Hơn nữa đây cũng không phải là khu danh lam thắng cảnh nổi tiếng, người người chen chúc, trái lại nó rất thích hợp để đi du lịch.
Trùng hợp thời gian mở cửa còn rơi vào thời điểm Tuần Lễ Vàng Quốc Khánh, thế nên lượng khách đến Hoa Gian Tập bắt đầu tăng lên một cách đều đặn.
Cho dù nhà kính triển lãm còn chưa mở cửa nhưng vẫn có dòng khách du lịch nối liền không dứt, đến mức còn cần phải chia nhỏ các lối vào.
...
Diệp Hàm cười nhìn về phía Liễu Nghệ:
“Cũng nhờ công chỉnh sửa biên tập của em. Chị đã xem qua rồi, video rất đỉnh, em vất vả rồi.”
Liễu Nghệ mấy ngày nay đúng là rất vất vả.
Hoa quỳnh nở vào ngày hôm đó, nở liên tục từ 7 giờ tối đến 3 giờ sáng, quay chụp liên tục bảy tám tiếng đồng hồ.
Sau khi quay xong lại còn phải biên tập cắt ghép video hoa quỳnh nở thành một “video ngắn” chưa đầy một phút.
May mắn thay, hoa cỏ ở Hoa Gian Tập không cần phải phối ánh sáng, bật filter hay chỉnh sửa phức tạp gì, bản thân chúng đã rất đẹp, thế nên cũng tiết kiệm được không ít thời gian.
Liễu Nghệ bèn cười hì hì nói:
“Thật ra cũng không có gì ạ, hai ngày nay gần như tới tận trưa em mới ngủ dậy nên không hề cảm thấy mệt mỏi đâu ạ.”
Khi nhìn thấy nhà kính triển lãm ở phía sau, mắt cô ấy lập tức sáng bừng lên:
“Đã xây xong rồi ạ? Em muốn vào xem thử!”
“Được, có điều bên trong còn chưa hoàn thiện.”
Diệp Hàm đưa cô ấy qua đó.
Vừa vào cửa Liễu Nghệ đã cảm nhận được từng làn gió ấm áp, hiệu ứng nhà kính vô cùng rõ ràng.
Nhưng đó không phải là làn gió khô hanh ở các nhà kính triển lãm khác mà là làn gió tự nhiên, mang theo sự trong lành của bùn đất và cỏ cây tươi mát, xua tan đi cảm giác ngột ngạt.
Đỉnh đầu là một bức tường được làm hoàn toàn bằng pha lê có khả năng truyền ánh sáng tốt, đồng thời còn có thể nhìn thấy ánh nắng tán xạ.
Kết cấu thép chủ yếu là khung kim loại màu bạc, giống như một hàng rào tre đan xen cắt ngang bức tường kính.
Vì nhà kính triển lãm có cấu trúc hình bán cầu rộng 2.200 mét vuông nên kết cấu này có công dụng gia cố cho tòa nhà.
Liễu Nghệ ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, sau đó lại nhìn khắp bốn phía, cảm thấy bản thân như được mở rộng tầm mắt.
Lớn quá, thật sự là rất lớn.
Hơn nữa còn rất cao, chỗ cao nhất là ở trung tâm lên tới 25 mét, còn cao hơn cả một tòa nhà 7 tầng, sẽ không có loài thực vật nào cảm thấy không gian ở nơi này quá nhỏ bé.
Cửa phụ gần hồ hoa súng rất rộng, nước trong vắt, Liễu Nghệ phải mất nửa phút mới đi hết một vòng quanh nó.
Dưới chân là phần nền được lát bằng đá tự nhiên, mấy phiến đá ẩm ướt ở hai bên sườn được bao quanh bởi các loại cây dương xỉ tươi tốt.
Phía trước là một cây cầu đá hình vòm nhỏ, khi Liễu Nghệ bước lên đó, cô ấy còn có thể nhìn thấy phía dưới có dòng suối chảy róc rách và những tảng đá nước màu nâu.
Thác nước ở khu trung tâm cao hơn chục mét nhưng lại không hề chảy xiết, mà chảy dọc theo hòn non bộ, chảy vào hồ nước được xây bằng đá, rồi hội lại thành một dòng suối chảy ra mọi phía.
Xung quanh tràn ngập hơi nước, soi bóng cây xanh và rêu bên cạnh hòn non bộ, khiến nơi đây như một tiên cảnh ở trong rừng.
...
Mặc dù khu vực hai bên vẫn chưa được xây dựng xong, nhưng chỉ với khung cảnh gần gũi với thiên nhiên này thôi cũng đủ khiến Liễu Nghệ có một loại cảm giác muốn đắm chìm rồi.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo