Tần Đình nhìn thấy ánh mắt của Tống Nhi, trong mắt lóe lên ý cười, hắn biết rõ tâm tư của nàng. Lúc còn ở hạ giới, thiếp thân thị nữ của hắn đều nhìn hắn với ánh mắt như vậy.

Mặc dù Tống Nhi là nhi nữ của chưởng giáo một đại phái, được nuông chiều từ bé nhưng không hề kiêu căng, lại có tài năng bất phàm, chí khí rất lớn, nhưng không chỉ vì vậy mà hắn nhìn nàng bằng con mắt khác bởi lẽ hắn đã sớm quen thuộc với những chuyện như vậy. Lúc hắn còn ở hạ giới, thiếp thân thị nữ của hắn đều có lai lịch bất phàm, không là công chúa hoàng triều thì cũng là thiên kiêu chi nữ của các môn phái tu hành.

Thế nhưng Tống Nhi xuất thân từ Thần Giới, dung mạo, khí chất đều vượt xa các nữ tử dưới hạ giới, đích thực là một mỹ nhân yêu kiều. Vì cả lý do đó nên Tần Đình mới thuận lòng với thiếp thân thị nữ này của hắn đến vậy.

Tần Đình cười một tiếng, hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Tần Đình biết rõ Tống Nhi cực kì rõ lí lẽ, nếu như không có chuyện, nàng sẽ không tới quấy rầy hắn.

Tống Nhi nói khẽ: "Công tử, Bùi chấp sự vừa trở về phủ, đang chờ công tử triệu kiến."

Tần Đình khẽ gật đầu, hắn đã từng phân phó cho Tống Nhi, nếu như Bùi Nguyên Hiện trở về phủ thì nói cho hắn biết, xem ra việc điều tra chuyện Phương Trọng Minh đã có kết quả.

Tần Đình nói: "Nàng gọi hắn đến đây đi."

Tống Nhi thi lễ, lui xuống.

Sau một lúc lâu, Bùi Nguyên Hiện xuất hiện sau lưng Tần Đình, cung kính nói: "Bái kiến công tử!"

Tần Đình khẽ gật đầu, thản nhiên nói: "Có tin tức rồi sao?"

Bùi Nguyên Hiện gật đầu nói: "Phương Trọng Minh lớn lên ở Đông Huyền giới, tính đến giờ đã hai trăm bốn mươi tuổi, là Hư Thần cảnh, có thể coi là có thiên phú."

Tần Đình có chút ngoài ý muốn, nếu là tại hạ giới, hai trăm bốn mươi tuổi đến Hư Thần Cảnh chính là thiên tài bất thế.Thế nhưng tại Thần Giới, như vậy không thể khiến thế tục kinh hãi, thiên phú chỉ có thể nói là không tệ. Điều duy nhất ngoài ý muốn của Tần Đình chính là việc một người như vậy lại được ban cho sở hữu vận khí chi tử vô cùng tuyệt đỉnh.

Bất luận là Diệp Thu, Dịch Thủy Hàn hay là Liễu Nguyên, những người được sở hữu khí vận chi tử đều là những người có tuyệt thế thiên phú, bây giờ nhìn vào thực lực của Phương Trọng Minh, Tần Đình có chút không nghĩ tới.

Bùi Nguyên Hiện tiếp tục nói: “Phương Trọng Minh bây giờ là đương đại chưởng giáo Huyền Dương Thần Tông."

Sau đó hắn bẩm báo tin tức về ân oán của Huyền Dương Thần Tông cùng Vô Định Thần Tông, Tần Đình khẽ gật đầu, đối với mấy chuyện này không thèm để ý chút nào, ra hiệu cho Bùi Nguyên Hiện tiếp tục.

"Trước đó Phương Trọng Minh không hề bộc lộ bất kỳ điểm phi phàm hơn người nào nhưng từ khi Huyền Dương Thần Tông bị nạn thì hắn lại như là biến thành một người khác, cực kì tinh thông các thần thông tu hành! Tuy nói bản thân hắn tiến triển không nhanh, nhưng việc dạy bảo đệ tử hắn vô cùng giỏi giang, bất luận là vấn đề gì hắn đều có thể giải đáp, bây giờ tại Tần giới cũng có không ít thiếu niên thiên tài mộ danh đến bái sư. Thậm chí còn có một tôn thần linh được Phương Trọng Minh chỉ điểm một lần, tu vi tiến nhanh, liền bái nhập Phương Trọng Minh thành môn hạ."

Tần Đình nghe đến đây mới là có chút lay động, trên mặt lộ ra vẻ cười thấp thoáng. Đây mới chính là khí vận chi tử, có thể để cho một thần linh không để ý đến thân phận của mình, bái một phàm nhân làm sư.

Xét qua tình hình này, Tần Đình bây giờ có thể kết luận, Phương Trọng Minh quả thực đang có dã tâm trở thành tối cường tông chủ! Môn hạ đệ tử của hắn vốn là thiên kiêu, trăm ngàn năm về sau, Phương Trọng Minh chắc chắn sẽ trở thành chúng thần chi sư!

Bùi Nguyên Hiện bỗng nhiên nói: "Công tử, Phương Trọng Minh dạy bảo người khác lợi hại như thế, không bằng đưa hắn vào phủ tam công tử ta, như vậy trong phủ lại có thêm không ít cao thủ!"

Tần Đình nghe vậy, suy tư một lát liền lập tức lắc đầu.

Nếu như hắn là tay trắng dựng nghiệp ở Thần Giới thì có thể suy nghĩ thu phục Phương Trọng Minh, để hắn giúp mình bồi dưỡng cao thủ. Thế nhưng bây giờ hắn đã thân cư cao vị, thuộc hạ cường giả vô số, năng lực của Phương Trọng Minh vì thế mà cũng mất đi vài phần hữu dụng. Mà sau lưng của Tần Đình là cả Tần thị nhất tộc, cao thủ cỡ nào cũng không thiếu.

Chỉ cần hắn muốn, ngay cả thượng thần Linh Thần thì hắn cũng có thể sử dụng, điều động anh tài tuấn kiệt, thậm chí mấy vị lão tổ cấp Thần Chủ cũng có thể trợ giúp hắn một chút sức lực!

Hơn nữa bất luận là ở hạ giới hay là Thần Giới đều cực kì coi trọng ân huệ của sư trưởng. Nếu như Phương Trọng Minh tiến vào phủ tam công tử, dạy bảo cường giả trong phủ, đối với mấy cường giả đó mà nói, chẳng khác nào sẽ có hai người thầy. Đến lúc đó chỉ sợ sẽ có chuyện đàm tiếu xuất hiện trong phủ, tuy không đến mức làm dao động uy vọng của Tần Đình, nhưng cũng sẽ là tai họa ngầm.

Đối với bản tính độc tôn của Tần Đình, dĩ nhiên hắn không thể chịu đựng để phát sinh loại tình thế này.

Tần Đình suy nghĩ một lát, bỗng nhiên nói: "Người này, không thể giữ lại."

Bùi Nguyên Hiện bỗng n kinh hãi, phía sau gáy toát mồ hôi lạnh, vội vàng thỉnh tội, run giọng nói: "Là do thuộc hạ suy nghĩ không chu toàn, mong công tử trách phạt”

Tần Đình cười nhạt một tiếng: "Việc này ngươi làm không tệ, không cần kinh hoảng."

Thế nhưng trong lòng Tần Đình lại còn có thêm một suy nghĩ khác. Phương Trọng Minh có năng lực nghịch thiên như thế, sao không chiếm thành của mình?

--

0.13179 sec| 2406.164 kb