Phòng nghỉ vip ở sân bay Bạch Vân Sơn.

Bạch Khởi Nguyên cầm di động, xem tin tức mới nhất Khổng Nhược Khuê đăng trên weibo, chìm vào trầm tư.

Đằng Vân mang tới hai cốc cà phê, Lạc Kiệt uống một ngụm, thấy Bạch Khởi Nguyên không đụng vào liền nói:

- Khởi Nguyên, không cần phải lo đâu, tôi hỏi bác sĩ rồi, Tiểu Khuê bị thương không nghiêm trọng, sẽ mau chóng khỏe thôi.

Bạch Khởi Nguyên đặt di động lên trên bàn, ngẩng đầu nhìn Lạc Kiệt n gồi phía đối diện:

- Không phải tôi lo thương thế của Tiểu Khuê, mà tôi lo hợp tác với CE có vấn đề.

- Vì tin weibo đó sao?

Lạc Kiệt tỏ ra hết sức trách nhiệm:

- Tôi luôn chú ý đặc biệt tới Tiểu Khuê, cô ấy vừa đăng tin một cái là tôi đã xem rồi, nội dung hoàn toàn không có vấn đề. Chẳng qua là tỏ thái độ hữu hảo lấy lòng CE thôi, dù sao đám ông lớn xa xỉ phẩm đó ngông nghênh quen rồi, muốn bọn họ nhún nhường là không thể. Tiểu Khuê không muốn mất đi bên A lớn như thế, tất nhiên là phải nhượng bộ thôi, điều này phù hợp với lợi ích công ty.

Tầm nhìn hạn hẹp, công ty đáng lẽ phải đuổi thứ vô dụng này đi lâu rồi mới đung, Bạch Khởi Nguyên lắc đầu:

- Với tính cách của Tiểu Khuê mà lại đi lấy lòng CE sao?

Lạc Kiệt ngớ ra, đúng là thế, bà cô đó bao năm qua luôn làm theo ý mình, kể cả lời mời của nhiều nhân vật lớn cũng dám từ chối, trầm tư một lúc mới hiểu:

- Xem ra cô ấy chuẩn bị đối chọi tới cùng rồi.

- Như thế mới phù hợp với tính cách của Tiểu Khuê, cô ấy là người ân oán rõ ràng, anh nhường tôi một thước, tôi nhường anh một trượng, nhưng nếu hùng hổ chèn ép, cô ấy sẽ không khách khí.

Bạch Khởi Nguyên cũng rất hiểu Khổng Nhược Khuê, vì tính cách yêu ghét rõ ràng này mà cô có phần không quá hợp với giới giải trí, song cô lại say mê diễn xuất, vì thế lựa chọn một cách tồn tài tương đối đặc biệt trong giới:

- Cô ấy là người thẳng thắn trực tiếp, không hề hợp với phong khí ở vòng tròn này.

- Cũng chính vì thế mà chúng ta mới yêu quý cô ấy chăng?

Lạc Kiệt cười ha hả:

- Cô ấy có thể làm tới mức này vẫn khiến tôi ngạc nhiên, nhiều chuyện chúng ta đều biết giới hạn ở đâu, nhưng giữ được giới hạn thì khó lắm.

Bạch Khởi Nguyên chưa quên sáu chữ "tôi không yêu đương gì hết", đó mới là cách làm việc của Khổng Nhược Khuê:

- Đó là vì bên cạnh Tiểu Khuê có cao nhân.

Lạc Kiệt hời hợt nói một câu:

Con ngươi Bạch Khơi Nguyên co lại, thần sắc vẫn n hư thường:

- Bên cạnh có vài nhân thủ đắc lực giúp đỡ cũng là chuyện tốt cho Tiểu Khuê. Cô ấy chỉ cần chuyên tâm vào vai diễn là được, như thế mới có thể đi xa hơn trong nghề, thành nghệ sĩ cấp quốc dân. Người khác thì tôi không dám nói, Tiểu Khuê có tiềm lực ở phương diện này, cô ấy sinh ra cho những vai diễn.

- Đúng vậy.

Lạc Kiệt phụ họa ngay tức thì:

- Trước kia khi mới tuyển tổng giám Trần về, trong lòng tôi có chút bài xích. Phòng kế hoạch đang vận hành trơn chu, tự nhiên thêm mộ phó tổng giám vào. Bao năm qua tôi công tác thế nào, Khởi Nguyên hiểu hơn ai hết ... Cho nên khi Trần Thuật mới tới tôi cũng không thống khoái, kết quả va chạm với cậu ta mấy lần, tôi chẳng lần nào có lợi.

Bạch Khởi Nguyên không bình luận, năng lực của Lạc Kiệt tối đa giúp một nghệ sĩ vô danh thành có chút tên tuổi thôi, kỳ thực phần lớn là dựa vào nguồn lực công ty, không quá ngu xuẩn là đều có thể làm được. Đưa một nghệ sĩ có tiếng lên thành đại minh tinh thì hắn hoàn toàn là kẻ vô dụng, đa phần mọi việc Bạch Khởi Nguyên thao tác qua đội ngũ lập nên xung quanh mình, phòng kế hoạch chỉ là quy trình, cho nên chẳng thèm để ý tên tự cho mình thông minh này lải nhải điều vô nghĩa gì.

- Có câu không đánh nhau không thành anh em mà, tôi dần dần cũng nhận ra tổng giám Trần có năng lực. Đông Chính là công ty của ai, còn chẳng phải của chúng ta, nếu là sản nghiệp nhà mình, đã thế thêm một người có năng lực, chẳng phải là phục vụ cho chúng ta sao?

Lạc Kiệt không biết, vẫn thao thao bất tuyệt thể hiện sự cao phong lượng tiết của mình:

- Thế nên tôi không chỉ bỏ đi khúc mắc, còn ủy thác trọng trách cho cậu ấy. Ví như lần này, tôi đi công tác, gửi gắm chuyện ở nhà cho cậu ấy. Dù giỏi giang tới mấy thì chỉ là người làm công, chẳng lẽ còn cướp được cổ phần của tôi sao?

- Đúng là như thế.

Bạch Khởi Nguyên gật đầu, song chỉ vẻn vẹn là gật đầu bên ngoài thôi, không phải hắn tán đồng giọng điệu này. Nếu như ở phòng kế hoạch anh bị người ta gạt sang lề, tới khi đó, vẻn vẻn dựa vào cha anh là phó chủ tịch liền để anh nắm giữ bộ phận quan trọng như vậy à, đúng là thiếu hiện thực, để cổ đông mà thấy Trần Thuật có năng lực đủ đảm đương phòng kế hoạch, họ còn giữ anh sao, tập đoàn liên tục bổ nhiệm phso tổng giám cho phòng kế hoạch làm gì, nếu thực sự làm tốt, ai muốn sinh thêm chuyện.

Chỉ là trong chuyện này Bạch Khởi Nguyên cũng khá mâu thuẫn, đá Lạc Kiệt hữu danh vô thực đi tất nhiên phù hợp với lợi ích của hắn, để Trần Thuật lên thì không ổn rồi.

Đây là nhân tố làm hắn bất oan, cho dù bề ngoài hắn luôn tỏ ra không thèm để ý.

Hắn tìm hiểu thân phận của Trần Thuật rồi, chuyện ở Hoa Mỹ tạm không nói, theo như Lâm Kỳ giải thích thì Trần Thuật là "đứa cháu ngốc nhà dì Hai", họ hàng xa của cô.

Khi đó Bạch Khởi Nguyên cũng tin cách giải thích này, dù sao vì người thân đứng ra nói giúp vài câu cũng chẳng có gì, Trung Quốc là xã hội mà quan niệm tông tộc vẫn rất mạnh, không ai thoát được sự ràng buộc này, nghệ sĩ họ càng tránh mang tiếng.

Nhưng chuyện không đơn giản như vậy, Khổng Nhược Khuê tin tưởng Trần Thuật quá mức bình thường, ánh mắt nhìn y không phải tình lữ mà còn hơn cả tình lữ, hắn không thể trấn định được, tuyệt đối quan hệ của bọn họ không vẻn vẹn là họ hàng xa được.

Xem lý lịch của cả hai, không thấy có bất kỳ điểm nào trùng khớp, Bạch Khởi Nguyên quen biết thân thiết với Khổng Nhược Khuê nhiều năm rồi, cũng chưa bao giờ gặp Trần Thuật thậm chí chẳng bao giờ nghe cô nhắc tới.

Cứ xét từ biểu hiện của Khổng Nhược Khuê trước và sau khi Trần Thuật xuất hiện, thì đúng là họ quen biết gần đây.

Với tính cách có phần dè dặt với người khác giới của Khổng Nhược Khuê, không thể nào tin tưởng hoặc thích một người trong thời gian n gắn như thế.

- .... Lần này tuy Tiểu Khuê khả năng có chút vấn đề với phía CE, song tôi tin tổng giám Trần có thể xử lý ổn thỏa.

Lạc Kiệt thấy mình quá cao tay, chuyến này đáng lẽ hắn không cần đích thân đi, phái một tổ trưởng đi cùng là đủ, nhưng mà nghe nói Khổng Nhược Khuê xảy ra sự cố, hắn lập tức thay đổi kế hoạch:

Nếu lần này giải trừ hợp đồng khiến công ty nhận thêm bất kỳ tổn thất nào, hắn đòi lại cả vốn lẫn lại.

- Lạc Kiệt, anh đánh giá tôi thế nào?

0.47887 sec| 2415.758 kb