Gia đình Sở Dung cuối cùng cũng xuất hiện lại một lân nữa trước ống kính, ekip chương trình nước mắt lưng tròng giận nhưng không dám nói. May mắn thay vẫn được nhiều người xem chấp nhận. Không phải dựa vào hình thức livestream của nhà họ Phó thì chương trình sớm đã flop sấp mặt rồi.
May mắn là đạo diễn đã chuẩn bị trước, vừa không đắc tội với Phó Như Hối, vừa đảm bảo được số lượng cảnh quay cho gia đình cô Sở. *xx**
Gia đình đi dã ngoại ngoài trời" Sở Dung vẫn còn hơi ngạc nhiên khi nhận được cuộc gọi của Trọng Xuân Hòa. Bình thường đều liên lạc bằng tin nhắn, mà chương trình cũng đã ghi hình được nhiều ngày như vậy, đây là lân đầu tiên cô nhận được cuộc gọi trực tiếp từ Trọng Xuân Hòa.
Nghe nội dung cuộc gọi, Sở Dung mới hiểu tại sao Trọng Xuân Hòa lại gọi cho cô bằng điện thoại. Là vì hình thức livestream đã thay đổi, không gọi thì khó nói hết được.
"Đúng vậy, cô Sở, rất xin lỗi vì đã làm phiên cô muộn như vậy. Nhưng tập tiếp theo chương trình sắp bắt đầu ghi hình rồi, vì vậy tôi phải nhanh chóng thảo luận với cô. Chương trình đã làm một bản kế hoạch cho cô xem qua, chắc là cô vẫn nhớ nó đúng không?”
Sở Dung có thể nhận cuộc gọi vào lúc gân nửa đêm vì cô đang ăn khuya. Nửa đêm cô đói bụng muốn lén lút bò dậy đặt đồ ăn ngoài, kết quả Phó Niên Phó Dư nghe thấy một chút tiếng động nhỏ đã mở mắt ra ngay lập tức. Sở Dung không muốn thấy ánh mắt lên án của hai anh em bọn họ, đành phải chia sẻ món tôm sốt cay và thịt nướng mà cô vừa gọi với Phó Niên và Phó Dư. Trong khi đang tranh thủ ăn, cô trả lời điện thoại, Phó Niên và Phó Dư tranh nhau xiên thịt bò, cố gắng nuốt trôi từng miếng. Sở Dung vừa nhai vừa trả lời: "Nhớ, có yêu cầu quay ngoài trời.
"Vậy tốt quá, cô có thể đồng ý chứ?” Trọng Xuân Hòa hỏi, mỉm cười.
Sở Dung cười khẩy: "Đạo diễn, đã ký hợp đồng thì tôi nhất định thực hiện.'
Trọng Xuân Hòa lau mồ hôi trên trán, biết rằng Sở Dung sẽ không vi phạm hợp đồng nhưng Phó Như Hối lại không quan tâm đến điều đó. Nhớ tới cuộc gọi của Phó Như Hối vào ngày chương trình mới bắt đầu, Trọng Xuân Hòa sợ lúc đó sẽ không thể làm được chương trình của mình nữa.
"Haha, vậy thì tốt. Tôi sẽ không làm phiên cô nữa, ngày mai tôi sẽ gửi cho cô danh sách công việc cụ thể."
Sở Dung đồng ý: "Được, tạm biệt."
Sau khi cúp điện thoại, cuối cùng Sở Dung cũng có thể tận hưởng bữa ăn ngon lành. Cô đeo găng tay vào và bắt đầu khéo léo bóc vỏ những con tôm sốt cay, món ăn luôn hấp dẫn đến nỗi bất cứ ai cũng bị mê hoặc bởi nó.
"Mẹ, con muốn ăn." Phó Dư liếm môi, mong chờ nhìn Sở Dung đang húp nước sốt tôm ngon lành, bàn tay nhỏ bé của cậu bé đang vật lộn với vỏ tôm cứng.
Sở Dung nói: "Chờ mẹ bóc cho con nhé.
Phó Niên quan sát dáng vẻ bóc vỏ tôm của Sở Dung, tự mình cũng đeo găng tay, cố gắng bắt chước hành động bóc vỏ tôm của Sở Dung.
"Tuần sau phải đi quay phim ngoài trời, Niên Niên và Tiểu Ngư có muốn đi cùng không?” Sở Dung bỏ thịt tôm đã bóc vỏ vào đĩa của Phó Niên và Phó Dư. Hôm qua Phó Niên đã thi xong cuối kỳ, hai ngày cuối tuân ekip chương trình không quay phim.
Phó Niên xé thịt tôm, ánh đèn phản chiếu lên khuôn mặt trắng của cậu, cậu nhìn chằm chằm vào thức ăn trên tay và nhẹ nhàng trả lời: "Muốn đi." "Còn Tiểu Ngư thì sao?"
Phó Dư nào có không muốn, ngay khi nghe thấy đi ra ngoài dù không hiểu ngoài trời' nghĩa là gì nhưng cậu bé không học mà tự hiểu Sở Dung đang nói cái gì: 'Mẹ, định chơi ở đâu?" "Mẹ cũng không chắc, có thể đạo diễn muốn đưa chúng ta đến một số danh lam thắng cảnh nổi tiếng. Khi đó sẽ có nhiều bạn nhỏ khác để chơi cùng các con." Sở Dung mỉm cười khi đề cập đến kế hoạch. (*)Vẽ một chiếc bánh lớn: đề cập đến việc đưa ra những lời hứa lố bịch và phi thực tế, sau đó sử dụng thuật hùng biện để khiến mọi người tin tưởng và nghe lời họ. Cuối cùng, lời hứa không được thực hiện hoặc là chạy mất.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo