– Động rồi, Hoang Cổ Man Thú cũng chuyển động rồi. Trên tường thành, có người kinh hô thành tiếng.

Xoát ~~

Sự chú ý của mọi người đều đặt ở trên Hoang Cổ Man Thú.

- Ngao ngao ~~

Rùa Đen thong thả đứng dậy, chấn động trên mặt đất càng thêm mạnh, Thiên Môn Lâu cũng cách xa mặt đất càng ngày càng cao.

Ầm ầm ~~

Rùa Đen ngửa mặt lên trời gào một tiếng, sau đó lay động bước tiến về hướng nam, mỗi một bước cũng làm cho mặt đất rung lên ba lần.

Nó tựa như một tòa pháo đài di động, một bước đã vượt qua hơn vài chục mét, tốc độ kinh người không gì sánh được.

- Đi thật rồi.

Trong đám người có người lộ vẻ tiếc nuối.

Có người thì hài lòng hoan hô.

- Cuối cùng, có thể ngủ ngon giấc.

Tóc dài của Chỉ Tru bay theo chiều gió.

- Ngươi không thích thành Huyền Vũ?

Lý Nhị Cốt nghiêng đầu hỏi.

- Không thích.

Chỉ Tru nghiêm mặt chân thành nói.

- Rõ ràng ngươi cực kỳ thích.

Lý Nhị Cốt bĩu môi, vạch trần nói:

- Ngày hôm qua, ta còn nhìn thấy thân tín của ngươi xếp hàng mua khoai nướng, đó là mua thay ngươi chứ gì?

Ánh mắt của Chỉ Tru né tránh, vẫn mạnh miệng:

- Không phải, đó là chính bản thân hắn muốn ăn.

- Như vậy à, ta cũng còn nhiều tinh thạch hung thú mà muốn mua thêm.

Lý Nhị Cốt nhếch miệng một:

- Chắc hắn cam tâm tình nguyện bán cho ta.

- Tùy ngươi.

Chỉ Tru tức giận đến nghiến răng.

Sau khi hắn tiễn thành Huyền Vũ đi xong thì xoay người rời đi, thừa dịp Lý Nhị Cốt còn chưa hành động, đi lấy hết khoai lang chiên về mới được.

- Hừ, làm bộ làm tịch.

Lý Nhị Cốt dựng ngón tay giữa.

Hắn nhìn lại xa xa, đầu Hoang Cổ Man Thú kia đã cách xa, trọng lực trên mặt đất cũng nhẹ đi rất nhiều.

- Lần sau, cũng không biết lúc nào mới có thể gặp lại.

Lý Nhị Cốt cảm thán thổn thức.

Hắn cực kỳ thích Phố Buôn Bán sạch sẽ và chỉnh tề.

Nếu so sánh thì thành Thánh Dương chính là một cái rãnh nước bẩn, một tòa rác, khắp nơi đều tràn đầy mùi hôi thối làm người ta chán ghét.

- Hy vọng có thể trồng sống những hạt giống đã mua.

Hắn lẩm bẩm một câu, xoay người rời khỏi tường thành.

Lúc này, Phủ Thành Chủ thành Thánh Dương.

- Các ngươi đi theo thành Huyền Vũ đi.

Thành chủ thành Thánh Dương khàn giọng hạ mệnh lệnh:

- Đừng tùy tiện tới gần, lưu ý hướng đi của nó.

Sáu vị Dị Quỷ quỳ trước mặt hắn, được chuẩn bị phái đi giám thị thành Huyền Vũ.

- Rõ.

Sáu vị Dị Quỷ cùng hô đáp lại.

- Đi đi, đừng để ta thất vọng.

Thành chủ thành Thánh Dương trầm giọng nói.

- Vâng.

Sáu vị Dị Quỷ đứng dậy rời đi, thành Huyền Vũ đã rời khỏi, bọn hắn phải vội vàng đuổi theo.

- Thành Phi Điểu sao, hy vọng lần gặp mặt sau là ở Thánh Địa.

Thành chủ thành Thánh Dương híp mắt một cái, lóe ra một tia âm lãnh.

Bên ngoài thành Thánh Dương, ba gã người thú mặc áo choàng đen ẩn mình dưới bức tường thành.

- Thành Huyền Vũ đã rời đi.

Người thú đầu gấu xiết chặt nắm tay hỏi:

- Trứng Lôi Linh Thú vẫn còn ở trong tay bọn hắn, làm sao bây giờ?

- Có cần đuổi theo không?

Người thú đầu sói nhìn phía người thú đầu sư tử, một số quyết định quan trọng đều nghe theo hắn.

- Đuổi theo, sau đó thì sao?

Mặt của người thú đầu sư tử khẽ âm trầm, hỏi ngược lại:

- Chúng ta đánh thắng được thành Huyền Vũ sao?

- Không phải là đối thủ.

Người thú đầu gấu tối sầm mặt lại.

Lấy thực lực của ba người bọn họ, dám đến thành Huyền Vũ đoạt lại trứng Lôi Linh Thú, đó chính là tự tìm đường chết.

- Vậy đuổi theo có ích lợi gì?

Người thú đầu sư tử bất đắc dĩ nói.

Người thú đầu sói trầm giọng hỏi:

- Vậy ngươi nói xem chúng ta nên làm sao bây giờ chứ?

Người thú đầu sư tử trầm mặc một lát, sau đó sắc mặt nghiêm túc nói:

- Chúng ta trở về thành Vạn Yêu, mời Hầu Gia xuất thủ.

- Ngươi chắc chắn chứ?

Người thú đầu chó biến sắc.

- Ừm, chỉ dựa vào ba người chúng ta thì không thể lấy trứng Lôi Linh Thú về được, hiện tại chỉ có thể mời Hầu Gia xuất thủ.

Người thú đầu sư tử nghiêm túc gật đầu.

- Vậy còn kế hoạch phải làm sao bây giờ?

Người thú đầu gấu không cam lòng thầm nghĩ:

- Mời Hầu Gia xuất thủ, như vậy thì không có phần của chúng ta, chớ đừng nhắc tới rửa tội bằng máu linh thú.

Rửa tội bằng máu linh thú, chỉ có thể làm một lần, có chín phần xác suất để cho bọn hắn tấn thăng lên cấp sáu.

Đây cũng là lý do khiến bọn hắn vẫn luôn kiên trì, muốn đoạt lại trứng Lôi Linh Thú.

- Hiện tại là lúc nào rồi, còn nghĩ đến rửa tội bằng máu linh thú?

Người thú đầu sư tử giận dữ hét.

Hắn thở sâu, nỗ lực ngăn lại lửa giận, khàn giọng nói:

- Trứng Lôi Linh Thú đã được Thú Vương nhìn trúng, nếu như không có thể cầm về, vậy cái mạng nhỏ này của ngươi ta cũng không thể đảm bảo.

-…

Người thú đầu sói trầm mặc.

Lựa chọn giữa sức mạnh và tính mệnh, sự lựa chọn đó cũng không khó để đưa ra quyết định.

Hơn nữa, nhiệm cụ của ba người mà bị thất bại chắc sẽ bị trách phạt.

- Vậy có ba vị Hầu Gia, chúng ta bẩm báo cho ai nghe?

Người thú đầu gấu thở dài.

Thành Vạn Yêu có ba Đại Hầu gia, thực lực của bọn hắn đều ở cấp bảy.

Hoặc có lẽ là, chỉ có trở thành cường giả cấp bảy, mới có tư cách nhận chức danh Hầu Gia.

- Ngàn vạn lần đừng nói với Viêm Tượng hầu gia.

Người thú đầu chó vội vàng nói.

- Aizz ~~

Viêm Tượng hầu gia là vị mạnh nhất trong ba vị Hầu Gia đó.

Người thú đầu sư tử thở dài, bất đắc dĩ gật đầu:

- Nhưng hắn lại vui giận thất thường, không dễ nói chuyện, là người nên loại ra đầu tiên.

Nhiệm vụ của ba người mà thất bại, không bị trách phạt một trận đã tốt lắm rồi, còn muốn nhận thưởng sao.

- Về thành Vạn Yêu, những chuyện khác để trên đường rồi nói.

Người thú đầu sư tử lôi lệ phong hành, một khắc cũng không thể trụ lâu ở thành Thánh Dương.

Bọn họ biết đích đến của thành Huyền Vũ cho nên không cần phải theo dõi nữa, đến lúc đó thông báo Hầu Gia trực tiếp đến Thành Phi Điểu là được.

- Đi.

Người thú đầu sói kéo mũ trùm lên.

- Nhưng ta đói, không thể ăn no rồi đi sao?

Người thú đầu gấu ôm bụng bày ra vẻ mặt đau khổ, trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều không được ăn đủ no, này muốn chạy thế nào được?

-…

Người thú đầu sư tử và người thú đầu sói ngượng ngùng liếc nhau, chẳng nói chuyện hai người đã đi cướp thức ăn của những người mua từ thành Huyền Vũ.

Quá ngon, hai người đều tự mình ăn một mình, chỉ dành lại một chút thịt cho người thú đầu gấu.

….

- Ầm ầm ~~ –

Rùa Đen đạp đất mà đi, mỗi một bước hạ xuống đều vung lên hàng vạn hàng nghìn hạt bụi, hung thú ở xung quanh ven đường nằm rạp trên mặt đất, lạnh run.

So với chấn động trên đất, thành Huyền Vũ trên lưng Rùa Đen lại bình yên rất nhiều.

Rời khỏi thành Thánh Dương đã ba ngày, người trong thành đã quen với việc bầu trời đảo ngược, cùng với cảm giác chấn động nho nhỏ còn sót lại.

Tầng hai trên Khu vực Trung ương, Ngôn Băng dẫn Ny Cát Sa tới Phủ Thành chủ.

- Ngôn Băng, Mục Lương đại nhân truyền lệnh triệu ta là có chuyện gì thế?

Ny Cát Sa hiếu kỳ hỏi.

Cô đánh giá bộ Khôi Giáp U Linh ba màu rực rỡ trên người Ngôn Băng, trong đôi mắt màu xanh lộ ra tia vô cùng hâm mộ.

- Ta cũng không rõ lắm.

Ngôn Băng nhàn nhạt đáp lại.

Ny Cát Sa nhấp dưới môi hồng:

- Như vậy à.

Ngôn Băng dừng bước chân lại, lui lại một bước cùng Ny Cát Sa…song song.

Cô quay đầu sang hỏi:

- Mấy ngày nay ở đây sao rồi?

- Ở rất thoải mái, các phương diện đều tốt vô cùng, chỉ là…

Niềm vui trên mặt Ny Cát Sa vơi đi một chút, kèm theo chút bất đắc dĩ.

Lời của cô dừng một chút, âm thanh bất đắc dĩ nói:

- Chính là công việc có hơi nhàn rỗi, dường như mỗi ngày đều ở đây không có việc gì.

Ba ngày qua, cô chỉ phụ trách gác ở Khu vực Trung ương, cũng chính là gác và tuần tra.

0.14407 sec| 2445.234 kb