“Mà cây hoa quế có mùi thơm ngọt ngào này cũng là tai bay vạ gió, sau khi di dời không thích ứng được với môi trường, cộng thêm việc tuổi đã lớn, đủ các loại nguyên nhân, khiến nó dần biến thành dáng vẻ như hiện giờ.”

Từ góc độ của thực vật, đương nhiên Diệp Hàm sẽ không đồng ý.

Nhưng cô cũng không tiện xen vào, dù sao mỗi niên đại đều có bối cảnh riêng.

Chuyện cũng đã qua rồi, chi bằng tìm cách cứu lấy cây hoa quế này.

Cô bèn dùng bàn tay vàng với cây Đan Quế.

Đan Quế: "Nhớ năm đó bà đây cũng là một cành hoa ở đầu làng, hương thơm bay mười dặm, nhưng lại có kẻ đáng bị đâm ngàn dao nào đó đã chuyển bà đây đến nơi này! Khụ khụ... Tưới nước như vậy cũng vô dụng, bà đây hoàn toàn không hấp thu được bao nhiêu."

Trước mắt rễ của nó đã có dấu hiệu biến thành màu đen, năng lực hấp thu giảm xuống, nhất định phải phục hồi rễ trước, nếu không có tưới nhiều nước hơn nữa thì cũng vô dụng.

Diệp Hàm thấy đã có nhân viên chuyên ngành bảo vệ cây cổ thụ tiến hành xới đất xung quanh, có thể cũng đã tiến hành bảo vệ bộ rễ một chút, nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng.

Đối với loài cây cổ thụ không dễ dàng di chuyển này, quả thật không thể dùng những biện pháp mạnh, chỉ có thể làm giúp nó khôi phục từng chút từng chút một.

Nếu như dùng dịch dinh dưỡng thực vật chậm rãi bồi bổ, cộng thêm được chăm sóc tỉ mỉ, tuyệt đối có thể cứu sống cây Đan Quế này.

Ít nhất cành của nó không bị gãy như cây Bàn Đào, cũng được bảo vệ kịp thời.

Nghĩ đến cây Bàn Đào, Diệp Hàm đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng, vì vậy cô bèn hỏi hệ thống:

"Cây Đan Quế này có đạt tới tiêu chuẩn thực vật cấp S không?"

Đan Quế vốn là loài hoa quế tương đối hiếm thấy, đã vậy nó còn là giống tương đối hiếm thấy ở trong loài - Trạng Nguyên Đỏ.

Trạng Nguyên Đỏ đứng đầu trong số 10 loài hoa quế quý giá nhất, từng được các chuyên gia đánh giá là giống có chất lượng cao trong tất cả các loài hoa quế, có giá trị khoa học và tính thưởng thức cao.

Cộng thêm tuổi cây đã hơn 260 năm, vô cùng hiếm thấy, tổng hợp lại, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của cấp S là một loài quý hiếm.

Hệ thống: "Kết quả phán đoán là gần đến cấp S."

Diệp Hàm hiểu rõ, dựa theo hình dáng và tình trạng hiện tại của nó, nhất định phải cải tạo lại thì mới có thể đạt tới tiêu chuẩn sưu tầm.

Nhưng nó thật sự là cấp S!

Đôi mắt hạnh của Diệp Hàm xuất hiện gợn nước nhàn nhạt, nhiệm vụ vốn không có đầu mối đột nhiên có điểm đột phá, không thể nghi ngờ gì nữa, đây là một chuyện đáng để ăn mừng.

Hiện tại việc mà cô phải làm chính là xin dời cây Đan Quế này vào trong Hoa Gian Tập để tiến hành bảo hộ.

Đây cũng là một chuyện tốt đối với cây cổ thụ này.

Diệp Hàm bèn nói:

"Có thể liên lạc với ông chủ của anh một chút được không, tôi muốn chuyển cây Đan Quế này vào vườn bách thảo để trồng. Nếu có thể, tôi sẽ lập tức nộp hồ sơ lên các cơ quan liên quan.”

Quản lý La nhất thời kinh ngạc: "Hả?”

Không phải tới đây để nhập giống cây hoa quế về sao, tại sao lại nhìn trúng cây cổ thụ nửa chết nửa sống này?

Anh ta lại dời tầm mắt lên trên cây Đan Quế này, nhịn không được mà lắc đầu.

Đã già thành như vậy rồi, lại không thể bán đi, chậc…

0.11254 sec| 2424.383 kb