Nhìn cán cửa văn phòng bị Lý Như Ý đã cho muốn đổ, trong phòng thì mảnh vỡ khắp nơi, mắt Từ Vĩnh Uy như rắn độc, tay nắm chặt vẫn run lên, mất một lúc mới nói lên lời:
- Cậu nói xem, thằng đó có phải là bị ngu không?
- Thằng này đúng là ngu thật rồi, chúng ta muốn cho hắn cơ hội, nhưng hắn lại không biết lòng người tốt. Suốt ngày chỉ muốn giải trừ hợp đồng, giờ cho hắn giải trừ hợp đồng hắn lại gây chuyện, dọa ai chứ?
Thái độ cứng rắn quá mức của Lý Như Ý làm Lưu Long cực kỳ không thoải mái, trừ Lý Như Ý, chưa có nghệ sĩ nào công ty dám cãi hắn một câu đừng nói là dám đụng chân đụng tay:
- Hắn nghĩ mình cứng à, vậy tôi xem rốt cuộc hắn có thể cứng tới mức nào? Cái nền tảng hắn phát livestream mỗi tối tên là gì nhỉ? Đấu Ngưu à? Phát thông báo luật sư cho Đấu Ngưu, nói Lý Như Ý là nghệ sĩ ký hợp đồng với chúng ta, nếu không được chúng ta cấp quyền mà họ vẫn cứ hợp tác với hắn là phạm pháp, chúng ta kiện họ ra tòa.
Từ Vĩnh Uy đấm bàn, gân xanh chằng chịt:
- Vâng, tôi sẽ bảo ban pháp chế làm ngay.
Lưu Long hùng hổ nói:
- Hắn chạy tới đâu chúng ta chặt tới đó, để xem còn láo được nữa không?
Nói rồi lại có chút không yên tâm:
- Ông chủ, liệu có chuyện gì không?
- Có chuyện gì được chứ?
Từ Vĩnh Uy cười lạnh:
- Giấy trắng mực đen rành rành, chỉ cần hắn chưa chết, chúng ta bóp chặt hắn trong tay.
- Tôi sợ là chuyện ầm ĩ lên, làm mất mặt ông chủ ... Hay là để tôi sai người nói chuyện với hắn.
Lưu Long hạ giọng xuống, hắn bị Lý Như Ý đánh, chuyện không lớn, nhưng thế nào cũng phải có thái độ xử lý sự việc, kỳ thực ông chủ biết thằng này thế rồi, còn ném cái cốc vào mặt hắn, đời nào hắn nghe, nhưng lại chẳng thể trách ông chủ:
- Tạm thời không cần.
Từ Vĩnh Uy trầm ngâm chốc lát:
- Đợi qua vài ngày cho hắn nguội cái đầu xuống rồi hẵng phái người đi nói chuyện, nói không chừng hắn sẽ thay đổi ... Dù sao thì tài hoa và nhiệt tình của thằng này là có, thao tác tốt không lo không kiếm được tiền.
Lưu Long nghĩ lại khuôn mặt đầy máu của Lý Như Ý, lo lắng nói:
- Mong là mặt hắn không sao.
Từ Vĩnh Uy ánh mắt bất thiện liếc sang, Lưu Long biết mình lỡ lời, không cẩn thận nói ra bất mãn trong lòng, vội quan tâm hỏi:
- Bụng ông chủ không sao chứ ạ, thằng đó ra tay đúng là tàn nhẫn, xem ra cơ sở vũ đạo trước kia chưa mất ... Trong lòng chắc là đầy một bụng tức.
- Không cam tâm thì sao nào? Trên đời này người không cam tâm nhiều lắm.
Từ Vĩnh Uy phất tay:
- Bảo thư ký dọn dẹp đi, không để ý tới hắn nữa, đừng quên tối nay có hẹn với Vương Tín của Hoa Mỹ bàn hợp tác hạng mục mới, chuyện này quan trọng hơn, đừng quên.
- Vâng ạ, tôi đi chuẩn bị ngay.
Lưu Long làm sao quên được, Vương Tín có cô thư ký tên Lăng Thần, hắn từng gặp rồi, rất vừa mắt, gần đây nghe trong giới đồn đại, em gái xinh xắn đó do Vương Tín cướp được từ lay tên nhân viên, gây chuyện náo động một thời.
Em gái đó thích hư vinh, xem ra mình còn có cơ hội.
................ ...............
Rầm!
Cửa văn phòng tổng giám đốc của Vương Tín bị người ta đẩy mạnh, một nam nhân cao lớn mặc nguyên bộ jean khá bụi bặm đi thẳng vào, Lăng Thần đuổi theo sau ngăn cản mà không được.
Vương Tín thoáng nhíu mày, song giãn ra rất nhanh ra hiệu cho Lăng Thần lui ra ngoài, rời bàn niềm nở nói:
- Ha ha ha, Trương Thục, quay phim song rồi sao? Vất vả rồi, ngồi đi, ngồi đi …
Nam nhân này không ai khác chính là Trương Thục, người bị Trần Thuật ra điều kiện hủy hết lịch trình nghỉ ngơi trong một năm, hắn vừa quay phim xong ở Hoành Điếm về, đây e là công việc cuối cùng rồi, về tới công ty là đến thẳng văn phòng Vương Tín:
- Tổng giám đốc Vương, thế là sao, thế là sao, có phải Trần Thuật thật không? Sao phải nghe lời y, y là cái thá gì?
Vương Tín thở dài, tự mình pha trà:
- Không còn cách nào khác, cậu cũng biết, năm xưa chính Trần Thuật là người xử lý sự kiện kia của cậu, y có bằng chứng đầy đủ, nếu tung ra sự nghiệp của cậu e …
- Khốn kiếp …
Trương Thục tức tối thả mình xuống ghế sô pha, nghiến răng trèo trẹo, gần một năm qua hắn ở ngoài quay phim, cho nên chuyện ở công ty còn chưa hay biết gì:
- Sao y nhắm vào tôi, tôi và y xưa nay vốn không thù không oán.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo