Cây nắp ấm răng nanh: "Thật ra chỉ là đột nhiên phát triển thôi, ha ha ha ha ha."
Diệp Hàm: "..."
Cây nắp ấm răng nanh nhấc chiếc nắp lên, sau đó lắc lắc răng nanh nói:
"Đùa thôi. Những chiếc răng nanh của tôi sẽ tiết ra mật để thu hút côn trùng, sau đó thức ăn sẽ trôi tuột xuống dưới đáy ấm, bị tôi ăn sạch.”
Diệp Hàm gật đầu.
Kết quả này giống như các nhà khoa học suy nghĩ, điều này cũng cho thấy nghiên cứu của con người về cây nắp ấm cũng đủ sâu sắc.
Cây nắp ấm răng nanh run run con kiến ở miệng:
"Không ngờ cô lại mang anh bạn kiến Thợ Mộc của tôi đến đây, làm tốt lắm, nếu tôi có miếng ăn, cũng không thể quên bạn bè của tôi."
Các râu của con kiến chạm chạm vào nó, dường như đang giao tiếp.
"Anh bạn kiến của tôi nói rằng môi trường ở đây không tệ, anh ấy đã sẵn sàng để xây một ngôi nhà ở đây. Này, cây Rajah bên cạnh, chú ý một chút, đừng ăn thịt anh bạn của tôi đấy.”
Cây nắp ấm Rajah số 1: "Ồ, để tôi nếm thử, nếu không ngon thì tôi sẽ không ăn đâu."
Đàn kiến Thợ Mộc: "..."
Ôm chặt lấy anh trai nắp ấm, không dám chạy lung tung.
Bất kỳ loài thực vật nào ở đây cũng có thể giết chết chúng, yếu đuối, đáng thương, bất lực.jpg
Diệp Hàm nhìn mấy con kiến đang bò quanh phần nắp, cảm thấy rất kỳ lạ.
Mối quan hệ giữa chúng thật tuyệt vời, đàn kiến có thể sinh tồn trong dịch tiêu hóa của cây nắp ấm răng nanh, giúp làm sạch cặn của nắp, giữ cho thành nắp trơn tru, để đối phương có thể đi săn dễ dàng hơn; Cây nắp ấm răng nanh cũng cung cấp cho chúng thức ăn chưa tiêu hóa, cả hai tạo thành mối quan hệ cộng sinh cùng có lợi.
Hơi giống mối quan hệ giữa tê giác và chim, nhưng cây nắp ấm và đàn kiến, một bên là động vật, bên còn lại là thực vật, so với hai loài động vật được ví dụ ở trên thì mối quan hệ cộng sinh này ít thấy hơn nhiều.
Không chỉ khách du lịch cảm nhận được sự mới lạ, mà Diệp Hàm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, cảm nhận được sự kỳ diệu của thiên nhiên.
Sau khi dỗ dành an ủi ba giống loài này xong, Diệp Hàm tiếp tục dùng bàn tay vàng lên những cây khác.
Cây bẫy kẹp: "Hoa của tôi trông có đẹp không? Rất nhiều người khen tôi là xinh xắn đó ~"
Diệp Hàm: "Rất đẹp."
Cây bẫy kẹp ngại ngùng lắc bông hoa nhỏ màu tím nhạt ở phía trên.
Cây Nhĩ Cán: "Khiến tôi sợ chết khiếp, thật sự có người muốn lấy bẫy côn trùng của tôi đi, ôi trời ơi, con người thật đáng sợ."
Diệp Hàm nhìn quả cầu nho nhỏ ở phía trên, đúng là cũng có chút suy nghĩ muốn——
Cây Nhĩ Cán lắc lắc cánh hoa, mắng: "Biến thái!!”
Diệp Hàm: "..."
Là đang mắng cô sao?
Là đang mắng cô sao?
Cô đưa tầm mắt rời khỏi quả cầu, ừm, chắc chắn là không phải.
Diệp Hàm đi dọc theo bên trái đến cuối con đường, kiểm tra trạng thái của từng cây thực vật ăn côn trùng, cảm thấy chúng đều rất tốt, bấy giờ tâm trạng mới dần thả lỏng.
Cô sẽ cố gắng mô phỏng môi trường nguyên sơ để khiến chúng thoải mái hơn.
*
Với việc hoàn thành khu vực thực vật ăn côn trùng, toàn bộ nhà kính triển lãm hiện đã được lấp đầy hơn 90%, chỉ còn thiếu một vài chủng loại lan.
Lúc sau Diệp Hàm liên tục nhập về "Lan Darwin" nổi tiếng thế giới, lan Tuệ Tinh lớn và các loài phong lan khác từ nước ngoài, tất cả đều có đài hoa dài, vừa vặn phối hợp với lan Tuệ Tinh Trung Phi, tạo thành một dãy lan đồng đều về mặt thẩm mỹ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo