Ở trên địa bàn của Ma Liệt, thú hoàng cấp B cũng không ít, thậm chí con Voi ma mút thú hoàng vừa bị săn giết có thể là quần cư, bởi vì Ma Liệt xuất hiện khiến đàn thú phi nước đại chạy trốn, trong hoảng sợ tất cả đều chạy về phía Tần Phong.

Thân thể những dị thú này đều cao ba tầng lầu, ầm ầm chạy khiến mặt đất rung lên dữ dội, Tần Phong và Bạch Ly bị những dị thú đang phi nước đại này chặn đường.

Đối mặt với ít nhất bảy tám con thú vương, còn có mấy trăm con thú tướng.

Quan trọng nhất là loại dị thú này có hình thể to lớn, vốn là lực chiến đấu kinh người, thoạt nhìn răng nanh cự tượng có thể đâm xuyên núi đá, tốc độ cũng cực nhanh.

“Rầm rầm rầm!”

Những con Voi ma mút này đi qua, kèm theo là vô số phù văn hệ thổ chấn động xung quanh.

Tất cả sinh vật đều bị trùng kích của bọn nó nghiền nát.

Tần Phong rút Thanh Vương đao ra, không chút do dự phi thân lên.

“Hỏa diễm đao mang!”

Một đầu Voi ma mút căn bản không chịu nổi Thanh Vương đao của Tần Phong chém giết, lập tức bị chém mất cái đầu to lớn.

“Phốc!”

Máu tươi điên cuồng phun ra hơn mười mét, mùi máu tanh gay mũi khiến con Voi ma mút thú tướng này bị chọc giận, đôi mắt huyết hồng nhìn chằm chằm kẻ cầm đầu.

Sự bối rối ban đầu đã tản đi, chúng nó cũng biết Hỏa long Ma Liệt đã đi!

Cho nên, bọn nó chuyển tất cả thù hận lên trên người Tần Phong.

“Ô!”

Một con Voi ma mút thú vương rống giận, hòn đá to lớn bay xuống từ trên bầu trời đánh vào Tần Phong.

“Vèo vèo vèo vèo!”

Tần Phong phát động Vạn quỷ mê tung, tùy tiện xuyên thẳng qua trong đám Voi ma mút.

“Phốc phốc phốc!”

Hắn như đi vào chỗ không người, tiện tay chém giết cũng là tiếng một con Voi ma mút ầm vang sụp đổ.

Nhưng vì thân thể của Voi ma mút to lớn, cộng thêm phù văn hệ thổ vờn quanh, tảng đá khổng lồ rơi xuống khiến bụi đất tung bay, không nhìn thấy bên ngoài là dáng vẻ gì.

Lúc này lại có rất nhiều người ẩn nấp ở vòng ngoài.

Có năng lực giả cấp A, cũng có cấp B.

Trong đó có mấy người rất nổi bật, cả người bọn họ đều dùng áo choàng đen kịt bọc kín để lộ ra sát ý và sự lạnh lẽo tận xương, vũ khí của tất cả mọi người đều là binh khí ngắn, có dao găm cũng có đoản đao.

Những người này chỉ dựa vào khí tức, đã có thể khiến người ta nhận ra thân phận của bọn họ!

Sát thủ!

Nhưng hiển nhiên mấy người chỉ là đội ngũ tạm thời lập ra.

“Xem ra lại có con mồi đến cửa, nhưng cũng không may lại chạy vào trong đám Voi ma mút đó!”

“Không phải vậy càng tốt sao? Chút nữa xác bị giẫm thành bánh thịt, chỉ cần đi tìm trang bị phù văn không gian là được!”

“Ha ha, nếu là vậy chút nữa đến trước được trước!”

Tất cả bốn sát thủ, những người này đến từ tổ chức khác biệt, có người hành động đơn độc, thậm chí có một người ở trong liên minh nhân loại khác.

Nhưng vào thời điểm này hàng năm đều trở thành bữa tiệc săn giết của bọn họ.

Trong Địa ngục đảo, ngoại trừ sơn trại Hắc Long hội an toàn, nhân loại gặp được trong nơi hoang dã đều vô cùng nguy hiểm, có thể gây ra một trận quyết tử đấu tranh bất cứ lúc nào!

Những người này đều là loại rất thích tranh đấu tàn nhẫn điển hình, phần lớn đều là người của thế lực hắc ám, giữa đôi bên tranh đến ngươi chết ta sống!

Chỉ có điều, người cuối cùng trong bốn người này lại không nói gì.

Ánh mắt của hắn ta chưa từng nghiêm nghị như vậy, sau đó đột nhiên nở nụ cười thờ ơ.

“Ha ha, cái đó, ta đột nhiên phát hiện có chút việc, ta đi trước!”

Ba người còn lại hơi ngạc nhiên, đã thấy một cơ hội cực tốt ở đây, đối phương lại không muốn?

Chỉ có điều, khinh công là thủ đoạn ẩn nấp của đối phương tuyệt đối là cường giả trong bốn người, chỉ trong chớp mắt ngây người cảm giác tồn tại của người này đã biến mất.

“Xảy ra chuyện gì, Quan Kim Hạo chạy rồi hả?”

“Không đúng, không phải vừa nãy tiểu tử này nói đến trước được trước, nên xuất phát sớm chứ!”

“Quan Kim Hạo thật gian xảo!”

Những người này đều nóng nảy, nhao nhao thi triển ra thủ đoạn che giấu bóng dáng xông về phía chiến trường.

Phải biết rằng, tuy bọn họ không có cách nào đối đầu với Voi ma mút nhưng thủ đoạn giữ mạng vẫn phải có, quan trọng nhất là có thể khiến Voi ma mút khác không cảm giác được sự xuất hiện của bọn họ!

Lúc bọn họ lao vào trong vòng chiến đấu, Quan Kim Hạo muốn rời đi sớm ở góc khác cũng trợn mắt há hốc mồm.

“Mấy người này điên rồi?” Quan Kim Hạo hoàn toàn không ngờ lúc hắn ta muốn chạy trốn, những người khác lại chạy lên chịu chết!

Lúc này trong khu vực chiến đấu của Voi ma mút đã biến thành một mảnh gai đất kinh khủng, trên đỉnh đầu lại như có một mảnh gió bão thiên thạch khiến người ta căn bản không có cách nào phi hành ở trên không trung.

Gần như đã ngăn cản sạch thủ đoạn chạy trốn của những sinh vật khác, nhưng Bạch Ly và Tần Phong muốn chạy thì chưa có sinh vật nào có thể ngăn cản, mấu chốt nhất là Tần Phong không cần chạy trốn.

Giết!

Đao mang ngọn lửa màu đen trên Thanh Vương đao xuyên thẳng qua người Voi ma mút.

Lúc này, ba sát thủ đến đây đều tưởng Tần Phong đang giãy giụa một lần cuối cùng, lại không ngờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Một người đơn độc khiêu chiến một đám dị thú, dưới chân như gió càng có hàng trăm hàng ngàn hư ảnh.

0.12542 sec| 2420.508 kb