Người dịch: PrimeK Tohabong

Triệu huynh!

Doanh huynh!

Doanh Vô Kỵ cảm động đến chính mình đều cảm thấy mình bỉ ổi.

Bảo một người vợ đi nói với cha vợ, mang theo vợ bé cùng gả cho mình.

Ôi không biết tôi ăn gì mà khôn thế. Khôn thế chắc ở quê tôi bị xích đầy.

Nhưng cô ấy đã đồng ý.

Có lẽ, đây chính là tính cách của một nữ cường nhân!

Doanh Vô Kỵ đem ngọc giản nhét vào trong ngực: “Tốt lắm! Ngọc giản này ta thu hộ huynh trước, chờ tin tức tốt của huynh!

“Được rồi!”

Triệu Ninh gật đầu, trong lòng lại có chút hổ thẹn.

Cảm thấy mình thật sự rất bỉ ổi, ngoài miệng nói không muốn ăn của Doanh Vô Kỵ, nhưng vẫn nhận lấy hai đạo khí vận của Nho Mặc, còn có ngọc giản của Pháp độ chi ngục.

Kỳ thật nàng thật sự không muốn, nhưng hiện tại biến pháp sắp tới, nàng nằm mơ đều đang nghĩ như thế nào mau chóng đột phá tầng 12, sớm ngày ngưng tụ nhất phẩm linh thai.

Như vậy tương lai của Lê quốc có thể bớt đi một phần nhân tố bất ổn định.

Hai đạo khí vận này quá mấu chốt, « Pháp độ chi ngục » cũng bù đắp pháp thuật cao cấp mà mình còn thiếu hụt.

Hơn nữa nếu như không có những sính lễ này, nàng thật không nắm chắc thuyết phục Triệu Kỵ.

Chỉ là… những tỷ muội của mình, xứng với sính lễ quý giá như vậy sao?

Nàng khẽ thở dài một hơi: “Doanh huynh! Ăn cơm trước đi!

Đúng rồi, còn có chuyện Khương Thái Uyên, đợi lát nữa chúng ta trước như vậy, lại như vậy…”

Được! Đều nghe Doanh huynh!

Ừm…

Doanh Vô Kỵ cười đến miệng cũng sắp nứt ra, một người vợ cứ như vậy giải quyết.

Đường Đường bên kia không rõ lắm, nhưng đại khái cũng là nguyện ý, mặc dù không muốn, hẳn là cũng có thể mang danh nghĩa thành hôn, rời khỏi thâm cung, như vậy cũng coi như chính mình không có nuốt lời.

Ngô Đan thấy Doanh Vô Kỵ cười đến càn rỡ, không khỏi tò mò nói: “Ô Kê ca, huynh gặp gì đấy?”

“Không có gì!”

Doanh Vô Kỵ cười khoát tay áo: “Một ít việc riêng!”

Khương Thái Uyên thì là tò mò đánh giá Triệu Ninh: “Triệu Lăng huynh, kỳ thật có một việc ta đã tò mò rất lâu, không biết ngươi có thể thay ta giải thích nghi hoặc hay không!”

Triệu Ninh làm một cái thủ thế mời: “Huynh cứ nói!”

Khương Thái Uyên xoa xoa râu quai nón trên cằm mình: “Ta tuy rằng nhiều năm làm quan ở nước khác, nhưng cũng rất hiểu rõ thế cục chư quốc, trước khi đến Lê quốc, cũng cố ý hiểu rõ không ít chuyện Giáng Thành, nhưng chưa từng nghe qua uy danh của Triệu huynh.”

Nhưng xem gần đây Lê Vương bệ hạ làm việc, khắp nơi đều không thể thiếu Triệu huynh, từ trước đến nay Lê Vương bệ hạ tất nhiên đối với huynh cực kỳ coi trọng, không biết…”

“Thì ra là vấn đề này!”

Triệu Ninh mỉm cười, lấy ra lời giải thích đã sớm chuẩn bị: “Cái này đơn giản, Khương huynh hẳn là cũng biết, con nối dõi của bệ hạ chỉ có Thái tử Ninh cùng Bình Lăng Quân, so với vương thất nước khác có thể nói là nhân tài có chút suy tàn.”

Cho nên nói Lê Vương bệ hạ muốn bí mật bồi dưỡng một nhóm người trẻ tuổi từ tôn thất hỗ trợ cho Thái tử tương lai.

Chính là tại hạ, chính là một người trong đó, bởi vì rất được tâm ý Thái tử, cho nên được tuyển làm phụ tá của Thái tử. Gần đây Thái tử bế quan xung cảnh, ta liền tạm thời thay Thái tử làm chút việc mệt nhọc, không hơn!”

Doanh Vô Kỵ lẳng lặng nghe xong, khóe miệng nhịn không được lộ ra nụ cười.

Nếu như không phải ngươi vốn dung mạo cùng Thái tử gần gũi như vậy, ta thật đúng là tin.

Vợ tôi nói dối giỏi quá!

Khương Thái Uyên lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu: “Không nghĩ tới Thái tử Ninh tự nhiên còn có thành viên như vậy, Lê Vương bệ hạ giấu cũng thật sâu, trước kia ta tự nhiên cũng chưa từng nghe qua.

Triệu Ninh cười khoát tay áo: “Kỳ thật chuyện này ở tôn thất cũng không phải bí mật gì, không ít người đã từng tiếp xúc với nhóm phụ tá của Thái tử này”.

“Ồ?”

Khương Thái Uyên tỏ vẻ không tin.

Triệu Ninh nhìn về phía Triệu Tín bên cạnh: “Đúng không Triệu Tín!”

Triệu Tín che mặt: “Ta bảy năm trước đã bị đào thải, ngươi nói những thứ này, sợ ta không đủ mất mặt a!”

Khương Thái Uyên nheo mắt, Triệu Tín tuy rằng không tính là thiên tài, cũng là tứ phẩm linh thai, hơn nữa mắt lộ tinh quang, khí thế sát phạt 10 phần, tuyệt đối tính là cao thủ, người như vậy đều bị đào thải ra, nhóm phụ tá Thái tử này rốt cục mạnh bao nhiêu?

Hắn cười ha hả hỏi: “Tín ca, nhóm kia rốt cục có bao nhiêu người ?”

“Làm sao ta biết được?”

Triệu Tín buông tay: “Đều là tách ra bồi dưỡng, ta cũng chưa từng gặp qua người khác, Triệu Lăng chính là người đầu tiên ta gặp.

“Thì ra là thế!”

Khương Thái Uyên cười cười, hữu ý vô tình nói: “Vậy xem ra lần này loạn tặc mộ mở ra, Triệu thị các ngươi là gặp phải tình thế bắt buộc đối với Chuyên Húc Cổ Lịch!”

Triệu Tín nhếch miệng cười cười, không hé răng.

Dù sao hắn chỉ cần nghe theo vương thất ra lệnh, vương thất bảo sao làm vậy, cái khác đều không cần lo lắng.

Hiện tại vương thất không có động tĩnh, hắn cũng không cần quan tâm lung tung.

Khương Thái Uyên còn muốn hỏi gì nữa.

Triệu Ninh lại cười nhạt hỏi: “Khương huynh dường như rất quan tâm sự tình của vương thất chúng ta!”

Khương Thái Uyên sửng sốt một chút, sau đó cười ha ha nói: “Cũng không phải, chủ yếu là lần này quá náo nhiệt, ta ở Lê quốc cũng không có bao nhiêu bằng hữu, huynh cùng Doanh lão đệ đều tính là một, huynh vốn là người của Triệu thị, Doanh lão đệ cũng sắp thành con rể, không quan tâm Triệu gia quan tâm nhà ai?

“Cũng đúng!”

Doanh Vô Kỵ cười cười, hắn cũng càng ngày càng cảm giác Khương Thái Uyên người này không đơn giản, bất quá Loạn tặc Mộ bàn này chính mình cũng không có ý định tiến vào.

Có một số việc, thôi cứ ngậm miệng ăn tiền.

Mễ Tinh Ly có chút thích thú: “Sớm biết bên trong có<>, ta đã có thể bảo Sở vương đình chúng ta điều một ít người tới, hiện tại…..”. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Triệu thị độc chiếm, chậc chậc!

Hạng Đỉnh nhịn không được nói: “Nữ công tử, ngươi vừa rồi không phải…”

“Im đi!”

0.52661 sec| 2416.711 kb