sát phạt quyết đoán của nàng, cực hợp khẩu vị của hắn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo