Bùi Nguyên Hiện run rẩy, cúi đầu thật chặt, không nghĩ tới lần đầu tiên làm nhiệm vụ lại không thành toàn.
Thế nhưng hắn có thể được Tần Đình coi trọng nên cũng không phải người ngu muội, dĩ nhiên có thể thông suốt ý tứ của Tần Đình. Phương Trọng Minh nếu như tiến vào phủ tam công tử, với năng lực của hắn, sợ rằng có thể sinh ra chút ảnh hưởng đối với uy tín của công tử. Nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Hiện ân hận vô cùng, lo sợ về hậu quả có thể xảy ra vì hành động khinh suất của hắn.
Hắn thực lòng vô cùng hoảng sợ!
Mặc dù ngày thường Tần Đình có vẻ ôn hoà, đối xử mọi người cũng cực kì hòa khí thế nhưng trong thâm tâm tất cả mọi người trong phủ vẫn luôn nể sợ hắn. Bản thân Tần Đình có một phong thái, khí độ khiến ai cũng phải thần phục, kể cả người có nội tâm thâm sâu cũng cảm thấy kính sợ.
Mà Bùi Nguyên Hiện cũng biết rõ thân phận địa vị bây giờ là ai ban cho hắn. Hắn chỉ là tu sĩ Hóa Thần Cảnh lại được các vị thần linh đối đãi khách khí như thế, chẳng phải bởi vì hắn là chấp sự nội phủ của phủ tam công tử sao?
Trước đó hắn chỉ là một giới tán tu, luôn luôn cảm thấy âu sầu thất bại, địa vị bây giờ của hắn nếu như là lúc đó có cho hắn mơ hắn cũng không dám, đương nhiên sẽ thấy ân đức của Tần Đình trân quý dị thường!
Nhìn thấy Bùi Nguyên Hiện có vẻ nơm nớp lo sợ, Tần Đình không giấu nổi nụ cười. Xem ra uy tín trong phủ của hắn quả là cực thịnh. Thế nhưng Tần Đình đúng thật có chút coi trọng Bùi Nguyên Hiện, cũng không muốn bởi vì việc này mà khiến hắn bị dọa đến sợ đầu sợ đuôi, đánh mất lòng tiến thủ.
Tần Đình cười nhạt một tiếng: "Chuyện lần này ngươi làm cũng không tệ."
Bỗng nhiên Tần Đình chỉ một ngón tay, Bùi Nguyên Hiện cảm nhận thấy trong đầu mình nhiều hơn một bộ công pháp cấp bậc cực cao, suy xét một chút liền phát hiện ra là Công pháp Thần Cấp!
Tại Thần Giới, ngay cả Công pháp Thần Cấp cũng đã cực kì thưa thớt tồn tại, huống chi là Thật Cấp công pháp?
Hắn hiện tại cũng đang tu luyện công pháp nhưng chỉ là bộ tâm pháp Hóa Thần cấp, thậm chí còn không phải là bộ kinh điển đương thời, so với công pháp mà Tần Đình ban thưởng, không biết là kém bao nhiêu.
Bùi Nguyên Hiện vô cùng vui mứng, quỳ gối thật sâu, cung kính nói: "Đa tạ công tử ban thưởng!”
Tần Đình khẽ gật đầu, phủ tam công tử của hắn trước kia chính là Tinh Việt cung của thiếu chủ Tần thị, trong Tàng Kinh Đại Điện, công pháp Thần Cấp nhiều vô số kể, tuy nói Tần Đình không cần đến những công pháp này, nhưng mà dùng để ban thưởng thuộc hạ quả cũng không tệ.
Mà Bùi Nguyên Hiện mặc dù có Thần Chủ chi tư, nhưng mà Tần Đình lại ban cho hắn công pháp Thần cấp chứ không phải công pháp Bá cấp của Thần Chủ Cảnh. Vì nếu như trực tiếp ban thưởng công pháp Bá cấp, e là ngày sau Bùi Nguyên Hiện lại lập công, chẳng phải là thưởng không thể ban hay sao?
Còn nữa, ban cho Bùi Nguyên Hiện công pháp Thần Cấp thực chất không phải là vì ban thưởng, mà ngụ ý muốn cho Bùi Nguyên Hiện hiểu rằng không trách tội hắn, hắn cũng không có đánh mất đi sự tín nhiệm của mình.
Bùi Nguyên Hiện bỗng nhiên nói: "Công tử, giờ sẽ diệt trừ Phương Trọng Minh sao?"
Mặt Tần Đình không biểu tình, thản nhiên nói: "Xóa sổ Huyền Dương Thần Tông đi, đám đệ tử một tên cũng không để lại. Về phần Phương Trọng Minh kia, phế hắn đi, đưa hắn đến trước mặt ta, người này vẫn còn hữu dụng."
Tuy rằng Huyền Dương Thần Tông hiện nay nghèo túng, nhưng mà môn nhân đệ tử đều là nhân vật thiên kiêu, nếu như bỏ mặc không quan tâm, ngày sau nhất định có thể tu thành thần linh, Tần Đình đương nhiên sẽ không ngồi yên chờ hiểm họa đó xảy ra.
Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, bao nhiêu kiêu hùng đều là bởi vì nhất thời không suy xét hậu hoạn mới phải nuốt hận về sau.
Đạo lý này, Tần Đình rất hiểu rõ.
Mà Phương Trọng Minh dù sao cũng chỉ là có Hư Thần, người trong Huyền Dương Thần Tông bây giờ mạnh nhất cùng lắm cũng chỉ là một tôn Thiên Thần. Việc này hẳn không cần Tần Đình hắn phải đích thân ra trận!
Sắc mặt Tần Đình khẽ động, gọi hai vị thần nhân đến, đều là thần linh đầu nhập sau khi Tần Đình khai phủ, tên là Chu Chính, Tống Khiêm. Hai vị này cũng là Chân Thần, thực lực như thế này đã đủ để quét sạch Đông Huyền giới.
Hai vị thần nhân đi vào đại điện, hướng về Tần Đình thi lễ nói: "Công tử."
Tần Đình thản nhiên nói: "Các ngươi theo Bùi chấp sự đi tới Đông Huyền giới, tiêu diệt Huyền Dương Thần Tông, phế bỏ chưởng giáo sau đó mang hắn toàn mạng về đây.”
Chu Chính, Tống Khiêm cung kính nói: "Tuân lệnh!"
Đông Huyền giới, Huyền Dương Thần Tông.
Trong lòng Phương Trọng Minh bỗng nhiên nhói một cái, đột nhiên hắn cảm giác được sắp sửa có chuyện xấu, ánh mắt lộ ra một tia kinh nghi bất định.
Hắn cho gọi Bộc Tử Phàm, chính là đệ tử là thần linh mà hắn thu nhận. Bộc Tử Phàm hướng về phía Phương Trọng Minh cung kính thi lễ: "Sư tôn."
Tuy hắn là một tôn thần linh, nhưng mà đặc biệt tôn trọng người trước mắt, vị sư tôn này của hắn mặc dù tu vi không cao, nhưng mà sức quan sát kinh người, đối với việc tu luyện Thần Đạo đúng là quỷ dị tinh thông đến cực điểm. Được Phương Trọng Minh chỉ điểm ba lần, mỗi một lần hắn đều có được đại thu hoạch, bây giờ hắn đã nửa chân bước vào đến Chân Thần Cảnh! Nếu như sau này tiếp tục được sự tôn dạy bảo, cũng có chút ít khả năng bước vào Thần Chủ Cảnh trong truyền thuyết.
Phương Trọng Minh vẻ mặt nghiêm túc, hỏi: "Trong tông ngươi là người có tu vi cao nhất, ngươi có cảm giác được điều dị thường không?”
Nhìn thấy sư tôn sắc mặt nghiêm trọng, Bộc Tử Phàm cũng lộ vẻ thận trọng vô cùng.
Hắn trầm giọng nói: "Xung quanh quả thật có không ít cường giả đang âm thầm quan sát, theo dõi Huyền Dương Thân Tông ta, điều này chắc hẳn sư tôn đã biết đến.”
--
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo