“Nhưng hiệu quả này không có tác dụng gì với ta, dị năng hắc ám có được hiệu quả thôn phệ, hiện tại ta đã nắm giữ càng nhiều dị năng hệ khác!”

Hệ hỏa, hệ thủy, hệ thổ!

Nhưng tóm lại cũng có một loại chờ mong.

Cuối cùng Tần Phong và Bạch Ly đã tới chân núi Hắc Long hội, lúc này đã có thể thấy sự tồn tại của năng lực giả khác!

Mấy năng lực giả cấp A này cũng thấy Tần Phong và Bạch Ly.

“Ồ? Vận khí tốt như vậy, lại có hai tiểu gia hỏa cấp B đến nơi này!”

“Có lẽ những người khác chết rồi, chỉ có bọn họ còn sống!”

“Sau khi giết chắc sẽ có rất nhiều đồ tốt!”

Những năng lực giả này đều là cấp A, bắt chẹt một trận đã là thái độ bình thường, ai bảo năng lực giả cấp B thực lực yếu, căn bản là dê đợi làm thịt.

Những cấp A này có người căn bản không tham gia buổi đấu giá Hắc Long hội, vì không có tiền!

Chỉ là lúc này lại có vài người thấy được Tần Phong, sau đó sắc mặt cũng thay đổi.

“Các ngươi điên rồi sao? Không nhìn cấp B này là ai!”

“Không phải cấp B gì cũng giống nhau, cẩn thận đá trúng tấm sắt!”

“Đáng chết, lại là tên cuồng sát nhân kia, đi mau, đừng để hắn thấy chúng ta, đến lúc đó nhớ lại trước đó chúng ta vây công hắn, muốn tìm chúng ta tính sổ cũng chạy không kịp!”

“Đi đi đi!”

Những người này lập tức quay đầu bỏ chạy, để lại người không biết thân phận của Tần Phong cũng không dám ra tay, ngay cả ánh mắt sáng ngời cũng trở nên sắc bén.

Tần Phong lại không để ý đến đối phương, dẫn theo Bạch Ly đi đến dưới Vạn cổ trí tuệ thụ.

Bên trong Hắc Long trại, ngoại trừ một vài phòng trọ vị trí cố định, lại không có nhà khách hay khách sạn khác vì cũng không cần.

Tất cả mọi người đều ở dưới Trí tuệ thụ, dựng lều nhỏ tu luyện tại chỗ, ăn ở tại chỗ!

Lúc này dưới Vạn cổ trí tuệ thụ đã lần lượt dựng lên từng lều vải nhưng giữa đôi bên vẫn có chút khoảng cách, loại khoảng cách này cũng là một sự an toàn, có mấy lều vải dựng cùng nhau coi như quan tâm lẫn nhau.

Chỉ là, trong lòng mọi người đều đề phòng những người khác.

Ngay lúc này, vừa hay Tần Phong gặp được một người quen.

“Ồ? Vị tiên sinh này, thật trùng hợp lại gặp rồi!” Tần Phong mỉm cười, dẫn theo Bạch Ly đi tới.

Lưu Hàng ép buộc bản thân nở nụ cười, lại còn khó coi hơn cả khóc.

Hắn ta cũng không cảm thấy trùng hợp, thậm chí trong lòng còn đang điên cuồng kêu gào: ‘Sao hắn lại đến nữa, đúng là âm hồn không tan, đừng tới tìm ta nữa!’

Đáng tiếc, Tần Phong căn bản không biết suy nghĩ trong lòng hắn ta, không chỉ như thế còn giữa nguyên nụ cười, tiếp tục nói: “Đến bây giờ ta còn chưa biết tên của tiên sinh đâu!”

Trên trán Lưu Hàng cũng đổ mồ hôi.

“Không, không cần biết rõ tên ta, ta và ngươi không quen!”

“Thường xuyên gặp mặt cũng là một loại duyên phận, gặp thêm mấy lần sẽ quen biết!” Tần Phong cười nhạt, “Huống chi, ta còn có chuyện cần làm phiền ngươi, ta thấy xung quanh không có bao nhiêu chỗ, bên ngươi lại khá tốt, ngươi dịch sang bên cạnh một chút cho ta một chỗ dừng chân thì thế nào?”

Lưu Hàng lẻ loi trơ trọi một mình nhưng cũng là một cấp A, những người khác đều dựng lều vải cách vị trí của hắn ta khoảng 20m, Tần Phong muốn hắn ta dịch ra một chút, khoảng cách 10m là được, vậy Tần Phong cũng có một chỗ để dựng lều vải một cái.

Sao Lưu Hàng có thể không đồng ý, tuy trong lòng điên cuồng kêu gào nhưng hắn ta đối mặt với Tần Phong vẫn rất e ngại!

Đặc biệt là, trước đó trên người Tần Phong còn có sát khí, bây giờ lại toàn là mùi máu tanh dị thú, chỉ sợ trên đường đi đã săn giết rất nhiều!

Loại người này có thực lực quá mạnh, cũng không dễ chọc!

Một khi ra tay, Lưu Hàng cảm thấy mình chắc chắn phải chết.

“Không phiền, vừa hay ta muốn đi, để lại chỗ này cho ngươi đi!” Lưu Hàng vội vàng nói.

Tần Phong nói: “Chẳng lẽ vị tiên sinh này ghét bỏ ta? Ta đến ngươi lại đi thì không tốt đâu, đừng để đến lúc đó quay về sẽ rất khó coi!”

Trong lòng Lưu Hàng thật sự đang khóc ròng ròng, đi cũng không được.

Hơn nữa, Tần Phong rõ ràng cảm thấy hắn ta đi là không thể quay về, sao Lưu Hàng lại không biết nguyên nhân chứ!

“Vậy, vậy ta dịch sang một chút đi!” Lưu Hàng nói, trong lòng hoàn toàn không muốn làm hàng xóm với Tần Phong.

Tần Phong giữ Lưu Hàng ở lại cũng có nguyên nhân!

Tuy hắn ta không e ngại cấp A khác, thậm chí có Bạch Ly, hắn dám đánh trăm người!

Nhưng hiển nhiên điều này là lãng phí thời gian, chậm trễ việc của mình, cho nên làm người phải để lại một con đường đừng trêu chọc quá nhiều người, khiến người ta cảm thấy Tần Phong hùng hổ dọa người.

Cứ vậy, ít nhất sẽ không chọc nhiều người tức giận.

Lưu Hàng dịch chuyển một chút, tất nhiên Tần Phong và Bạch Ly cũng dựng một cái lều vải, hơn mười ngày sau nơi này sẽ là trụ sở của bọn họ.

Đương nhiên, lúc ban ngày mọi người cũng sẽ đi săn, chỉ có đến buổi tối càng yên tĩnh hơn mới thích hợp tu luyện, phải tiến vào loại trạng thái này thì Trí tuệ thụ mới có thể rụng quả.

Bây giờ, mặt trời chiều ngả về tây, đã đến đêm tối, các năng lực giả cũng lần lượt trở về, thậm chí có người bắt đầu chế biến đồ ăn.

Tâm trạng của Tần Phong không tệ cắn xuống một miếng thịt voi thú vương đặt trên lửa nướng, Bạch Ly ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm đến chảy nước miếng.

0.95701 sec| 2413.227 kb