Trận chiến đấu này kéo dài đến ba giờ, chân trời cũng xuất hiện bong bóng cá còn chưa dừng lại.
Lúc này, Quan Kim Hạo trốn ở bên cạnh cũng cảm thấy mình phải tiêu hao rất nhiều lực lượng đi ngăn cản những khí tức đó.
Thế nhưng trên chiến trường, Tần Phong, Bạch Ly và Ma Liệt, một người hai thú như là sự tồn tại có được vô hạn năng lượng.
Trên thực tế, ba người bọn họ đều tiêu hao rất lớn.
Ma Liệt cũng đánh đến mệt mỏi, quần áo trên người Bạch Ly không hề vỡ vụn nhưng không biết giày cao gót đã đi đâu mất, tóc tai cũng hơi lộn xộn.
Phía trên thánh giáp của Tần Phong đã mấp mô, tổn hại nghiêm trọng, không chỉ như thế lúc Tần Phong chiến đấu còn lấy ra rất nhiều huyết nhục ở trong trang bị phù văn không gian để khôi phục tổn thương của bản thân.
Cứ thế mới có thể kiên trì trong trận chiến như vậy.
Sự tức giận trong mắt Ma Liệt đã rút lui, nhưng nó vô cùng không cam lòng.
Sự kiêu ngạo của cự long khiến nó không thể rời đi như vậy, nó nhất định phải cho hai người kia một bài học.
Nghĩ đến đây, ý thức lực của Ma Liệt khóa chặt Bạch Ly.
Mấy lần trước Ma Liệt đều có thể giết chết Tần Phong, nhưng có Bạch Ly bảo vệ sao thể có thể để Tần Phong tùy tiện tử vong, đều dùng dị năng không gian chạy trốn!
Bạch Ly cũng có thể chạy trốn nhưng Ma Liệt cảm thấy nó có thể thử một lần!
Nghĩ đến đây, Ma Liệt lại đánh ra công kích hung mãnh.
Nội lực của Tần Phong tiêu hao rất lớn, cũng đã thôn phệ rất nhiều linh thảo, khôi phục nội lực của bản thân, Ma Liệt đánh tới khiến Tần Phong liên tục bại lui.
Bạch Ly bảo vệ Tần Phong, lúc này Ma Liệt lại xoay người tấn công về phía Bạch Ly.
Tốc độ của nó cực nhanh.
Thật ra Bạch Ly cũng có thể sử dụng không gian thuấn di trốn thoát, nhưng nếu lúc nàng sử dụng Ma Liệt lại đột nhiên công kích Tần Phong vậy hậu quả khó mà lường được, dù sao Tần Phong cũng không phải đối thủ của Ma Liệt.
Vì bảo vệ Tần Phong, Bạch Ly không tránh né.
“Hư không tường!”
Bạch Ly vung tay lên, thả ra Hư không tường ở trước người mình.
Nhưng hiển nhiên lần này Ma Liệt đã nóng tính, không ngươi một chiêu ta một chiêu lằng nhằng với bọn họ nữa.
Móng vuốt của Ma Liệt xé rách hư không phía trước!
Phù văn hệ hỏa to lớn xuất hiện, cưỡng ép xé mở Hư không tường của Bạch Ly, vì nguyên nhân chiều cao nên móng vuốt của Ma Liệt vồ thẳng đến đầu của Bạch Ly!
“Bạch Ly! Mau tránh!”
Tần Phong lập tức quát to.
Nhưng lúc này Bạch Ly muốn tránh cũng không kịp nữa!
Phù văn trùng điệp, bài xích khiến lúc này Bạch Ly sử dụng không gian thuấn di sẽ chậm đi rất nhiều, không kịp né tránh ra ngoài, nàng chỉ có thể lùi lại.
Ngọn lửa như liệt diễm bao phủ thân thể của Bạch Ly, thiêu đốt mái tóc dài màu bạc của nàng, thậm chí móng vuốt của Ma Liệt đã sắp vồ vào khuôn mặt non mịn của nàng.
Cuối cùng Tần Phong đã bạo phát!
Mi tâm của hắn đột nhiên xuất hiện một lỗ đen, bên trong có một tảng đá màu xanh đậm bay ra.
Thủy chi thánh thạch!
“Soạt!”
Tiếng sóng lớn truyền đến ngầm mang theo phù văn hệ thủy kinh khủng, lập tức nện vào trên người Ma Liệt!
Ma Liệt không kịp đánh Bạch Ly bị thương đã bị Thủy chi thánh thạch này đánh trúng, còn dùng tốt hơn Thủy kết giới mà Tần Phong thả ra trước đó!
Loại phù văn hệ thủy này chỉ thẳng vào bản nguyên!
Ma Liệt chỉ cảm thấy mình bị một cơn sóng lớn đánh bay ra ngoài trăm mét, không chỉ như thế trong thế giới ý thức lực của mình còn xuất hiện vô số phù văn hệ thủy, dập tắt phù văn hệ hỏa trên tinh cầu.
Loại dập tắt này cũng không phải lực lượng đối chọi mà là hoàn toàn biến mất!
Phù văn tích lũy vô số năm lập tức biến mất khoảng một phần hai mươi, e rằng cũng phải qua mấy trăm năm mới có thể khôi phục được.
Ma Liệt thật sự vừa sợ vừa giận.
Có thể nói, trước đó Ma Liệt chỉ vì bị nhân loại khiêu khích mới tức giận, đánh ba giờ lửa giận cũng đã biến mất gần hết!
Nhưng vì không cam tâm mình không lấy được thành quả, dự định ra tay một lần sau cùng, dù có thành công hay không thì nó cũng không định đánh nữa!
Nhưng bây giờ Ma Liệt thực sự tức giận.
Tổn thương gốc rễ của nó, thù này càng lớn!
Lúc này ở một bên khác Tần Phong cũng lửa giận ngút trời, thấy không hài lòng với thực lực hiện tại của mình, thấy áy náy vì mình không bảo vệ được Bạch Ly, còn có sát khí bừng bừng với Ma Liệt.
Hắn đột nhiên cảm thấy tiểu hồ ly nói đúng, giết Ma Liệt này cũng không tệ, tài nguyên để hắn tấn thăng Dị năng giả thần cấp A cũng có rồi!
Con đường của Tần Phong chắc chắn tràn ngập máu tươi, vậy coi dị thú thần cấp này là tế phẩm hiến tế đi!
Tần Phong thu hồi Thủy chi thánh thạch, rót nội lực vào trong Thanh Vương đao bắt đầu mạnh mẽ đâm tới!
Giết!
Giết chết Ma Liệt!
Sát ý trên người Ma Liệt khiến người ta cảm thấy sợ hãi!
Ma Liệt thấy phù văn của Thủy chi thánh thạch biến mất cũng không kiêng dè, tức giận và sát ý không hề ít hơn Tần Phong, một người một thú lại chiến đấu với nhau.
Dù là với Tần Phong hay Ma Liệt, Bạch Ly, đều là loại người có thể chiến đấu mấy ngày mấy đêm không nghỉ ngơi.
Trận chiến này chỉ có chiến đấu vô tận!
Một ngày!
Hai ngày!
Ba ngày!
Trận chiến kéo dài thật lâu, thậm chí đã sớm rời khỏi phạm vi sơn trại rất xa, nhưng Tần Phong tin tưởng vẫn có người cảm giác được trận chiến của bọn họ!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo