Xung quanh Tần Phong đều là hỏa diễm rải rác xông tới, nhưng có lẽ vì phù văn băng tuyết do Hồ Sơn để lại nơi này, những ngọn lửa này lần lượt bị dập tắt, Thủy long của Tần Phong cũng tản ra rơi xuống bên cạnh Ngải Tang, trên giày của Ngải Tang dính một giọt nước nhỏ.

Tuy vẻ mặt Ngải Tang ngông cuồng vặn vẹo nhưng lại vui vẻ, nhưng bây giờ một giọt nước nhỏ rơi xuống lại khiến nét mặt hắn ta cứng đờ.

Mắt trâu trợn to, trong mắt đầy tơ máu, khóe miệng vặn vẹo, hàm răng trắng và lợi cũng lộ ra ngoài như muốn ăn thịt người.

Khí tràng của Ngải Tang trở nên vô cùng khủng bố, không khí xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo theo nhiệt độ tăng cao, trên mặt đất màu nâu đỏ cũng bắt đầu không ngừng hòa tan như là chocolate, trộn lẫn vào nhau sau đó trở thành dung nham.

Loại khí tức này lại là khác nhạc dạo phát động lĩnh vực.

Uy nghiêm của cấp S khiến ngàn mét xung quanh không có một sinh vật nào dám đến gần!

Đương nhiên trước đó vì sự tồn tại của Hồ Sơn nên nơi này vốn không có người.

Nhưng hiện tại người cách ngàn mét cũng ngạc nhiên nhìn tất cả, thậm chí người biết bọn họ đều kêu lên.

“Địa ngục viêm thần, hắn, hắn nổi giận!”

“Ngải Tang, đây là ma quỷ, trước kia hắn đã dùng dung nham bao trùm một tòa thành thị!”

“Người kia là ai, sao lại xui xẻo chọc phải đối phương!”

Lúc này người của tập đoàn lớn đều dừng lại ở nơi này thành lập tòa thành, nhưng thấy cả hai chiến đấu lại vội vàng điều khiển máy bay trực thăng rời khỏi nơi này, người duy nhất còn lại cũng không cách nào rời đi chỉ có đám người Cung Cát kia.

Cung Cát và Cleaves tập trung lại một chỗ, đứng trong pháo đài nhìn ra xa.

“Cường giả kia có thực lực giống với bệ hạ, hít… Chỗ các ngươi có rất nhiều sự tồn tại như vậy sao?” Hiển nhiên Cung Cát hơi ngạc nhiên, không ngờ Ngải Tang có thực lực cường đại như vậy.

“Không, cường giả như vậy vô cùng ít ỏi, lần này Tần Phong gặp xui xẻo rồi!” Cleaves hưng phấn nói.

Cung Cát cũng vui mừng, trong mắt còn có ý cười trên nỗi đau của người khác, ngoài miệng lại nói: “Lần này thật sự quá tốt, ha ha ha, ông trời cũng đang giúp ta, loại người này nên để hắn chịu đau khổ, ai bảo hắn tham lam như thế!”

Cung Cát thoải mái dễ chịu, nhưng trên thực tế Tần Phong tham cái gì của Cung Cát chứ? Chỉ là 1 ức năng nguyên mà thôi, số tiền này mua một mạng của đối phương, thậm chí bây giờ đối phương còn nắm giữ thủ đoạn sống tiếp.

Chỉ sợ ở trong lòng Cung Cát, dù là Thánh diễm hoàng bào hay là bảo tàng chôn giấu trong lòng đất đều thuộc về hắn ta mới đúng, cho nên hắn ta mới thấy Tần Phong là người tham lam, hận không thể để Tần Phong đi chết!

Cung Cát thật sự là một tiểu nhân.

Nhưng tình hình thực tế lại không tiến hành thuận lợi như Cung Cát đã tưởng tượng.

Ngải Tang đột nhiên nổi loạn, sau khi dị năng bị hóa giải lại lửa giận ngút trời như một thùng hòa diễm bị nổ tung!

Ngải Tang hoàn toàn bị chọc giận, vung tay lên, kết giới hỏa diễm kinh khủng đã được thả ra ngoài.

Trên mắt đất đều biến thành dung nham, thậm chí những dung nham này tạo thành bọt nước tuôn ra như dòng, tạo thành thủy triều trăm mét, tràn đầu trời đất tập kích về phía Tần Phong.

Tần Phong và Bạch Ly đối mắt với thủy triều khổng lồ như vậy vô cùng nhỏ yếu!

Nhưng cả hai người họ đều không sợ hãi, bọn họ cùng nhau đi tới, mấy món đồ cứng rắn còn ít sao?

“Thủy kết giới, Đại hải bào hao!”

Nước đọng khuếch tán ra từ trong mi tâm của Tần Phong, gầm thét đánh ra thế giới bên ngoài, Tần Phong không giữ lại chút nào bộc phát ra toàn bộ dị năng của mình, tinh cầu ý thức lực đang điên cuồng vận động.

Thủy triều biển lớn và bọt nước dung nham đánh vào nhau.

Lần này, kết giới do Ngải Tang hình thành không ngoài suy đoán nghiền ép đến.

Vốn hai người đã đứng gần, hải triều không ngăn cản được dung nham tương đương với nhấn chìm to và Bạch Ly.

Nhưng nếu dễ dàng chiến thắng như vậy lại quá coi thường hai người!

“Không gian trí hoán!”

Bạch Ly thi triển dị năng!

Ánh sáng bạc xuất hiện, Tần Phong, Bạch Ly, căn phòng băng tuyết sau lưng bọn họ lập tức biến mất nguyên tại chỗ, sau đó xuất hiện ở chỗ cách ngàn mét.

Thủy triều dung nham lên xuống tiếp tục đi tới, đánh giết đến, nhưng hiển nhiên dư uy chưa đủ quét ngang ngàn mét.

Ngải Tang nhìn đến đây cũng ngạc nhiên, kỳ quái liếc nhìn Bạch Ly một cái, sau đó nghĩ tới điều gì đó lại cười ha hả.

“Lại là một dị thú hình người, vừa hay sẽ không quá yếu ớt, chơi mấy lần là chơi hỏng!”

Ý thức lực truyền đi rất nhanh, những người khác đều nghe được rõ ràng.

Sắc mặt Tần Phong khó coi, trong lòng hắn đã coi Ngải Tang là mục tiêu sau này chắc chắn phải giết chết.

Loại rác rưởi này đạt tới cấp S là tai nạn của những người khác!

Không bằng chết đi tốt hơn.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất hiện nay là kiên trì, chờ đến khi Hồ Sơn cắn nuốt Huyết ngưng tinh xong sẽ có người đối phó Ngải Tang.

Lúc này công kích của Ngải Tang càng thêm điên cuồng, thậm chí hắn ta đứng nguyên tại chỗ không hề động đậy, chỉ là một lần nữa thúc giục dị năng và ý thức lực, đám mây trên bầu trời đều biến thành màu đỏ sau đó có lửa lớn rơi xuống từ trên trời!

“Thổ tường, Đại địa chi thuẫn!”

Tần Phong cũng bộc phát ra dị năng.

0.09789 sec| 2406.992 kb