Chương trước
setting
Chương sau

Giờ cách thức hối kết hôn của bà nội càng lúc càng quá đáng.

Bảo anh đi đăng ký à?

Anh đăng ký với ai chứ?

“Bà không quậy, Lục Trì Duật, bà đã tìm được một cô dâu nhỏ cho cháu rồi, cháu về ngay cho bà!”

“Giờ bên cháu còn có việc, cúp máy trước ạ.” Lục Trì Duật thản nhiên cúp máy, nhưng Lục lão phu nhân vẫn kiên trì gọi điện đến. Anh không để ý, vốn anh tưởng như thế là được rồi, ai ngờ Hạ Nghệ lại vào với vẻ mặt chết tới nơi rồi cho Lục Trì Duật xem một đoạn video.

“Thưa ngài, đây là video lão phu nhân gửi cho ngài xem.”

Lục Trì Duật bất đắc dĩ mở ra. Trong video, một sợi dây nilon chắc chắn treo trên một cái cây trong trang viên Tử Đường. Lục lão phu nhân đứng trên băng ghế, cột dây vào cổ rồi nói với màn hình: “Lục Trì Duật, nếu cháu không về thì bà treo cổ cho cháu xem.”

Anh đành thở dài: “Chuẩn bị xe, về trang viên Tử Đường.”

Trên đường về, Lục Trì Duật trầm giọng hỏi: “Đã tìm ra cô gái kia chưa?”

Hạ Nghệ: “Vẫn chưa thưa ngài. Camera khách sạn đêm đó cũng vừa hỏng, không quay được cô gái kia, đến nay vẫn chưa tìm được tung tích cô ấy.”

Hạ Nghệ không ngờ rằng sẽ có một ngày quý ngài kiêu ngạo của họ sẽ chạm vào một cô gái.

Giờ anh muốn họ tìm được cô gái kia nữa.

Chẳng lẽ biết yêu rồi à?

Lục Trì Duật nhìn ra cảnh vật ngoài cửa sổ, ánh mắt lạnh lẽo.

Ngủ anh rồi chạy.

Sao cô dám to gan thế?

“Có đào ba thước đất cũng phải tìm cô gái kia ra cho tôi!”

-

Trang viên Tử Đường.

Dì Tô bên cạnh nói: “Lão phu nhân, ngài có chắc là cách này có thể gọi cậu chủ về không?”

Lần nào cũng dùng cách này, có khi cậu chủ cũng chán rồi.

“Cô yên tâm đi, chắc chắn Lục Trì Duật sẽ về.”

Lần nào dùng cách này cũng được cả.

Lục lão phu nhân về phòng khách, thấy cô gái nhỏ ngồi bất an nhìn quanh trên ghế sô pha. Bà vội chuyển sang vẻ hiền lành rồi ngồi xuống cạnh Lê Đường Đường: “Đường Đường à, cháu đừng lo, sau này đây chính là nhà cháu.”

Lê Đường Đường cũng bất an. Cô bàng hoàng nhìn vẻ thân mật của Lục lão phu nhân.

Bởi cô thực sự không quen bà cụ trước mắt này.

Bà đưa cô đi khỏi cửa phòng phẫu thuật, bảo rằng không thể để cô phá thai, còn nói trong bụng cô chính là chắt của bà.

Rồi Lê Đường Đường được đưa đến đây.

Giờ cô không hiểu ra sao.

“Lão phu nhân, ngài…”

Lục lão phu nhân lập tức sửa lại cho Lê Đường Đường: “Đường Đường, bà là bà nội, cháu phải gọi là bà nội, biết không?”

Lê Đường Đường lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Bà nội.”

“Ai da, sao Đường Đường nhà ta như thế lại ngoan thế nhỉ.” Lục lão phu nhân thực sự rất thích cô gái nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu này.

Nhưng mà nếu sau này tính cách hiền lành như thế bị thằng nhóc Lục Trì Duật kia ức hiếp thì sao?

“Đường Đường à, cháu thích kiểu con trai thế nào?”

Cứ hỏi thăm cho thằng nhóc lì lợm kia đã.

Lê Đường Đường không biết vì sao Lục lão phu nhân lại hỏi vậy. Cô nghĩ rồi ngoan ngoãn trả lời: “Cháu thích dịu dàng.”

Xong đời!
 

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.08175 sec| 2375.961 kb