Chu Đại Đầu nuốt nước bọt, lấy hết can đảm, bước chân cẩn thận từng chút một, mỗi bước đi cảm giác như giãm lên bông, nhẹ bãng, chân hắn mềm nhữn.
Không làm chuyện trái lương tâm, thì chẳng sợ ma gõ cửa. Vấn đề là, hắn đã làm rồi!
Tiếng động càng lúc càng đến gần, càng lúc càng rõ ràng. Chu Đại Đầu cảm thấy một luồng khí lạnh từ chân chạy thẳng lên đầu.
Bỗng nhiên, âm thanh như vang lên ngay sau lưng hắn, hơn nữa hắn còn cảm thấy có gì đó chạm vào chân mình. Chu Đại Đầu chợt nhớ đến những lời đồn vê khu mới này, nghe nói nơi này trước kia là một bãi tha ma... Hắn không phải đã giãm lên mộ phân hay bia mộ đó chứ? Hắn không thể chịu đựng thêm được nữa, hét lên một tiếng, rồi quay người bỏ chạy.
Nhưng, Chu Đại Đầu quên mất mình đang ở công trường, nơi đầy đá sỏi và đất gập ghênh. Một bước hụt chân, cả người hắn lăn tròn như quả bóng, va vào đống gạch vỡ khiến đầu hắn chảy máu.
Tuy nhiên, Chu Đại Đầu không dám dừng lại. Vừa sờ lên đầu thấy máu chảy, hắn lại cảm thấy có điều gì đó động đậy trên chân mình. Lân này, hắn lấy hết can đảm nhìn xuống, phát hiện ở gần mắt cá chân có một bóng đen.
Bóng đen tròn trịa, và cảm giác trên chân hắn càng rõ rệt hơn, lạnh lẽo buốt giá.
Hình dạng này, hành động này, chắc chắn là mail Ma đang kéo chân hắn xuống địa ngục!
Mắt Chu Đại Đầu mở to tròn, không còn thốt nên lời, hắn vừa run rẩy vừa bò lên phía trước, cố thoát khỏi con ma đáng sợ kia.
"Hu hu hu, đừng đến tìm tôi, không phải tôi đào mộ của anh đâu, đi tìm ông chủ công trường ấy. Chu Đại Đầu khóc lóc mếu máo, cố hết sức bò về phía trước cho đến khi thấy ánh đèn xa xa, giống như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, hắn lao tới.
Cảnh sát Vũ đang đi tuần trên chiếc mô tô ở khu mới. Gần đây, đôn cảnh sát nhận được nhiều vụ báo cáo về việc cáp điện và thép trên các công trường bị trộm cắp, thậm chí cả thép của ga tàu điện ngâm ở khu đô thị mới cũng bị đánh cắp.
Bọn trộm cắp bây giờ càng lúc càng táo tợn, đến cả công trình của chính phủ cũng dám trộm.
Nhưng khu vực mới lại không có nhiều camera giám sát, khiến vụ án vốn đơn giản trở nên phức tạp hơn. Đồn cảnh sát chỉ còn cách tăng cường tuân tra vào ban đêm, vì vậy cảnh sát Vũ mới chạy xe tuân tra quanh đây, cũng để thông báo cho các chủ công trường tăng cường phòng ngừa.
Khi cảnh sát Vũ đang tính xem còn công trường nào chưa thông báo, thì bỗng có người lao ra từ bên đường.
Cảnh sát Vũ vội phanh xe, giận dữ quát lên: "Anh muốn chết àI Đêm hôm không đi đường cẩn thận mà lao ra đường thế này?”
Chu Đại Đầu nghe thấy tiếng người sống, như được cứu ñïỗi, hắn cố gượng dậy rồi lao về phía Vũ cảnh sát: "Hu hu hu, cứu tôi vỚI..
Nhìn thấy Chu Đại Đầu toàn thân đầy máu, đầu óc hoảng loạn, cảnh sát Vũ nhanh chóng cầm gậy cảnh sát chuẩn bị sẵn sàng, chẳng lẽ vừa có vụ án lớn xảy ra?
"Tôi là cảnh sát, có phải ai đó đe dọa anh không? Người đó đâu?" Vũ cảnh sát nói với vẻ đầy chính nghĩa.
Trong mắt Chu Đại Đầu, người cảnh sát mặc đồng phục, ấm áp và đây chính khí này chính là biểu tượng của chính nghĩa, mà những ma quỷ thường sợ những người đây chính khí. Chu Đại Đâu ôm chặt lấy Vũ cảnh sát hơn, khóc rống lên: "Cảnh sát, đưa tôi đi, tôi muốn đến đồn cảnh sát, có ma đang đuổi theo tôi!"
Cảnh sát Vũ vểnh tai lên nghe, xem ra con ma này chính là "kẻ hãm hại". Anh nhất định phải bắt kẻ đó đưa ra trước pháp luật!
"Đừng sợ, anh dẫn tôi đi xem nào." Cảnh sát Vũ trấn an Chu Đại Đầu.
Nghe đến việc phải quay lại, Chu Đại Đầu khóc còn to hơn: "Cảnh sát, xin hãy đưa tôi đi ngay đi, tôi là trộm, tôi là kẻ trộm đây!"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo