Tôn Hoành Huy đã chụp ảnh màn hình và đặt nó làm hình nền điện thoại.
Chuyến thăm quan Hoa Gian Tập này thực sự đã khiến anh ta được mở rộng tầm mắt.
Chiêm ngưỡng hoa súng chịu lạnh ’Xán Cẩm’, vô số loài hoa quỳnh trắng, các loài hoa lan hiếm có với đài hoa dài, hay tự bản thân chúng sở hữu một chiếc "túi" độc đáo, còn có hoa súng hai màu ‘Wanvisa’…
Mỗi loại cây đều khiến anh ta cảm thấy vô cùng mới mẻ và đáng kinh ngạc.
Tuy nhiên, chưa đầy ba tháng mà Hoa Gian Tập đã phát triển đến mức này, thật sự làm cho người ta sợ hãi, thán phục không thôi.
Xem ra trong tương lai sẽ phải thường xuyên đến đây.
*
Nhà kính triển lãm liên tục chật kín khách tham quan, nhiệt độ cao cũng hơn bên ngoài, nếu là ở những nơi khác thì chắc chắn sẽ cảm thấy ngột ngạt và oi bức, nhưng nhà kính ở đây vẫn luôn liên tục duy trì nhiệt độ và độ ẩm, lưu thông và thay thế không khí.
Không khí trong lành không ngừng đổ về, nhuốm hương thơm của cỏ cây, khiến người ta có cảm giác như đang đi dạo trong rừng với bầu không khí vô cùng trong lành.
Ngay khi Tôn Hoành Huy cảm thấy hơi nóng do dòng người đông đúc mang tới, thì ngay lập tức có một làn gió mát thổi qua, hơi nóng đột nhiên biến mất, hô hấp khoan khoái dễ chịu, ngay cả tâm trạng cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Ngay khi Tôn Hoành Huy cảm thấy hơi nóng do dòng người đông đúc mang tới, thì ngay lập tức có một làn gió mát thổi qua, hơi nóng đột nhiên biến mất, hô hấp khoan khoái dễ chịu, ngay cả tâm trạng cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Có rất nhiều khách du lịch đến thăm quan khu vực thực vật ăn côn trùng, thế nên anh ta đã đi theo tấm biển đến khu vực rừng nhiệt đới.
Vừa mới bước vào, điều đầu tiên đập vào mắt chính là hòn non bộ caohơn mười mét, cây thường xuân vô cùng dày đặc ở trên bức tường đá, dây leo xanh biếc mảnh mai quấn lấy nó, một vòng lại một vòng, những cành rũ xuống uốn lượn vặn vẹo, hoàn toàn không bị con người cắt tỉa hay cải tạo, hoàn toàn là môi trường sinh thái nguyên bản.
Thác nước chảy xuống hòn non bộ, những giọt nước bắn tung tóe khi rơi xuống tạo ra một màn sương mờ ảo như khói từ giữa không trung.
Cây xanh và dương xỉ xung quanh được rửa sạch bằng những bọt nước này, rêu bò khắp bề mặt đá, các loài thực vật ở đây cũng tươi tốt hơn những chỗ khác rất nhiều, như thể được tắm trong ánh nắng mặt trời dồi dào của rừng mưa nhiệt đới, cứ thế không ngừng phát triển ở bên trong rừng.
Tôn Hoành Huy đã cảm thấy được sự khác biệt.
Rõ ràng cùng một điểm tham quan, cùng một kiểu cảnh quan là nhà kính triển lãm, nhưng nó lại đem lại một cảm giác hoàn toàn khác.
Sương mù trước mắt trắng xóa, dòng nước đổ xuống từ thác nước dường như thấm ướt toàn bộ mặt đất, không khí nóng ẩm lan tràn, sương mù bốc hơi, bàn chân giẫm trên mặt đất giống như đang giẫm lên vũng nước, mang theo tiếng nước vẩn đục.
Tuy nhiên, khi Tôn Hoành Huy nhìn xuống, dưới chân cũng không hề có vũng nước nào, mặt giày cũng rất sạch sẽ, như thể vừa rồi chỉ là ảo giác, nhưng ảo giác này lại vô cùng chân thực.
Ánh sáng mặt trời trên đầu sáng hơn một chút, anh ta có thể nhìn thấy những bóng cây loang lổ ở phía trên cao, còn có tiếng côn trùng kêu vang, tiếng ếch và chim vỗ cánh, khiến yết hầu Tôn Hoành Huy không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, vô thức cảnh giác với môi trường xung quanh.
Đi vào trong, xung quanh có vô số loài thực vật nhiệt đới cao lớn, che khuất tầm nhìn, còn có thác nước ở chỗ hòn non bộ, tỏa ra vô số ‘làn khói’ trắng, có cảm giác không thể phân biệt được phương hướng.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo