Núi Thanh Khê…

Đá Núi Lửa chất thành đống, phủ kín cả ngọn núi.

Lâm Vân Dật: “Được rồi, bây giờ bắt đầu tìm thôi. Đá được lựa chọn ra, nếu là Huyền Thạch Núi Lửa thì dùng để tu luyện, nếu không phải thì dùng để luyện đan, đến lúc kiểm tra nhãn lực của chúng ta rồi.”

Lâm Vân Tiêu có chút kích động nói: “Được.”

Theo mạch truyện trong sách, số Đá Núi Lửa này là cơ duyên lớn đầu tiên sau khi nữ chính trở thành đồ đệ của Kim Đan.

Nữ chính là Song linh căn Hỏa Mộc, Huyền Thạch Núi Lửa cũng có tác dụng rất lớn đối với nàng ta, dựa vào số đá này, thực lực của nữ chính tăng lên rất nhanh, cũng nhờ vậy mà được sư phụ coi trọng hơn.

Hiện tại, cơ duyên này lại bị nhị ca cướp mất, cũng không biết tiếp theo sẽ là tình huống gì, có lẽ hào quang của nữ chính sẽ ở trong lúc không hay biết mà yếu đi.

Lâm Vân Dật không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm tìm kiếm trong Đá Núi Lửa.

Số Đá Núi Lửa này có khoảng 10 vạn khối, Huyền Thạch Núi Lửa bên trong hẳn là có khoảng 100 khối.

Một khối Huyền Thạch Núi Lửa trị giá khoảng 500 linh thạch, 100 khối là khoảng 5 vạn linh thạch.

Muốn tìm được 100 khối Huyền Thạch Núi Lửa trong số 10 vạn khối Đá Núi Lửa này cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Lâm Vân Văn mang theo Viên Nguyệt, đi qua đi lại giữa đống Đá Núi Lửa.

Thời gian Viên Nguyệt nở ra chưa được bao lâu, vẫn chưa thể giống như Khuyết Nguyệt có thể một mình đảm đương một phía.

Lâm Vân Văn cố ý thả Viên Nguyệt ra, muốn thử xem nhãn lực của nó.

Viên Nguyệt chạy qua chạy lại giữa đống Đá Núi Lửa, rất nhanh liền chọn ra hơn 10 khối đá.

Lâm Vân Dật lần lượt đốt những khối đá mà Viên Nguyệt lựa chọn, trong 13 khối Đá Núi Lửa, có hai khối là Huyền Thạch Núi Lửa.

Đá Núi Lửa vừa được đốt cháy, linh khí hệ hỏa nồng đậm liền ập vào mặt.

Lâm Vân Dật và Lâm Vân Tiêu điên cuồng hấp thu linh khí hệ hỏa, linh lực rất nhanh liền tăng lên không ít.

Lâm Vân Tiêu: “Nhãn lực của Viên Nguyệt cũng không tệ.”

Lâm Vân Dật: “Dù sao cũng là bọ ngựa Kim Ngọc, sau này còn phải dựa vào nó để phát tài.”

Lâm Vân Dật điều động toàn bộ linh lực, kiểm tra linh thạch mà hắn nhìn thấy.
Rất nhanh, hắn đã tỏa định được một khối Đá Núi Lửa, sau khi đốt cháy, quả nhiên, đó là một khối Huyền Thạch Núi Lửa.

Dưới sự nỗ lực của Lâm Vân Dật và Viên Nguyệt, Huyền Thạch Núi Lửa lần lượt được tìm thấy.

Lâm Vân Tiêu cả ngày đều ở trong đống Đá Núi Lửa, cả người dính đầy tro bụi.

Hai mắt Lâm Vân Tiêu sáng lên, nói: “Tam ca, hôm nay đệ đã tìm được một khối Đá Núi Lửa, nhất định là Huyền Thạch Núi Lửa.”

Lâm Vân Dật: “Chắc chắn không? Đệ đã nhìn lầm rất nhiều lần rồi.”

Lâm Vân Tiêu: “Lần này nhất định không có vấn đề.”

Lâm Vân Dật: “Được, đi thôi, chúng ta đi xem khối đá mà đệ nhìn trúng đi.”

Lâm Vân Tiêu: “Là khối này.”

Lâm Vân Dật: “Nhìn đúng là không tầm thường.”

Lâm Vân Tiêu: “Tam ca, đệ đốt nhé.”

Lâm Vân Dật: “Ừ.”

Lâm Vân Tiêu đốt khối đá, ngọn lửa bùng cháy dữ dội, nhưng không có linh khí tràn ra.

Lâm Vân Tiêu có chút ngượng ngùng nói: “Lại nhìn lầm rồi.”

Lâm Vân Dật nhìn Lâm Vân Tiêu, nói: “Thất bại là mẹ thành công, đệ cũng đừng quá nản chí, lần sau nhất định sẽ tìm được.”

Lâm Vân Tiêu: “Vâng, để đệ thử lại.”

------------------------
 

0.37074 sec| 2384.461 kb