Tần thị Thần Khư, phủ tam công tử.

Bên trong một tòa đại điện vô cùng hùng vĩ, Tần Đình chậm rãi mở hai mắt, phun ra một ngụm trọc khí.

Vạn Cổ Chứng Đế quả thật là huyền diệu dị thường, dung hợp bộ này nhất định về sau sẽ luyện được đến cấp bậc Tôn Cấp công pháp, Tần Đình thậm chí có thể cảm giác được Vạn Thần Pháp Điển cũng đã tiến hóa được vài cấp bậc!

Không chỉ như thế, sau khi Vạn Thần Pháp Điển tiến hóa, mấy bộ kinh điển đương thi như Thái Huyền Kinh, Nguyên Thủy Đại Đạo, Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh có thể tiến hóa đến công pháp cấp bậc Thần Cấp!

Chỉ là hiện nay cảnh giới của Tần Đình là Thiên Thần cảnh, nếu muốn tăng cảnh giới lên hoàn toàn không phải chuyện dễ dàng. Đến cả thần linh ở cảnh giới này, muốn tu vi nâng cao không chỉ cần có thiên phú mà còn cần thêm cả thời gian tích lũy.

Tại Thần Giới, Thần Chủ đều là lão quái vật sống sót đến trăm vạn năm, Linh Thần, Chân Thần cũng đều là tu luyện từ mấy chục vạn năm đến trăm vạn năm. Tần Đình trăm năm thành thần, như vậy đã được coi là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả!

Tần thị nhất tộc lại làm chư hầu một phương của Thần Giới, sở hữu nhiều tài nguyên, Tần Đình dĩ nhiên không phải lo lắng, để tâm vấn đề tài nguyên tu hành này. Hắn bỗng dưng nghĩ đến một chuyện, ở dưới hạ giới có dị hỏa, không biết rằng Thần Giới có loại hình thần hỏa hay không.

Nếu như có thể dùng Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh để luyện hóa thần hỏa, chỉ sợ có thể sẽ giống như ở dưới hạ giới, mỗi lần luyện một đạo thần hỏa, cảnh giới liền sẽ phóng đại!

Tần Đình nhắm hai mắt lại, lập tức đứng dậy.

Chuyện này không nên vội vàng quyết định, sau này sẽ phái người đi tìm hiểu, bây giờ việc cấp bách vẫn là phải xử lí khí vận chi tử kia.

Từ khi xuất đạo đến bây giờ, mọi chuyện Tần Đình làm vẫn luôn cực kỳ xuôi chèo mát mái, hầu như không hề cho chút song gió nào. Có thể nói hơn phân nửa đều là do công lao của thiên địa khí vận gia thân.

Bây giờ lại có khí vận giá trị xuất hiện ở trước mắt, Tần Đình đương nhiên là không thể chờ đợi.

Tần Đình đi tới đại điện, bay lên trên một tòa đài trên cao, nhìn xuống phủ tam công tử của hắn. Phương viên của phủ Tam công tử dài mười vạn dặm, cực kì rộng lớn, từng tòa cung điện cực kì hoa mỹ, trong cung điện thậm chí có hồ nước Linh Sơn rộng như biển lớn, cực kì hùng vĩ, thần uy tràn ngập mênh mông. Bên trong phủ còn có hơn trăm tôn thần linh, đều là thuộc hạ hiệu trung với hắn!

Một vài thần linh đang dốc lòng tu luyện tại cả bốn phía của cung điện, một vài thần linh lại tụ tập cùng một chỗ cũng nhau luận đạo, còn có không ít tu sĩ Hóa Thần Cảnh giao lưu sở học, kỳ vọng có thể lầy được Thần vị. Những cường giả này đều là thuộc hạ của hắn, đều là một tay hắn điều phối!

Bỗng nhiên, từ phía sau Tần Đình tỏa đến làn hương thơm ngọt ngào. Một giọng nói dịu dàng động lòng người vang lên: "Cung nghênh công tử xuất quan."

Tần Đình quay lại, hóa ra là thiếp thân thị nữ của hắn, Tống Nhi.

Ngày đó cũng là do Đồng Chấn trưởng lão giới thiệu hậu duệ của Thanh Sương lão tổ, Tống Nhi! Nàng hoàn toàn xứng đáng với danh xưng quốc sắc thiên hương, cung cách sống lại có phần đại khí, Tần Đình đối với nàng cũng vô cùng hài lòng.

Nàng đến phủ Tam công tử ngay từ ngày đại điển khai phủ được ban bố, từ đó đến nay, chuyện sinh hoạt hàng ngày của Tần Đình đều do một tay nàng chăm lo, do vậy mà Tần Đình đã vô cùng thân quen với nàng.

Tần Đình khẽ mỉm cười, nhìn Tống Nhi, cười nói: "Nàng đã quen với cuộc sống trong phủ chưa?”

Tống Nhi nhẹ nhàng nói: "Đa tạ công tử quan tâm, người trong phủ đối đãi với ta rất tốt.”

Người của phủ tam công tử cực kì khách khí đối với nàng, ngày thường có thể là các thần linh cực kỳ cao ngạo nhưng chỉ cần nhìn thấy Tống nhi là vẻ mặt đều sẽ ôn hòa. Ai cũng biết rõ, nàng mặc dù chỉ là Hư Thần Cảnh, nhưng lại là thiếp thân, là tâm phúc của công tử, đương nhiên không dám vô lễ. Vả lại tương lai còn có khả năng trở thành thị thiếp của công tử, đến lúc đó nàng sẽ là chủ mẫu của bọn hắn, cho nên cực kì cung phụng, ngay cả thượng thần Linh Thần cảnh cũng cực kỳ hòa khí với Tống Nhi.

Tống Nhi cũng hiểu rõ chuyện này, ở ngoại giới, thần linh là những bậc cực kì tôn quý, nhìn phàm nhân cũng chỉ như là nhìn một cái sáp kiến. Tại Thanh Sương Thần Tông, tuy nói nàng là chưởng giáo chi nữ, địa vị siêu nhiên, nhưng mấy vị thần linh vẫn là không để nàng ở trong mắt.

Thế nhưng từ lúc nàng trở thành thiếp thân thị nữ của Tam công tử, mọi chuyện lại thay đổi hoàn toàn. Những vị thần linh cường giả trước kia xem thường nàng, giờ nhìn thấy nàng như nhìn thấy đại nhân vật, tất cung tất kính, các tỷ muội đồng môn sư nhìn về phía nàng với ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ cùng ghen ghét.

Thế nhưng Tống Nhi lại tự xem mình như vật mà Thanh Sương lão tổ đem đến đối đãi với Tần tam công tử, thêm một cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thậm chí thái độ còn có chút muốn lấy lòng!

Huống hồ công tử còn xuất sắc như thế. Không chỉ có gia thế phi phàm, xuất thân dòng chính Tần thị nhất tộc, tướng mạo lại tuấn tú vô cùng. Tống Nhi là nữ nhi cũng không kìm lòng được mà sinh lòng hổ thẹn.

Ngày đó khai phủ, ngay cả Thần Tôn cũng tự mình hiện thân, một đấng nam nhi như thế, có cô gái nào lại không ái mộ?

Nghĩ tới đây, Tống Nhi nhìn về phía Tần Đình, ánh mắt ngập tràn lòng ái mộ cùng thần phục.

0.16875 sec| 2405.961 kb