Người Huyền Vũ các phái đến nghênh đón Trần Thực là Nghiêm Vinh, Nghiêm Phóng cùng hai tên đệ tử Nghiêm gia - Nghiêm Chính và Nghiêm Vũ.
Nghiêm Thanh bởi vì bị Trần Thực đánh nên không đến, còn Nghiêm Sóc vốn có quan hệ tốt với hắn ta nên cũng cáo lui.
Lúc Trần Thực giơ chân đá văng cánh cửa lớn, bốn huynh đệ nhà họ Nghiêm mới lần lượt tỉnh ngộ, chẳng nói chẳng rằng, đồng loạt phát động Thần Thai trong Thần Đàn, tế lên Kim Đan.
Kẻ đầu tiên tế Kim Đan là Nghiêm Vinh. Kim Đan của hắn đã luyện đến cảnh giới cửu chuyển, cùng cảnh giới với Phó Lỗi Sinh lúc ở ở huyện thành Tân Hương.
Nhưng so với lão tú tài Phó Lỗi Sinh kia, từ nhỏ hắn đã được hưởng giáo dục tốt nhất của Nghiêm gia, tu luyện công pháp thượng thừa, ăn toàn Trúc Cơ đan chất lượng tốt nhất.
Sau khi đến Lôi huyện, gia nhập Huyền Vũ các, hắn càng thêm siêng năng khổ luyện, tu vi thâm hậu, đã vượt xa Phó Lỗi Sinh lúc trước!
Dưới uy lực của Kim Đan, chỉ trong chớp mắt cửa lớn Huyền Vũ các đã nóng chảy. Hai gia nhân đứng gác cửa bị Kim Đan thiêu rụi quần áo, huyết nhục tan rã, chỉ trong nháy mắt chỉ còn trơ lại bộ xương trắng. Xương trắng rồi cũng hóa thành tro bụi, bay lả tả khắp nơi.
Uy lực Kim Đan của Nghiêm Vinh quả thật khiến người ta phải e dè.
Thế nhưng ngay sau đó, hắn bỗng nghe thấy một tiếng nổ lớn như sấm rền, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một thân hình cao lớn đang lao đến. Thân hình ấy có ba đầu sáu tay, mặt mày dữ tợn, cao khoảng một trượng sáu. Trong số đó có một khuôn mặt khá giống Trần Thực, vẫn còn nét ngây ngô.
“Trần Thực! Công pháp gì đây?”
Nghiêm Vinh không khỏi giật mình. Trần Thực tuy cao lớn nhưng thân hình gầy gò, vốn là trẻ con nên cơ bắp chưa phát triển. Lúc này hắn lại hóa thành Thần Ma cao một tượng sáu với khung xương to lớn, bàn chân cũng to không kém, cơ bắp cuồn cuộn nhưng chỉ miễn cưỡng bao bọc lấy xương cốt, trông vẫn hơi gầy gò.
Nhưng mái tóc đỏ lay động hướng lên không trung kia lại vô cùng nổi bật.
Trần Thực không thật sự có ba đầu sáu tay. Hai cái đầu còn lại là do khí huyết ngưng tụ, biến hóa thành.
Ngay cả vũ khí mà sáu cánh tay Trần Thực đang cầm cũng được khống chế bởi các loại pháp quyết khác nhau, ngưng tụ từ khí huyết chứ không phải vũ khí thật sự.
Nghiêm gia cũng có loại pháp môn này nhưng phức tạp như vậy thì chưa từng nghe nói.
Còn chưa kịp hoàn hồn, một tiếng sấm sét vang lên, cây rìu trong tay Trần Thực đã giáng xuống đỉnh đầu Nghiêm Vinh. Tốc độ quá nhanh khiến hắn không kịp trở tay, chỉ có thể vội vàng lùi về phía sau!
“Ầm!”
Thân thể Nghiêm Vinh va vào bức bình phong sau lưng. Nơi chính giữa đối diện cửa lớn Huyền Vũ các có dựng một bức bình phong lớn được làm từ đá núi Càn Sơn. Bức bình phong dài hai trượng, cao một trượng hai. Năm đó, khi Nghiêm Tĩnh Tư nhậm chức Huyện lệnh đã mời nghệ nhân tài giỏi đến chạm khắc câu chuyện về tổ tiên nhà họ Nghiêm khai hoang lập nghiệp, trừ ma diệt tà ở Tây Ngưu Tân Châu.
Bức bình phong được chế tác tinh xảo, hình ảnh sống động như thật, hiển nhiên đã tiêu tốn không ít bạc.
Thế nhưng ngay cả đá núi Càn Sơn cũng không chịu nổi lực va chạm mạnh mẽ này, lập tức xuất hiện vết nứt. Nghiêm Vinh vẫn lơ lửng lùi về phía. Kim Đan cửu chuyển bay đến trước mặt, hắn điểm một chỉ vào Kim Đan, uy lực lập tức bộc phát!
Một luồng lửa phun ra, quét về phía Trần Thực. Ngọn lửa cuồn cuộn thiêu đốt bức bình phong, biến nó thành dung nham!
Thế nhưng, cây việt phủ mà Trần Thực bổ xuống lại chẻ đôi luồng lửa, biến nó thành hai ngọn lửa lớn lao đến.
Hai ngọn lửa dài ba, bốn trượng, thiêu rụi hai bức tường hai bên cửa lớn, tạo thành hai cánh cửa nhỏ rộng sáu, bảy thước.
Nghiêm Vinh rơi xuống đất, do dùng lực quá mạnh nên ngã nhào vào cửa phòng kiệu phía sau, đâm thủng hai cánh cửa.
Phòng kiệu là nơi để các đệ tử Huyền Vũ các cùng với Huyện lệnh hoặc là khách quý dừng kiệu.
Thông thường, khách đến Huyền Vũ các đều ngồi kiệu, để nô bộc khiêng vào, đi vòng qua bình phong, tiến vào phòng kiệu rồi mới xuống kiệu, hành lễ với chủ nhân.
Trần Thực tuy dựa vào việc bán đuôi chuột kiếm được chút tiền, lại thi đậu tú tài nhưng làm sao có thể so sánh với gia tộc giàu có như Nghiêm gia.
Kẻ nghèo hèn như hắn mà đi bộ đến Huyền Vũ các chắc chắn sẽ bị đám công tử nhà giàu chê cười.
Nghiêm Vinh vừa đứng vững bỗng thấy Trần Thực sải bước chân dài, vung trường kiếm đâm xuyên người Nghiêm Vũ. Cánh tay còn lại vung sợi dây thừng dài, quấn lấy cổ Nghiêm Chính, kéo hắn lại gần. Cây kích ngắn trên tay thứ ba đâm thẳng vào ngực Nghiêm Chính.
“Nghiêm Chính! Nghiêm Vũ!”
Nghiêm Vinh gằm lên, hai mắt long sòng sọc, máu theo đó chảy ra. Hắn lao lên phía trước, chỉ thấy thân hình khổng lồ của Trần Thực đang sải bước tiến về phía Nghiêm Phóng. Sáu cánh tay, sáu món vũ khí không ngừng vung vẩy, múa lượn xé gió.
Thi thể Nghiêm Chính và Nghiêm Vũ vẫn bị ghim trên trường kiếm và đoản kích.
Trong bốn người, tu vi của Nghiêm Phóng chỉ đứng sau Nghiêm Vinh, đạt đến Kim Đan thất chuyển, tu luyện công pháp Thập Nhị Tử Ngọ Ma Thần Thiên trong “Kiềm Sơn Đường Tập” của Nghiêm gia.
(《Kiềm Sơn Đường Tập》 là một quyển sách do Nghiêm Tung đời Minh sáng tác, gồm ba mươi lăm quyển, bản in do Lệ Thủ Khiêm biên tu và cất giữ.
Nghiêm Tung, tự Duy Trung, người Phân Dịch, đỗ Tiến sĩ khoa Ất Sửu niên hiệu Hoằng Trị, làm quan đến chức Đại học sĩ, sự tích được ghi chép trong 《Minh sử - Gian thần truyện》. Tuy Nghiêm Tung dựa vào quyền thế mà tác oai tác quái, nhưng thơ của hắn lại nổi bật hơn hẳn trong số thơ của những kẻ cùng thời. Vương Thế Trinh trong 《Nhạc phủ biến》 có câu: “Khổng tước tuy có độc, nhưng không thể che giấu nổi văn chương.” Cũng có thể xem là lời luận công bằng. Song xét về những việc làm của Nghiêm Tung, rốt cuộc hắn không phải là văn sĩ chân chính, có tài mà không có đức.)
Nghe nói, công pháp này được sáng tạo bởi tổ tiên Nghiêm gia sau khi gặp phải mười hai vị Ma Thần ở Tây Ngưu Tân Châu.
Tu luyện công pháp này, trên cổ sẽ mọc ra một cái đầu, bên dưới đầu được nối liền với khí quản và mạch máu.
Sau khi Kim Đan đại thành, sẽ mọc ra tim, gan, lá lách, phổi, thận, lục phủ ngũ tạng.
Đến khi tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, tứ chi sẽ mọc ra, biến thành quái anh đầu to, còn gọi là Ma Thần Tử.
Đến khi tu luyện đến Hóa Thần kỳ, sẽ biến thành mười hai loại Ma Thần với hình dạng khác nhau, uy lực vô cùng lớn.
Có điều trong Nghiêm gia không có nhiều người tu luyện công pháp này, bởi vì nó cần hấp thu sinh hồn để tu luyện.
Cái gọi là hấp thu sinh hồn, là chỉ việc giết người sống để luyện công, dùng hồn phách của người sống để nuôi dưỡng mười hai Ma Thần, giúp chúng sớm ngày hóa hình.
Môn công pháp này hại người, trái với thiên hòa, chưa tu luyện tới cảnh giới tuyệt đỉnh mà kẻ luyện công đã phải chịu Thiên khiển, gặp phải lôi kiếp, nhưng chỉ cần có chút thành tựu, uy lực cũng vượt xa người cùng thế hệ.
Nghiêm Phóng tu luyện công pháp này, là nhờ vào giao long Thượng Thiện.
Để tu luyện Kim Đan hóa rồng, giao long Thượng Thiện đã nhấn chìm rất nhiều thôn xóm ven sông, mỗi lần đều dìm chết hàng trăm người.
Giao long Thượng Thiện đối xử với Nghiêm Phóng rất tốt, chỉ lấy sinh hồn của những kẻ bị cuốn vào sông để luyện công, còn những người chết đuối khác đều để lại cho Nghiêm Phóng.
Nghiêm Phóng được lợi như vậy, mới có thể tu luyện Thập Nhị Tử Ngọ Ma Thần Thiên tới cảnh giới Kim Đan thất chuyển.
Hai vị con em khác của Nghiêm gia là Nghiêm Chính và Nghiêm Võ, tu vi lần lượt là Kim Đan lục chuyển và Kim Đan tứ chuyển, tu hành Thanh Từ Lệnh trong 《 Kiềm Sơn Đường Tập》, tuy uy lực không bằng Thập Nhị Tử Ngọ Ma Thần Thiên nhưng cũng không phải tầm thường, thế mà chỉ vừa đối mặt đã bị Trần Thực đánh chết.
Trần Thực vung thi thể hai người lên, ném về phía Nghiêm Phóng, Nghiêm Phóng vừa lùi về sau vừa biến thành một thân thể không đầu, mười hai cái đầu trôi nổi trước sau, Kim Đan cũng được Thần Thai phun ra, tế lên không trung.
Kim Đan cực kỳ quỷ dị, thi thể của Nghiêm Chính và Nghiêm Võ lập tức hóa thành nước xanh.
Mười hai cái đầu tách ra bay về các hướng, trước sau, trái phải, trên dưới, mỗi cái đầu đều há miệng phun ra một luồng lửa xanh, đồng loạt tấn công Trần Thực.
Điểm lợi hại nhất của Thập Nhị Tử Ngọ Ma Thần Thiên chính là tà khí, có thể ô uế mọi loại pháp thuật và bảo vật, phá giải phù lục phù triện cũng dễ như trở bàn tay, ngay cả kết giới phòng ngự do Bát Quái Hộ Thân Lục tạo thành, gặp phải ngọn lửa xanh lục này cũng sẽ bị thiêu rụi.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo