Hiện tại món hàng hóa đáng tiền nhất, dễ bỏ ra nhất, mặc kệ là ai cũng thích ở trong tay Tần Phong, tất nhiên là Lưu kim tuế nguyệt sa!

“Ồ? Trong tay ngươi vẫn còn?”

Tần Phong mỉm cười lại không mở miệng thừa nhận, ngoài mặt hắn đã đưa hết Lưu kim tuế nguyệt sa cho Thượng Hàm, mặc dù những người khác biết hắn vẫn còn, thậm chí sự thay đổi của Phong Lê thành rõ như ban ngày nhưng không ai tìm thấy.

Hơn nữa, Tần Phong căn bản không thiếu số tiền này, cũng không định bán món đồ tốt này đi.

Bây giờ cũng coi như trao đổi đồng giá.

Tần Phong lấy ra Lưu kim tuế nguyệt sa lại là một bình lớn, năng lượng thả ra từ đó khiến Hồ Sơn cảm thấy rất thoải mái, lại không từ chối mà nhận lấy.

“Tần Phong, ngươi đã đến đây, vậy hộ pháp giúp ta chút đi!”

“Không thành vấn đề!”

Tất nhiên Tần Phong cũng gật đầu đồng ý.

Hồ Sơn nghe đến đó trực tiếp thả Huyết ngưng tinh vào trong miệng.

Mặc dù Huyết ngưng tinh là trạng thái tinh thạch, nhưng vào miệng lại tan ra như đường.

Huyết ngưng tinh bị nước bọt kích thích nhanh chóng hóa thành sinh mệnh lực thuần túy, theo thực quản vào trong dạ dày bị cả người hấp thu.

Sắc mặt Hồ Sơn lập tức hồng nhuận phơn phớt như ăn một loại thuốc đại bổ gì đó, không chỉ như thế thân thể cao lớn lại hơi còng cũng dần trở nên thẳng tắp.

Sự thay đổi này chính là chỗ thần kỳ của Huyết ngưng tinh.

Huyết ngưng tinh có thể gia tăng thọ mệnh, càng là loại tinh hạch có thể trực tiếp hấp thu, các loại tinh hạch khác vẫn cần tinh luyện mới hấp thu, không phải tất cả mọi người đều có được dị năng thôn phệ giống Tần Phong.

Tần Phong và Bạch Ly liếc nhìn nhau cũng không làm phiền Hồ Sơn, hai người nắm tay rời khỏi căn phòng nhỏ băng tuyết.

Nhưng vừa đi ra Tần Phong đã nghe được tiếng ý thức lực gào thét chói tai.

Hơn nữa, vị trí buông xuống đúng là khu vực băng tuyết của bọn họ.

Một vòng cảm giác nóng rực đập vào mặt, băng tuyết cũng muốn hòa tan.

Ngay sau đó, một người da đen to khỏe xuất hiện trước mặt Tần Phong.

“Hồ Sơn, sao ngươi lại rảnh rỗi đến khu vực Bắc Phi này của ta? Là đi tìm chết sao? Nhiều năm như vậy ngươi còn chưa bị đông cứng thành cương thi cứng rắn sao? Ha ha ha ha ha!”

Trên người đối phương có hỏa diễm thiêu đốt, vẻ mặt đầy dữ tợn, dáng vẻ nhe răng trợn mắt như cảm thấy mình đang kể một câu chuyện cười khiến người ta nhìn qua càng giống một người điên.

Đây đúng là một người điên, là cường giả cấp S liên minh hắc ám Bắc Phi, Địa ngục viêm thần Ngải Tang.

Người này muốn đến gây chuyện!

Tần Phong đã nhận ra trước tiên.

“Phong tỏa không gian, ngăn cách ý thức lực của đối phương!” Tần Phong vội vàng nói.

“Lập tức!” Sắc mặt Bạch Ly cũng trở nên nghiêm túc, vung tay lên, một mảnh sương mù màu bạc bao trùm căn phòng nhỏ băng tuyết trở nên mông lung!

Địa ngục viêm thần Ngải Tang này đã rơi xuống từ trên bầu trời, đứng ở chỗ cách Tần Phong và Bạch Ly năm mươi mét.

Ý thức lực của hắn ta đã sớm phát hiện Tần Phong và Bạch Ly nhưng trước đó hắn ta càng chú ý Hồ Sơn hơn, lúc này khí tức của Hồ Sơn biến mất, Ngải Tang cũng hạ xuống đất tuyết phía trước, tất nhiên tầm mắt cũng bị hai người hấp dẫn.

Đặc biệt là lúc thấy Bạch Ly, trong mắt Ngải Tang lập tức xuất hiện vẻ dâm tà.

Sắc mặt Tần Phong trở nên âm trầm, tay của hắn đã đặt vào Thanh Vương đao!

“Thật xin lỗi, Hồ đại nhân có việc cần hoàn thành, e rằng không có cách nào tiếp đón ngươi!” Tần Phong lạnh lùng nói.

Ngải Tang nhướn mày nhìn về phía Tần Phong, vẻ dâm tà trong mắt biến thành coi thường và ghét bỏ, thậm chí còn chán ghét giơ tay lên.

“Tiểu quỷ ở đâu ra?”

Nói vậy, hắn ta đã nâng tay lên bộc phát ra một đạo Hỏa long to lớn bay thẳng về phía Tần Phong.

Không chỉ như thế, nếu lúc này Tần Phong tránh né, mảnh sương mù màu xám bạc sau lưng hắn sẽ bị đánh trúng, sự ngăn cách của Bạch Ly cũng có cực hạn chịu đựng!

Tần Phong không thể né tránh!

Theo Ngải Tang, một năng lực giả cấp B như Tần Phong thật sự là một tên tiểu quỷ.

Không chỉ như thế, đây là loại tiểu quỷ mà hắn ta không cần nói ra lý do giết.

Cho nên, ở trong mặt Ngải Tang, hắn ta thả ra một con Hỏa long chỉ đơn giản như thổi một hơi với Dị năng giả cấp S, nhưng đối với cấp B lại là sự đả kích long trời lở đất, không cách nào chống cự.

Chỉ là, tình huống thực tế lại không giống như suy nghĩ của Ngải Tang.

“Thủy long thuật!”

Tần Phong lập tức kích phát ra tất cả dị năng hệ thủy của mình, không chỉ như thế trong mi tâm của hắn xuất hiện một vòng xanh thẳm, chính là Thủy chi thánh thạch mua được ở buổi đấu giá Hắc Long hội.

Một con Thủy long to lớn tuôn ra từ trong tay Tần Phong, màu sắc xanh đậm như là biển lớn, uy lực khá to lớn.

“Đi!”

“Rống!!!” Thủy long gào thét, theo tiếng nước biển va chạm rầm rầm, thân thể vặn vẹo va chạm với Hỏa long của Ngải Tang ở trên không trung.

Như nước với lửa, nước có thể dập tắt lửa, lửa cũng có thể làm nước bốc hơi, dưới tình huống như vậy phải xem ai mạnh hơn!

Nhưng rất hiển nhiên, Ngải Tang là một lần thuận tay công kích, không có sự chuẩn bị, năng lực bộc phát cường hãn như Tần Phong.

“Rầm rầm rầm!”

Hai hệ dị năng khác biệt đụng vào nhau phát ra tiếng ầm ầm nặng nề, phù văn không ngừng biến mất, sau cùng nổ thành mảnh nhỏ.

0.11664 sec| 2406.32 kb