Dưới tình huống như vậy, Tần Phong không ngừng săn giết, mùi máu tanh trên người càng ngày càng nồng, rửa cũng không rửa sạch.
1 ngày, 2 ngày…
10 ngày, 20 ngày…
Tần Phong đã không nhớ rõ mình giết bao nhiêu dị thú, cùng rơi vào trong vòng đồ sát vô hạn.
Dù là thể phách hay ý thức lực đều lập tức đến điểm giới hạn.
Nhưng khoảng cách rời khỏi Địa ngục đảo cũng chỉ còn lại ba ngày nữa!
…
Trời tối người yên, dưới Vạn cổ trí tuệ thụ tất cả mọi người dốc lòng tu luyện.
Từ khi Tần Phong và Bạch Ly lấy xuống nhiều Trí tuệ quả như vậy, tình cảnh tu luyện dưới Trí tuệ thụ cũng khôi phục thái độ bình thường, ba bốn ngày mới có một người lọt vào mắt xanh của Trí tuệ thụ, có Trí tuệ quả rơi xuống.
Trong đó có hai cấp B trực tiếp bị giết chết, cướp đi quả thực.
Tần Phong và Bạch Ly không tiếp tục nhận được quả thực nữa, nhưng tu luyện dưới Trí tuệ thụ vẫn có thể cảm nhận được loại cảm giác suy nghĩ thông suốt kia.
Tần Phong không ngừng học tập dị năng mới, ngoại trừ hệ thủy cũng thôn phệ tinh hạch của một số Voi ma mút, tích lũy phù văn hệ thổ, học được Thổ long thuật.
Chỉ là Đại địa đột thứ và Thiên hàng vẫn thạch của Thổ kết giới cần càng nhiều nguyên tố hệ thổ hơn.
Ngay lúc Tần Phong không ngừng nghiên cứu phù văn hệ thổ, một tiếng thú rống gào thét truyền đến từ trong bóng tối.
Tiếng rít lên này thật sự quá mạnh, tuy truyền đến từ nơi rất xa vẫn khiến người ta cảm nhận được lực xuyên thấu của tiếng rít này.
Long ngâm!
“Đây, đây là tiếng của Ma Liệt!”
“Nghe có vẻ rất tức giận!”
“Không phải có người đi giết Ma Liệt chứ?”
“Ai lại to gan như vậy, không muốn sống nữa?”
Mọi người nhao nhao đứng dậy không tu luyện tiếp nữa, mà là nhìn về phía Ma Liệt.
Có một vài người đã lặng yên đến đó, có một vài người thì đứng lên, thậm chí còn hơi lo lắng.
Lúc này, người của Hắc Long hội cũng đã bị kinh động đến, hiện tại người trấn thủ Địa ngục đảo là Hỏa Phượng Hoàng cũng đến trước đó.
“Xảy ra chuyện gì? Ai đi trêu chọc Ma Liệt, không muốn sống nữa sao? Cho dù có khế ước, người xâm lược địa bàn của Ma Liệt cũng sẽ bị nó giết chết!”
Hỏa Phượng Hoàng muốn đi về phía Hỏa sơn, ngay lúc này ở chân trời lại đã xuất hiện một chấm nhỏ màu hỏa hồng.
Sau đó chấm đỏ này càng ngày càng gần.
Sắc mặt Hỏa Phượng Hoàng đã khó coi đến cực điểm, thậm chí thân là Dị năng giả hệ hỏa, trên trán của nàng lại đổ mồ hôi.
Chấm đỏ này càng lúc càng lớn, che khuất bầu trời, chính là Ma Liệt.
Lúc này ý thức lực của Tần Phong lại khẽ động, khóa chặt một bóng người phi hành phía dưới Ma Liệt.
Vạn quỷ mê tung quen thuộc, tốc độ cực nhanh xông đến phía trước sơn trại này, là Quan Kim Hạo!
“Rống!!!”
Hỏa long Ma Liệt rống giận, đầu ngửa về phía sau, sau đó đột nhiên phun ra trước.
Một cột lửa kinh khủng phun tới, rừng rậm phía dưới bị bao trùm ở trong liệt hỏa.
Ở trong đó, vô số tàn ảnh đều bị nhấn chìm nhưng Quan Kim Hạo lại như dùng cách đặc thù gì đó, tránh né được công kích của Hỏa long Ma Liệt.
Bọn họ cách nơi này càng ngày càng gần.
Quan Kim Hạo cũng sắp phát điên, hiện tại hắn ta không thể thoát khỏi công kích của Hỏa long Ma Liệt, bị ép bất đắc dĩ chỉ có thể chạy về hướng này.
Hiện tại là muốn lôi tất cả mọi người xuống nước, huống chi cũng nghĩ kéo Hắc Long hội xuống nước thì hắn ta sẽ an toàn.
Về phần sau đó những người này có thể tìm Quan Kim Hạo gây chuyện hay không!
Quan Kim Hạo sẽ quan tâm sao?
Ai cũng sẽ có điều kiêng dè, nhưng đối với một trong những sát thủ mạnh nhất, Quan Kim Hạo tuyệt đối sẽ không quan tâm!
Lúc này Hỏa Phượng Hoàng cũng phát hiện tình huống không thích hợp, lập tức khởi động vòng phòng hộ của toàn bộ sơn trại!
Hỏa long Ma Liệt đã gần trong gang tấc, phe phẩy cánh trên bầu trời như một quả cầu lửa thật lớn, dù cách vòng phòng hộ cũng có thể cảm nhận được khí tức nóng rực này, thậm chí vòng phòng hộ cũng đang xuất hiện gợn sóng, đang tiêu hao năng lượng!
“Ma Liệt, ngươi đang làm cái gì! Ngươi đã quên khế ước của chúng ta sao?” Hỏa Phượng Hoàng lập tức dùng ý thức lực truyền tin tức ra ngoài.
Lúc này, Ma Liệt cũng phát ra tiếng gầm giận dữ, sau đó ý thức lực mang theo cảm xúc tức giận của nó giận dữ hét lên: “Đáng giận, ngươi còn nói ta quên khế ước, có nhân loại trộm đi bảo tàng của ta!”
Hỏa Phượng Hoàng lập tức hiểu ra Ma Liệt đang nói ai.
Vừa nãy cũng không chỉ Tần Phong phát hiện Quan Kim Hạo, rất nhiều người đều biết thân phận của Quan Kim Hạo.
“Hắn thật sự điên rồi!”
“To gan lớn mật!”
“Quan Kim Hạo, đây là định coi chúng ta làm bia đỡ đạn!”
Hỏa Phượng Hoàng cũng nghẹn một đám lửa ở trong lòng, nhưng chỉ có thể dùng ý thức lực truyền ra tin tức để Hỏa long Ma Liệt bớt giận!
“Tên nhân loại này không phải người của chúng ta, cho nên là hắn trộm đồ của ngươi, chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra hắn rồi giao cho ngươi!”
Tìm ra Quan Kim Hạo nói nghe thì dễ, quan trọng nhất là kéo dài thời gian, có lẽ còn có thể kéo dài đến khi năng lực giả cấp S đến xử lý chuyện này.
Chỉ là Hỏa long Ma Liệt là loại sinh vật gì, nó là cấp thú thần, thực lực cường hãn, sao có thể được an ủi bằng mấy câu nói tùy ý của Hỏa Phượng Hoàng?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo