Sư Huyền chỉ có thể chuyển ánh mắt sang Trình Nguyên Hoa cố gắng tìm đồng minh, anh ta giận dữ dậm chân: "Loại con trai đồng bóng này có gì đẹp?"
Trình Nguyên Hoa ho khan một cái, không biết tại sao cô lại vô thức nhìn Diệp Dư Chiêu một cái nhưng rất nhanh thu hồi lại, trả lời: "E hèm, lúc đầu nhìn rất đẹp nhưng nhìn nhiều một chút chắc thành thói quen! Hơn nữa dáng dấp của mọi người vô cùng đẹp, chẳng qua là phong cách khác nhau mà thôi!"
Lưu Toàn Phúc thở phì phò: "Sư phụ…"
Trình Nguyên Hoa: "Tôi không chê cậu, cậu giảm cân một chút nhìn cũng đẹp."
Cô nói thật lòng, Tang Ngu là người đàn ông khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy kinh ngạc nhưng những người khác trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký có ai mà không đẹp?
Lưu Toàn Phúc mũm mĩm, trắng nõn ngũ quan bình thường gần đây uống canh Dưỡng nhan trắng da. Sau một thời gian giảm béo gầy đi sẽ thành một anh chàng đẹp trai.
Sư Huyền không cần phải nói nữa, anh ta không đẹp sao có thể hoạt động trong giới giải trí đến bây giờ? Gặt hái được một nhóm người hâm mộ lớn nhỏ.
Nhiễm Lệ là một anh chàng đẹp trai khác, kiểu nam tính trông cao ráo và ngây thơ nhưng đẹp trai cũng thực sự đẹp trai.
Còn có Diệp Dư Chiêu...
Thành thật mà nói, Trình Nguyên Hoa cho rằng dáng dấp Diệp Dư Chiêu không xấu hơn Tang Ngu.
Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Dư Chiêu cô đã thấy anh đẹp trai, đường nét hoàn mỹ, góc cạnh sắc sảo bên trong rất phong độ, so với lối ăn mặc thì Tang Ngu lúc nào cũng biết cách chưng diện còn Diệp Dư Chiêu thua về sự giản dị.
Nhưng Diệp Dư Chiêu dễ nhìn.
Tang Ngu...
Được rồi, đó thực sự là một người đàn ông hoàn mỹ và đẹp trai.
Trình Nguyên Hoa quay trở lại nhà bếp để tiếp tục làm đồ ăn vặt, những người khác cũng ăn không nhiều lắm. Sư Huyền bưng chén tàu hũ chưng đường phèn theo mọi người vào bếp nhìn Trình Nguyên Hoa làm.
Mọi người bàn luận sôi nổi và Lưu Toàn Bội mang tiết tấu điên cuồng khen ngợi.
"Anh ta thật đẹp trai! Nếu tôi có thể nhìn thấy anh ta mỗi ngày, tôi sẽ rất hạnh phúc!"
"Tôi chưa bao giờ thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy, a ha ha!"
Lưu Toàn Phúc nhìn cô ta: "Em lại trèo tường sao?"
Lưu Toàn Bội lắc đầu, mặt đầy si mê: "Không, em muốn cả hai!"
Lưu Toàn Phúc: "…"
Còn có Sư Huyền cũng theo tiết tấu phản đối điên cuồng.
"Người đàn ông này thật đáng ghét, miệng còn độc ác!"
"Hơn nữa anh ta lớn lên với bộ dạng như vậy, sao cô lại dám để cho anh ta ở lại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký? Cô không sợ anh ta sẽ cứ rước phiền phức đến tiệm hoài sao?"
"Hay là để anh ta đi đi, nơi này không thích hợp cho anh ta!"
Trình Nguyên Hoa nhìn Sư Huyền một cách kỳ lạ và hỏi: "Rốt cuộc anh ta đã chọc giận gì cậu?"
Sư Huyền: "...Chỉ là, hôm nay chúng tôi gặp nhau ở sân bay thành phố Bạch Dương. Tôi không biết anh ta sẽ đến đây, vì vậy tôi đã chân thành mời anh ta ở cùng, kết quả…"
"Kết quả như thế nào?" Tất cả mọi người tò mò nhìn anh ta.
Sư Huyền vừa xoa Hoàng Thượng vừa cay đắng nói: "Kết quả anh ta nói… Không nên ở cùng một người đàn ông trông xấu xí lại còn không hòa thuận.”"
Anh ta nói câu này đến mức nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng như muốn ăn thịt người.
"Phụt" có người không nhịn được phá lên cười.
Giọng điệu Trình Nguyên Hoa cũng mang theo ý cười: "Trước kia hai người có thù oán với nhau sao? Hay là thế nào?"
Sư Huyền: "..."
Giọng nói của anh ta đột nhiên trầm xuống: "Chuyện này... Chẳng phải là bởi vì tôi nhìn thấy Vương Ký không ngừng năn nỉ anh ta đi khám bệnh, cho nên tôi không nhịn được mắng anh ta mấy câu mà người này quá thù dai!"
Lưu Toàn Bội: "Không phải anh cũng thù dai sao? Không phải anh chỉ nói một lần mà anh cứ nhắc đi nhắc lại!"
Sư Huyền: "?"
Chết tiệt! Ngay cả những người hâm mộ cũng quay lưng lại với anh ta?
Tên này thật sự không hợp với anh ta!
Lúc này, Nhiễm Lệ mặt đầy khó xử chạy tới: "Bà chủ Trình, anh ta không muốn thay quần áo..."
"Tại sao?"
"Anh ta cảm thấy xấu xí..."
Trình Viễn Hoa: "... "
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo