“Oa, đồ ăn ngon quá.
“Ừm, thịt này không giống với thịt chúng tớ hay ăn!”
“Thật sao? Các cậu cũng cảm thấy rất ngon đúng không? Vậy lần sau tớ sẽ mang thêm cho các cậu nhé”
“Thu, đôi tai có lông xù của cậu trông rất đáng yêu, tớ có thể sờ một cái không?” Sau khi làm quen, An An liếc
mắt nhìn đôi tại báo của Thu.
“Được chứ” Thu nhìn miệng thịt khô ở trong tay An An, gật đầu đầy sảng khoái.
“Mềm quá!” Đôi tai rất mềm mại, lại còn ấm áp nữa, sờ rất thích.
Ở bên trong lĩnh vực Biên Duyên nhìn An An dùng đồ ăn ngon để đổi lấy phần thưởng là một cái sờ tai thì khóe
miệng khẽ giật giật, dáng vẻ quen thuộc này khiến cô cũng bớt lo lắng hơn.
“Căn nhà này hiện tại không có người nào ở, nếu như mọi người thích thì sau này có thể ở lại đây? Qua Na nghe________________
nói bọn họ sắp xây nhà ở trấn Ô Đồ, thì lập tức dẫn họ tới một căn nhà có hình dáng giống một quả táo khổng lồ ở trước mặt.
Như những gì mà Qua Na nói, thì chủ nhân của căn nhà này đã dọn tới thủ đô, cho nên bây giờ cô ấy có tư cách quyết định quyền sở hữu của ngôi nhà này.
“Cảm ơn Qua Na. Biên Duyên liếc nhìn căn nhà mới, nó nằm ở rìa thôn, không gian riêng tư ở xung quanh cũng không quá lớn, mặc dù đây không phải là hình mẫu lý tưởng của cô, nhưng mà sau này có thể dựa theo ý tưởng của mình để xây dựng một căn nhà ở bên cạnh, như vậy cũng được, dù sao thì cô cũng thích vị trí và hoàn cảnh xung quanh căn nhà này.
“Anh Vân và cô Biên sẽ sống ở đây cùng với đứa trẻ của mình một thời gian, cho nên tất cả mọi người hãy giải tán đi về nhà của mình đi” Sau khi Qua Na thu xếp ổn thỏa cho một nhà ba người, thì nói với đám đông vẫn đang vây xem ở phía xa.
Đám người nghe thấy vậy, thì nhìn Biên Duyên sau đó túm năm tụm ba thì thầm với nhau một lúc rồi cũng lần lượt rời đi.
Biên Duyên và Vân Tô ngồi ở chiếc ghế gỗ bên trong nhà, bắt đầu hoạch định xem có nên sửa sang lại phong cách bên trong nhà hay không.
Sau khi một đám người rời khỏi nhà, Vân Tô vẫn quyết định lần sau tới sẽ mang thêm vật liệu để xây một căn nhà mới bên cạnh, bởi vì chủ nhân cũ có vẻ như thuận tay trái, có nhiều thứ bên trong bọn họ dùng không cảm thấy thuận tay.
Khi hai người quyết định đi ra ngoài, thì phát hiện ở bên ngoài cửa bày rất nhiều thứ, trong đó có rất nhiều đồ dùng sinh hoạt hàng ngày và đồ ăn trái cây, nhìn thấy có thể lập tức biết ngay là hàng xóm đưa tới.
Hai vợ chồng nhìn nhau bật cười, khi thu dọn đồ để cất vào nhà, bọn họ cũng quyết định sẽ làm chút đồ ăn để biếu những người hàng xóm mới của mình.
Nhớ tới hoàn cảnh xung quanh, Biên Duyên bảo Tô Vân vào rừng tìm ít trái cây, còn cô thì bắt đầu dọn dẹp nhà của.
Khi màn đêm dần buông xuống, ở bên trong ngôi nhà có hương thơm vị táo nồng nàn tỏa ra. Người dân ở trấn Ô Đồ chưa từng ngửi thấy mùi hương này bao giờ, bọn họ thò đầu ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía căn nhà mới của Biên Duyên bằng ánh mắt tò mò.
Không lâu sau, bọn họ đã nhìn thấy gia đình ba người vác một cái giỏ trúc lớn ra khỏi cửa, sau đó bọn họ đã mang những chiếc bánh táo thơm ngon do chính tay Biên Duyên làm đến biếu từng nhà.
Qua Na cầm chiếc bánh nóng hổi ở trên tay, dẫn bọn trẻ đứng ở cửa nhìn bọn họ rời đi bằng ánh mắt vô cùng hiền hòa.
Hai thế giới tương thông là bắt đầu của một thế kỷ mới, cô ấy rất mong chờ hình ảnh chung sống hòa hợp của người dân giữa hai thế giới. Những sự vật mới của hai thế giới sẽ dung hợp và phát triển, không biết tương lai sẽ trông như thế nào?
Sau khi một nhà ba người đi tặng đồ ăn xong, An An đứng ở giữa nắm tay cha mẹ, trong mắt tràn đầy sự mong đợi đối với cuộc sống mới. Mọi người ở đây rất tốt, cậu bé hy vọng có một ngày bản thân và những người bạn của cậu có thể trở thành bạn tốt với những bạn nhỏ mới quen hôm nay, sau đó mọi người có thể cùng nhau chơi đùa vui vẻ.
Ba người đi trên con đường trở về nhà, Vân Tô và Biên Duyên liếc mắt nhìn nhau, trong mắt bọn họ cũng tràn đầy sự mong đợi đối với tương lai, cuộc sống mới hoàn toàn khác của bọn họ sắp kéo ra tấm màn che của thế giới dưới sương mù.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo