Hoa quỳnh lá nhỏ: “Độ ẩm nơi đây khá là tốt, ánh nắng cũng rất thoải mái, khiến cho ông đây muốn nở hoa rồi. Không có gì đẹp đẽ trên sa mạc cả, tất cả chỉ là vì sinh tồn. Vì sinh tồn, cô hiểu không? "

Diệp Hàm gật đầu: “Tôi hiểu.”

Diệp Hàm nhìn cành cây tràn đầy nụ hoa của nó, hầu như mỗi chiếc lá đều có nụ ít nhất cũng 4-500 bông, cô cũng không biết tối nay nó sẽ nở bao nhiêu nụ.

Nhưng chắc chắn là sẽ rất kinh người.

*

7 giờ 40 phút tối, Liễu Tư Viện và Tôn Nhã đi tới xếp hàng ở cổng 2 của Hoa Gian Tập.

Có rất nhiều du khách tới sớm hơn cả họ, tự giác xếp hàng thành bốn hàng dài.

Tất cả mọi người đều nóng lòng muốn đến và thưởng thức vẻ đẹp của ‘phù dung sớm nở tối tàn’, mà đa số đều là người dân địa phương của thành phố W.

Vào khoảng 7 giờ 55 phút, hàng ngũ phía trước bắt đầu di chuyển, bởi vì số lượng đặt trước có hạn cho nên cũng không đông đúc lắm.

Hai người đi theo hàng ngũ tiến vào bên trong vườn, lúc này cũng đã là 8 giờ tối.

Hai người đi theo hàng ngũ tiến vào bên trong vườn, lúc này cũng đã là 8 giờ tối.

Sau khi đi vào cửa, hai người liếc mắt một cái bèn nhìn thấy nhà kính triển lãm cách đó không xa.

Rất gần.

Một tòa kiến trúc hình bán cầu khổng lồ lẳng lặng đứng ở trên mặt đất, giống như một con thú cổ xưa đang chìm vào giấc ngủ say, to lớn hùng vĩ, mái vòm còn cao hơn cả tòa nhà 7 tầng.

Dưới ánh sáng của đèn đêm, những khung thép màu bạc xen kẽ tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo độc đáo của kim loại, còn có ánh sáng rực rỡ phát ra từ nhà kính.

Qua bức tường pha lê còn có thể nhìn thấy khung cảnh hòn non bộ xanh mướt và mờ ảo.

Còn chưa bước vào bên trong, chỉ bằng vẻ bề ngoài thôi mà đã khiến cho người ta có một loại cảm giác kinh sợ không thôi.

“Đi thôi, chúng ta nhanh qua đó đi.”

Liễu Tư Viện gấp không chờ được nữa.

Hai người bước vào theo dòng người, vừa bước vào cửa đã cảm nhận được hơi ấm của mùa xuân.

Tôn Nhã cởi áo khoác ra, chỉ mặc một chiếc áo phông ngắn tay.

Gió mang theo hơi ấm thổi nhẹ vào mặt, nhưng lại không hề khô chút nào, giống như gió xuân thổi vào mặt, khiến người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Liễu Tư Viện nhìn thấy hồ hoa súng ở cửa, bước chân đột nhiên dừng lại.

Trong hồ có hàng trăm bông hoa súng cùng với những chiếc lá bồng bềnh, có nước chảy xuống từ lỗ trên hòn non bộ cạnh đó, dòng nước nghiêng nghiêng chảy xuống dọc theo thành hồ, tạo ra từng đợt gợn sóng nhẹ nhàng, những chiếc lá súng tròn nhỏ cũng đung đưa nhẹ nhàng theo sóng nước.

“Đẹp quá!”

Không cần xem hoa quỳnh, cô có thể một mình ngắm nhìn khung cảnh mặt nước này rất lâu.

Giữa hồ hoa súng có vài bông hoa súng đang nở rộ, chúng khác với mấy loại hoa súng bình thường, cánh hoa có màu vàng và màu cam, rất hiếm thấy.

Hoa của chúng có hình dáng nhỏ gọn, những lớp cánh hoa dính chặt vào nhau, giống như những ly đế cao chứa đầy hương hoa, mang đến cho người ta cảm giác tươi mát độc đáo.

【Giống hoa súng chịu lạnh mới ‘Xán Cẩm’, là loại hoa lớn, đạt giải “Xuất sắc” cuộc thi hoa súng chịu lạnh, do Viện Nghiên Cứu thành phố W phát minh.】

Một du khách gần đó nhìn thấy tấm biển giới thiệu bên cạnh hồ.

“Oa, là giống mới đó.”

“Chẳng trách từ trước tới giờ tôi chưa từng nhìn thấy nó.”

“Đẹp thật đấy, tôi vừa chụp rất nhiều ảnh rồi.”

Hiện tại hoa quỳnh vẫn chưa nở, mà bên đó cũng đã đứng đầy người, ít lâu sau lại có rất nhiều khách du lịch đến thưởng thức cảnh sắc xung quanh đây.

0.03636 sec| 2381.789 kb