Sau khi xuất quan, việc đầu tiên Lâm Viễn Kiều làm là kiểm tra sổ sách của gia tộc.

Lâm Viễn Kiều: “Thu nhập của hai tháng nay không tệ.”

Lâm Viễn Kiều kinh ngạc phát hiện, hai tháng ông bế quan, việc buôn bán của gia tộc không chỉ không bị ảnh hưởng, mà còn phát triển hơn trước.

Lâm Vân Văn: “Bữa tiệc của Giang gia đã hấp dẫn không ít tu sĩ Trúc Cơ đến tham dự, bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh bán rất chạy.”

Lâm Viễn Kiều bừng tỉnh hiểu ra: “Lúc trước, trong bữa tiệc của Giang gia, tiểu tam tặng bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh, hóa ra là để thu hút khách hàng sao?”

Lâm Vân Văn: “Không thì sao? Phụ thân cho rằng là vì cái gì?”

Lâm Viễn Kiều: “Ta còn tưởng là vì tiết kiệm linh thạch.”

Lâm Vân Văn: “Chắc là cũng có nguyên nhân này, một công đôi việc.”

Lâm Viễn Kiều: “Hai tháng nay, vất vả cho các con rồi.”

Lâm Vân Văn: “Chỉ là xử lý gia nghiệp mà thôi, cũng không phải là chuyện gì khó khăn, phụ thân cứ yên tâm, đừng nói là người bế quan hai tháng, cho dù là bế quan hai năm, cũng sẽ không có vấn đề gì.”

Lâm Viễn Kiều có chút bất đắc dĩ, nhi tử có năng lực là chuyện tốt, nhưng nhi tử quá có năng lực, cũng làm cho phụ thân như ông có chút bất tài.

----------------------------

Cửa hàng Luyện Khí Nguyệt Xuyên...

Giang Khanh Xuyên: “Đã về rồi à?”

Diệp Tịnh Nguyệt: “Đúng vậy, ta có mua một ít bánh ngọt mới của cửa hàng Lâm gia trở về. À, đúng rồi, ta gặp được Tô Dư.”

Giang Khanh Xuyên: “Tô Dư? Nàng ta cũng đến cửa hàng Lâm gia sao?”

Diệp Tịnh Nguyệt: “Tô Dư đến cửa hàng Lâm gia đặt bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh, Lâm gia lấy linh thạch của nàng ta.”

Giang Khanh Xuyên: “Cửa hàng Lâm gia vẫn là như vậy, đương nhiên, làm ăn buôn bán, kiêng kỵ nhất là bị người ta tống tiền. Lâm gia lấy linh thạch cũng là chuyện bình thường.”

Diệp Tịnh Nguyệt: “Lúc trước, trong bữa tiệc của Giang gia, Lâm gia đã tặng 10 cái bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh, nghe nói là do Lâm Vân Dật đích thân làm, rất nhiều người đều cảm thấy Lâm gia keo kiệt đã đổi tính. Gần đây có tin đồn nói, Lâm gia tặng bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh là vì muốn thu hút khách hàng.”

Giang Khanh Xuyên có chút cạn lời nói: “Thật sự là vì muốn thu hút khách hàng sao?”

Diệp Tịnh Nguyệt: “Ta cũng không biết, nhưng việc buôn bán của cửa hàng Lâm gia gần đây đúng là rất tốt, có lẽ là thật.”

Giang Khanh Xuyên: “Nếu thật sự là như vậy, Tô Dư sợ là muốn tức chết.”

Lúc trước, có tin đồn nói, Lâm Vân Dật tặng bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh là vì muốn lấy lòng Giang Đàm Nhi, đáng tiếc, lấy lòng vào lúc này, hình như có hơi trễ, nếu Lâm Vân Dật chỉ là vì muốn thu hút khách hàng, vậy thì Giang gia đã hiểu lầm rồi, cũng thật xấu hổ.

Diệp Tịnh Nguyệt lắc đầu nói: “Tiểu tam của Lâm gia đúng là nhân tài.”

Giang Việt Nhiễm được Kim Đan thu làm đệ tử, người khác đều tranh nhau lấy lòng người của Giang gia, còn vị này giống như sợ hôn sự của mình không thể hủy bỏ vậy.

Giang Khanh Xuyên: “Lâm gia làm như vậy, hôn sự của Lâm Vân Dật hẳn là rất khó giữ được.”

Diệp Tịnh Nguyệt: “Hơn phân nữa là vậy.”

---------------------------
 

0.09401 sec| 2382.25 kb