Công việc ở công ty, rồi chăm sóc con cái, việc lặt vặt trong gia đình, hoàn toàn đã chiếm hết thời gian hằng ngày của bà ấy, không biết sự hứng thú, muốn tìm tòi, nghiên cứu thêm về khoa học đã mất đi từ bao giờ.
Nhưng khi đến Hoa Gian Tập, ở trong bầu không khí tràn ngập sức sống như vậy, Tô Đồng như lấy lại được phần nào sự tò mò và hứng thú của ngày xưa.
Bà ấy nhìn con trai mình, đứa trẻ đang chăm chú nhìn vào những dòng chữ lơ lửng trước mắt, nhỏ giọng đọc, cũng không chớp mắt lấy một cái.
Thái độ nghiêm túc hơn nhiều so với lúc làm bài tập về nhà.
Lần này đưa cậu đến Hoa Gian Tập đúng là một quyết định đúng đắn.
…
Rời khỏi phòng triển lãm nhiếp ảnh ở Hoa Gian Tập để đến nhà kính triển lãm tiếp theo, Đào Hiểu Tình và những người khác cảm thấy như thể đã trải qua cả mấy đời.
Đèn phía trên đỉnh đầu sáng rực, tường xung quanh trắng tinh, mang lại tầm nhìn rộng và sáng, giống như chuyển đổi đột ngột từ phiến lá Sen Vua và ao sen trong đêm sang một sảnh nghệ thuật, xuyên qua các cấp độ của không gian và thời gian rồi trở về hiện thực.
Quả thực là quá sức tưởng tượng.
Quả thực là quá sức tưởng tượng.
Đào Hiểu Tình hồi tưởng lại bức ảnh cô ấy vừa xem: Tịnh Đế Liên trong mưa, cỏ lau đung đưa, Sen Vua rải rác, gió thổi ao sen, hoa diên vĩ màu tím, hoa súng xanh ưu nhã, tuyệt đại song xu (Wanvisa hai màu), hoa tươi tràn ngập (Xán Cẩm)...
Sau khi màn hình xoay tròn, trước mắt hiện ra một triển lãm ảnh về các loài thực vật ăn côn trùng.
Các bức ảnh được tách ra khỏi màn hình một chiều và biến thành vô số cái cây hiện ra ở trước mắt mọi người, trông vô cùng trực quan và sinh động, cảm giác như thể chỉ cần giơ tay là có thể với tới; kết hợp với việc đưa vào các dòng chữ giới thiệu trôi lơ lửng trước mắt làm cho các du khách càng thêm kinh ngạc và khắc sâu ấn tượng.
Bạn không chỉ được chiêm ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt mà còn có thể đắm mình vào trong những khung cảnh và quá trình lúc các nhiếp ảnh gia chụp lại.
Đây cũng là một hình thức cung cấp kiến thức khoa học mới, cho phép các du khách cảm nhận được những khía cạnh khác nhau của thực vật.
Nó dễ gây sự chú ý hơn những hình ảnh và ngôn từ đơn giản, đồng thời mang lại cảm giác chấn động chạm thẳng vào tâm hồn.
Dù đã rời khỏi phòng triển lãm nhưng trong đầu Đào Hiểu Tình vẫn ngập tràn những tác phẩm nhiếp ảnh và hình ảnh mô phỏng 3D sống động như thật kia, tựa như từng trang album ảnh ba chiều được khắc dấu ở trong tâm trí cô ấy, ký ức vẫn còn mới mẻ.
Dì út và Lộ Trạch Hạo vẫn còn ở bên trong, chưa hề đi ra.
Đây là lần đầu tiên họ đến Hoa Gian Tập, cảm giác mới lạ của họ còn lớn hơn nhiều so với những khách du lịch đã ‘nắm rõ như lòng bàn tay’ như Đào Hiểu Tình, e rằng trong một khoảng thời gian ngắn họ sẽ không rời đi.
Lộ Trạch Hạo nghịch nghịch hình ảnh trên màn hình, hai mắt sáng lên, thi thoảng lại phát ra âm thanh kinh ngạc.
Bức ảnh sẽ sáng lên khi cậu nhấp vào, vô số đốm sáng giống như đom đóm tụ lại rồi bùng phát ra một luồng ánh sáng trắng, tạo thành một hiệu ứng thị giác vô cùng đẹp đẽ.
Hình ảnh mô phỏng hiện ra trước mắt chân thực đến mức khiến Lộ Trạch Hạo không ngừng đưa tay ra chạm vào, muốn chạm vào cánh hoa và lá của những bông hoa, chạm vào chiếc ấm của các loài thực vật ăn côn trùng…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo