Chương 377. Biểu hiện kỳ quái của chú chim béo

 

Không cùng chủng tộc với mình thì chắc chắn sẽ nảy sinh ra tâm tư khác, ở kiếp trước khi thấy thú thoái hóa hoành hành Thượng Ất đã khẳng định chuyện này.

 

“Như vậy sao… thật đúng là đáng tiếc mà, tôi vốn cho rằng anh là một cường giả của con người thì anh sẽ nghĩ khác, nhưng không ngờ anh lại dùng ánh mắt như đang nhìn giống loài siêu việt để trả lời sự cầu xin giúp đỡ của tôi, hình như tôi đã đánh giá quá cao con người các anh rồi.”

 

Cao Tổ nhẹ nhàng lắc đầu, thân hình cao lớn đột nhiên giãn ra, dường như trong nháy mắt nó lại cao hơn gần mười centimet nữa, khiến thân thể cao lớn của nó vốn dĩ đã rất cứng cáp bây giờ càng thêm uy vũ hùng tráng.

 

 

“Không có cách nào cả, xem ra tôi chỉ có thể dùng phương thức bạo lực để ép anh đồng ý.” Cao Tổ nói xong nhẹ nhàng vung hai tay lên, thân thể chậm rãi trở nên trong suốt, rất rõ ràng nó đang tiến vào trạng thái tàng hình.

 

Thượng Ất nhìn thấy sự biến đổi của Cao Tổ cũng chỉ nhẹ nhàng hừ một cái, Tinh Vực Cốt Đao sáng chói, giọng điệu có chút khinh thường: “Uy hiếp ta sao? Đã như vậy rồi thì hãy để cho ta mở mang kiến thức một chút về sự lợi hại của mi đi!”

 

Nếu dùng lời nói mà không thể hiểu được nhau thì chỉ có dùng hành động để giải thích tất cả hiểu nhầm.

 

Đối diện với Cao Tổ đang dần biến mất Thượng Ất không hề do dự lập tức giải phóng toàn bộ dị năng của mình, chỉ trong chốc lát tất cả sinh vật xung quanh nằm trong phạm vi ba mươi mét chỉ cần có năng lượng đều xuất hiện trong tầm mắt của Thượng Ất.

 

“Hả, làm sao có thể? Nó có thể hoàn toàn biến mất, đến một tia năng lượng cũng không quét ra được?”

 

Thượng Ất kinh ngạc nhìn khoảng không trống rỗng trước mặt, giờ khắc này ở trước mắt anh ngoại trừ mấy con sói hoang tản ra vòng xoáy năng lượng màu xanh ra, thì hoàn toàn không nhìn thấy một chút dấu hiệu nào của Cao Tổ, tên này thật sự biến mất rồi!

 

Cái này phiền phức rồi đây… Thượng Ất không khỏi có chút khẩn trương, anh nắm chặt cây đao trong tay, tăng năng lượng của Tinh Vực Cốt Đao thêm lần nữa, phạm vi công kích và phòng ngự cũng tăng lên gần như gấp đôi.

 

“Anh lo lắng sao? Tôi đã sớm nói rồi anh không phải là đối thủ của tôi!” Âm thanh của Cao Tổ truyền đến càng khiến Thượng Ất căng thẳng hơn, anh phát hiện thanh âm của Cao Tổ vậy mà phát ra từ bốn phương tám hướng, giống như trong không trung có vô số Cao Tổ đang ẩn nấp bên trong vậy, khiến cho anh hoàn toàn không tìm thấy được là nơi nào phát ra âm thanh.

 

 

“Ít nói lời vô ích, đánh thắng rồi hãy nói!” Thượng Ất trầm giọng nói, sau đó anh chém xuống một nhát ánh đao màu xanh thẳm lớn ra trước mặt.

 

“Không có tác dụng đâu, anh căn bản tìm không thấy tôi ở đâu.” Âm thanh của Cao Tổ truyền đến lần nữa, mang theo kiêu ngạo và khinh thường nói tiếp: “Thân thể của tôi tiến hóa rất hoàn mỹ, vảy lân nhỏ bé ở trên làn da sẽ tự động ngăn cản tất cả năng lượng từ bên ngoài, không có bất kỳ vật gì có thể lưu lại vết tích trên làn da của tôi. Về phần âm thanh... Tôi quên nói cho anh biết, thân thể của tôi đã tiến hóa và có thể phóng thích ra sức mạnh sóng âm sinh vật, có nghĩa là tôi có thể lợi dụng bất cứ vật thể gì ở xung quanh phản xạ lại giọng nói của tôi, anh tuyệt đối không tìm thấy tôi đâu.”

 

“Bất kỳ vật gì cũng không thể lưu lại vết tích trên người mi sao? Vậy máu thì sao?” Không để ý âm thanh khiêu khích của Cao Tổ, Thượng Ất quay người lại chém xuống một đao, nhưng không ngoài dự đoán nhát đao kia lại thất bại, Cao Tổ vẫn không xuất hiện.

 

“Ý anh nói là đả thương tôi sao? Chuyện này càng không thể... Ngay cả súng ngắm của con người cũng không thể lưu lại ấn ký trên làn da của tôi, thanh đao của anh cho dù có sắc bén cũng không thể phá nổi phòng ngự của tôi đâu. Hơn nữa tôi ở đâu anh còn không biết thì làm thế nào đánh thắng tôi đây?”

 

Giọng nói của Cao Tổ truyền đến, một cỗ sức mạnh khổng lồ đột nhiên xé rách không khí lao về phía sau lưng của Thượng Ất. Vì Thượng Ất rất cảnh giác nên anh lập tức quay người dùng hai tay che ở trước ngực, sau đó chỉ nghe thấy âm thanh của một trận nổ lớn, thân thể của Thượng Ất đã bị đánh bay ra ngoài mười mấy mét.

 

“Đáng chết, khí lực của tên này thật lớn!”

 

Lắc lắc cánh tay đang run rẩy, Thượng Ất quan sát chất lỏng của bộ giáp trên cánh tay, giờ phút này trên cánh tay của anh đầy vết thương nhỏ, chằng chịt giống như mạng nhện, dưới những vết thương đó cánh tay của Thượng Ất cũng bắt đầu sưng phồng lên.

 

Sức mạnh của Cao Tổ quá lớn, ít nhất phải mạnh hơn Thượng Ất gấp ba lần, ngay cả bộ giáp do tiến sĩ L thiết kế tỉ mỉ cho anh cũng không có tác

 

 

dụng.

 

“Thú vị, thú vị, anh đúng thật là một người lợi hại hiếm thấy trong con người, một cú đánh ngay cả vua sói cũng không chịu nổi này của tôi, vậy mà anh lại có thể gắng gượng chống đỡ… Nhưng anh còn có thể chống đỡ được mấy cú đánh đây? Thượng Ất, đừng kiên trì nữa, đồng ý với tôi đi tìm tiến sĩ L. Chỉ cần anh giúp tôi, tôi nhất định sẽ hồi đáp anh thật tốt!”

 

Một giọng nói thành khẩn lại truyền đến lần nữa, dường như Cao Tổ không hề từ bỏ ý định thuyết phục Thượng Ất, sự dụ hoặc của sinh sôi đời sau thực sự quá lớn, chỉ cần có một tia cơ hội Cao Tổ cũng sẽ không từ bỏ. Nhưng vào lúc này Cao Tổ đang ở trong trạng thái tàng hình đột nhiên dừng lại, nó phát hiện Thượng Ất không vung đao nữa mà anh đang cúi đầu nhìn cái gì đó trước ngực mình.

 

Anh ta đang làm gì vậy? Cao Tổ có chút kỳ quái tiến lên phía trước đụng đụng, dựa vào năng lực phản ứng một cách siêu cường, nó hoàn toàn không sợ Thượng Ất đột nhiên công kích, cũng không quan tâm đấy có phải cạm bẫy do Thượng Ất tạo ra hay không.

 

“Chú chim béo mày muốn làm gì. Tao đang chiến đấu với kẻ địch, mày đừng gây thêm phiền phức cho tao nữa được không?”

 

Nhìn chú chim béo đi theo người anh luôn rất thành thật đột nhiên phát ra tiếng kêu gấp rút, nó dùng cái miệng nhỏ nhọn của mình không ngừng mổ vào ngực Thượng Ất.

 

 

0.14519 sec| 2414.219 kb