Chương trước
setting
Chương sau

Đứa cháu nội bà chả dịu dàng đâu, nó lạnh lùng hơn máy làm lạnh nữa.

“Cháu mong anh ấy bằng tuổi cháu, vậy mới có chuyện để nói.”

Lục lão phu nhân chợt thấy không ổn: “Đường Đường, năm nay cháu bao nhiêu tuổi?”

“Hai mươi ạ.”

Cái này coi như hết luôn, thằng cháu thối tha đã 29 tuổi.

Không đúng, mấy tháng nữa nó lên 30.

“Đường Đường, cháu có thể tiếp nhận bạn trai lớn hơn cháu một tí không?”

Lê Đường Đường có thể nhận: “Cháu có thể nhận người lớn hơn hai ba tuổi, nhưng phải đẹp trai tí ạ, dù sao cũng không có gì để nói với đàn ông lớn tuổi.”

Lục lão phu nhân: “!!!” A a a!

Đứa cháu thối tha vừa xấu tính lại còn lớn tuổi!

Sao lại thế này!

Hình tượng lý tưởng của cô bé không liên quan tí nào tới thằng nhóc luôn.

Vậy phải làm sao giờ?

Lục lão phu nhân ủ ê

Bà còn mong Lê Đường Đường kết hôn với đứa cháu thối tha rồi còn vun đắp tình cảm đấy.

Giờ có vẻ khó rồi.

Lê Đường Đường thấy sắc mặt Lục lão phu nhân không tốt lắm, cô tưởng mình nói sai điều gì, cô như đứng đống lửa, ngồi đống than.

Rất lâu sau đó.

Lục lão phu nhân nói: “Đường Đường, cháu đừng lo. Sau cháu kết hôn với Trì Duật, chắc chắn nó sẽ đối xử tốt với cháu. Tuy tính cách nó tệ tí, mặt hơi lạnh tí, tuổi cũng không nhỏ, nhưng biết đâu nó lại thương vợ thì sao?”

Nói vậy nhưng Lục lão phu nhân cũng hơi chột dạ.

Càng nghe càng không đúng, Lê Đường Đường ngẩng mặt lên, nghi ngờ hỏi: “Bà nội, ba đang nói gì, kết hôn gì chứ?”

Lục lão phu nhân vẫn cười tủm tỉm: “Đường Đường, cháu yên tâm, chờ khi cháu vào nhà họ Lục rồi, chắc chắn bà sẽ đối xử tốt với cháu, coi cháu như cháu gái ruột.”

Bà thấy Lê Đường Đường đáng yêu quá.

Bao nhiêu năm rồi nhà họ Lục không có cô bé nào.

Nếu có một cô gái nhỏ, chắc chắn bà sẽ thương cô.

Cuối cùng Lê Đường Đường cũng nhận ra chuyện sai sai: “Bà nội, bà muốn cháu kết hôn với cháu trai của bà ạ?”

“Đúng rồi, đúng rồi.”

Lê Đường Đường lập tức hoảng loạn: “Không được đâu bà, cháu còn không quen cháu trai bà, sao mà kết hôn được?”

Cô không thể chấp nhận việc kết hôn với người lạ.

Huống hồ trong bụng cô còn đang mang một đứa bé.

Lục lão phu nhân hiền lành cười, thâm thúy nhìn Lê Đường Đường: “Không quen cũng được, hai đứa đều đã làm chuyện thân mật vậy rồi. Cháu xem đi, trong bụng cháu còn mang chắt của bà đấy, tình cảm còn bồi đắp được. Đường Đường, đừng lo.”

Một tràng lời nói khiến Lê Đường Đường sững sờ ngay. Chắc người đàn ông đêm đó không phải chính là cháu trai của bà nội đâu nhỉ?

Ngay khi suy nghĩ của Lê Đường Đường còn đang lơ lửng thì hình bóng cao lớn của người đàn ông kia đã xuất hiện ở cổng lớn. Khuôn mặt xa lạ lãnh đạm mang theo một chút quen thuộc.

Một lát sau, Lê Đường Đường chấn động.

Là anh!

Là người đàn ông… đêm đó!
 

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.22364 sec| 2375.273 kb