"Cô ơi, con muốn chơi đu quay ngựa gỗ. Nhan Nhan không thích bị chạm vào tóc, hôm nay cô bé đội chiếc vương miện hông yêu thích, người khác chạm vào sẽ làm lệch vương miện.

"Vậy chúng tôi đi trước nhé? Sở Dung nhìn về phía vòng đu quay, chỉ hướng giúp Hách Hàn Vận: "Ðu quay ngựa gỗ ở bên kia, rất gân đó."

"Cô ơi, chúng ta đi thôi. Nhan Nhan nhìn đu quay ngựa gỗ đang chậm rãi chuyển động cách đó không xa, ánh mắt cô bé dõi theo con ngựa nhỏ có cánh màu hồng nhạt: "Cô ơi, con muốn ngồi con ngựa thiên thân nhỏ màu hồng nhạt kial" Hách Hàn Vận bị kéo đi mua vé đu quay ngựa gõ. Cô ấy vừa rời đi, không khí đột nhiên tràn ngập niêm vui.

"Cô SởI"

Đúng lúc này, cuối cùng nhân viên công tác cũng chạy tới công viên giải trí, vừa khiêng máy quay vừa thở hồng hộc tìm thấy Sở Dung. Hôm nay là chủ nhật, công viên giải trí có rất nhiêu người, nhân viên công tác thật vất vả mới từ trong đám đồng náo nhiệt tìm được Sở Dung, trong lúc chen chúc chạy đã đổ mồ hôi đầm đìa.

Nhiếp ảnh gia có tay nghề rất giỏi, dù thở hổn hển vì mệt nhưng vẫn giữ chắc máy quay, không hề lắc lư.

Sau khi phòng livestream của Sở Dung trống mười mấy phút, cuối cùng cũng có người xuất hiện và phân bình luận bỗng nhiên trở nên náo nhiệt.

[Niên Niên, chỉ mới hai mươi phút không gặp nhưng tôi đã nhớ bạn quái]

[Thật không thể tin nổi, cách Tiểu Ngư cầm bình nước uống quá đáng yêu, khiến tôi muốn ngất ngay tức kháắc!]

[Sở Dung tuyên bố: Đó là con trai của tôil]

[Hu hu, liệu cô ấy có biết tôi đã sống sót như thế nào trong 20 phút này không?]

[Hôm nay là ngày đầu năm mới, không thấy Boss Niên trong vòng 20 phút đã làm tôi không yên, tôi thật sự không dám tưởng tượng nếu một ngày không còn thấy anh ấy sẽ ra sao. |

[Niên Niên, làm sao chị có thể sống thiếu em được. ]

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ [Chúng ta hãy tụ tập lại và đến nhà Sở Dung để bắt cóc đứa trẻ này đi. ]

[Đúng vậy, đó là một ý tưởng tuyệt vời. ]

[Ha ha, tới nhà Phó Như Hối để trộm đứa trẻ nhưng có vẻ sẽ khó đấy. Hacker đang xâm nhập vào mạng nhà máy đỏ chưa bị phát hiện, nếu bạn đột nhập vào nhà người ta thì không biết ai sẽ bị nhốt lâu hơn. ]

[Có người đang nài nỉ Sở Dung mở Weibo, thật tuyệt vời nếu có thêm vlog của Niên Niên và Tiểu Ngư -]

[Hai người đang nóng lòng mong chời] [Ba người cùng chờ đợi!]...

Sở Dung thấy nhân viên công tác sắp nổ tung vì tức giận, có chút bối rối: "Hai vị đã làm việc vất vả, tôi mua cho hai người một chai nước nhé.' Vì có máy bán đồ uống tự động ngay bên cạnh nên cô không chờ đợi câu trả lời từ nhân viên công tác mà đã lập tức đi mua hai chai nước đá để phòng khi họ từ chối.

Nhân viên không thể từ chối, chỉ có thể cảm ơn rối rít.

"Bây giờ chúng tôi muốn đi vòng đu quay bên kia, liệu có phiên không?” Nhân viên công tác đang vác thiết bị nặng, Sở Dung nhìn đám đông xung quanh và bắt đầu lo lắng, bởi vì với số lượng người hiện tại, nhóm của họ trông quá nổi bật.

Phó Niên khéo léo đề nghị: "Chúng ta đi ăn đi, con đói rồi." Đề xuất này phù hợp với cảm giác đói bụng của Phó Dư, cậu bé không mấy hứng thú. với vòng đu quay mà lại nhìn chăm chằm vào một tiệm bánh ngọt có treo một con gấu đen nhỏ phía trước, sau đó Phó Dư nắm lấy tay Sở Dung và lắc nhẹ: "Mẹ ơi, con muốn ăn bánh sô cô la, mẹ có thể mua cho con không?” "Dĩ nhiên rôi" Sở Dung trả lời với tình yêu thương: Cục cưng của mẹ."

Cửa hàng bánh ngọt không quá đông khách, vì thế cả năm người bước vào không cảm thấy chật chội.

Khi Sở Dung nhìn qua thực đơn, cô mới hiểu tại sao lại văng người như vậy, vì các món đều có giá cả khá cao, một chiếc bánh sô cô la cỡ lòng bàn tay giá một trăm năm mươi tám, còn hầu hết các món tráng miệng khác như bánh pudding xoài, mousse dâu tây chỉ cần ba miếng là có thể ăn hết, giá phần lớn khoảng một trăm đến hai trăm.

1.22251 sec| 2394.906 kb