Nhà ấm trồng hoa thủy tinh chiếm diện tích chỉ 300 mét vuông nhưng đã có thể chứa được rất nhiều thực vật, mà bây giờ lên tới 2000 mét vuông, điều này có nghĩa là gì?
Tương đương với 5 sân bóng rổ, một quảng trường nhỏ hoặc một công viên.
Công trình này sẽ tiêu tốn bao nhiêu tiền, mấy chục triệu chăng?
Chúa ơi.
Những người khác cũng nhìn chằm chằm Diệp Hàm, trong mắt không giấu được nỗi khiếp sợ của bản thân.
Từ lâu bọn họ đã biết quản lý vô cùng giàu có, nhưng như này thật sự là quá giàu luôn rồi?
Nhà kính triển lãm hơn một ngàn mét vuông nói xây là xây, điều này hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Dù vẻ mặt Diệp Hàm luôn bình tĩnh, cũng có chút không chịu nổi ánh mắt chung quanh.
May mắn Diệp Hàm đã sớm nghĩ ra biện pháp đối phó, cô nghiêm túc giải thích:
"Ừm, có một nhà đầu tư, sau khi khảo sát Hoa Gian Tập thì ông ấy cho rằng vườn bách thảo của chúng ta có tiềm năng rất lớn, thế nên đã tiến hành đầu tư vào nơi này."
Cứ như vậy, hai tháng sau cũng có cớ để khai hoang.
Lần này cô đã bao lại tất cả đất hoang ở phía sau khu cổ thụ, che kín toàn bộ không một kẽ hở, vừa vặn giải quyết tất cả trong một lần.
Nhà đầu tư quan trọng?
Đã đến Hoa Gian Tập khảo sát?
Sau khi Liễu Nghệ nghe xong thì ngẫm nghĩ, hình như không có - À, đúng rồi, đúng là có!
Trong đầu cô ấy bỗng dưng hiện lên dáng vẻ của Phó Vân Trạch.
Hai ngày trước đối phương lại tới đây một lần nữa, vẫn dùng phương thức bao trọn gói, vườn bách thảo to như vậy lại chỉ có đoàn người của bọn họ, thật sự là giàu nứt đố đổ vách.
Hai ngày trước đối phương lại tới đây một lần nữa, vẫn dùng phương thức bao trọn gói, vườn bách thảo to như vậy lại chỉ có đoàn người của bọn họ, thật sự là giàu nứt đố đổ vách.
Hẳn anh chính là một nhà đầu tư, hoặc là một thành viên trong nhóm đầu tư.
Nhìn khí chất của Phó Vân Trạch, chuyện này cũng không phải là không có khả năng, cả người lộ ra khí chất cao quý, ăn mặc cầu kỳ, tỉ mỉ, lần đầu tiên tới đây còn mang cả vệ sĩ theo.
Trong lòng Liễu Nghệ đã chấp nhận khả năng này.
Đối với quản lý, cô ấy luôn tin tưởng một cách mù quáng, những nhân viên khác phỏng chừng cũng không khác là bao.
Có điều... Mỗi lần anh chàng đẹp trai kia tới, bầu không khí giữa anh và quản lý luôn có chút gì đó là lạ, ánh mắt của anh ngoại trừ đặt ở trên những cây thực vật chung quanh thì chính là đặt ở trên người quản lý.
Ai nha, cũng có thể là do cô ấy suy nghĩ quá nhiều.
Mặc kệ mọi người nghĩ như thế nào, vấn đề này cuối cùng cũng có thể bỏ qua.
*
Diệp Hàm đã tiến hành quy hoạch tổng thể đối với các loài thực vật và hoa cỏ cần nhập khẩu.
Trước mắt, các danh mục dự kiến bao gồm hoa quế, hoa quỳnh, cúc bách nhật, thược dược...
Nhưng nhiệm vụ lần này không giống lúc trước, bởi vì chủng loài nhập vào có số lượng quá nhiều, đặc tính của hoa cỏ lại nhiều và vô cùng phức tạp, không thể liệt kê hết từng cái một, cũng không thể nhập vào hết một lần, cần tiến hành theo từng đợt.
Cách tốt nhất là chọn ngay tại chỗ.
Lần trước Vương Hồng Niên và Lưu Ngọc Linh toàn quyền phụ trách đưa các loài cây thành phẩm như cây ngô đồng, cây nhãn, cây sồi của Pháp vào, lần này Diệp Hàm muốn đích thân đến xem vườn ươm.
Không chỉ cần rất nhiều cây thành phẩm, cũng phải chọn một ít cây giống phát triển tốt, chuẩn bị cho năm sau.
Kể từ khi sự nổi tiếng của Tịnh Đế Liên giảm đi, số lượng khách du lịch đến Hoa Gian Tập cũng đã giảm dần mỗi ngày, từ 5.000 xuống còn 2.000 và bây giờ là khoảng hơn 1.000.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo