Thịnh Kim Triều xoa xoa trán, cậu cố kìm nén cơn buồn ngủ và tiếp tục xem video.

Triển lãm Thư Họa Hoa Quốc, sự kiện thường niên của Hiệp hội Thư Họa, sắp bắt đầu. Hoạt động của triển lãm rất phong phú, bao gôm các cuộc thi thư pháp và hội họa. Thư pháp được chia thành bút cứng, bút lông, và còn chia nhỏ theo các nhóm như nhóm thiếu nhi, nhóm người lớn, và nhóm nghiệp dư. Các cuộc thi hội họa cũng có nhiều hạng mục chi tiết hơn, có thể nói đây là một sự kiện văn hóa lớn cho toàn dân cả nước.

Sau khi kết thúc cuộc thi, ban tổ chức sẽ trao những giấy chứng nhận có giá trị cao, và các tác phẩm đoạt giải sẽ được chọn để bắt đầu triển lãm lưu động toàn quốc. Vì vậy, hàng năm cuộc thi thu hút rất nhiều người yêu thích thư họa tham gia.

Ông nội của Thịnh Kim Triều, Thịnh Thế, là chủ tịch Hiệp hội Thư Họa Dũng Giang. Dù Thịnh Kim Triêu sinh ra trong gia đình có truyền thống văn chương, nhưng cậu lại không có tài năng vê lĩnh vực này và cũng không yêu thích thư họa, nên khi vào đại học, cậu đã theo học ngành mà mình yêu thích - công nghệ thông tin.

Cậu tưởng rằng mình đã được tự do, nhưng không ngờ rằng hiện giờ vẫn bị ông nội ép tham gia cuộc thi.

Thịnh Kim Triều đã quên hết thư pháp từ lâu.

Cậu hoàn toàn quên mất, thậm chí còn hơn cả quên ngày sinh nhật của mình! Cảm giác như một sinh viên sau khi tốt nghiệp đã quên hết kiến thức khi thi đại học, cậu nhìn cây bút lông mà như nhìn thấy sinh vật ngoài hành tỉnh.

Cậu từng nghĩ rằng thư pháp không phải là thứ có thể quên, dù gì cậu cũng đã luyện viết bút lông suốt mười mấy năm, chắc chắn trí nhớ cơ thể vẫn còn đâu đó trong cậu chứ?

Với lòng tự tin, cậu cầm cây bút lông lên, nhưng tay lại run lẩy bẩy như người mắc bệnh Parkinson. Cậu loay hoay với cây bút lông, trông như một chú hề đang cố quẹt diêm, nhưng kết quả chỉ là một đống mực loang lổ trên giấy.

Không viết thư pháp trong thời gian dài, chữ viết thực sự trở nên xấu xí.

Thịnh Kim Triều thở dài nặng nà.

Khi gặp khó khăn hãy lên "Thiên Độ” tìm kiếm, cậu lướt qua các video hướng dẫn trên mạng, hy vọng sẽ khơi dậy ký ức đã bị lãng quên.

Và rồi video của Thôi Phụng Nhất hiện ra trong tâm mắt cậu.

Kim Triều muốn học lại qua việc xem các video hướng dẫn, vì vậy cậu không xem từ đầu mà kéo thẳng đến đoạn Thôi Phụng Nhất viết thư pháp trực tiếp.

Hình ảnh viết thư pháp hiện lên chân thực và sống động. Cảnh quay từ video giúp người xem có thể quan sát rõ ràng cách bút lông lướt trên giấy, sự thay đổi đậm nhạt của mực, tạo ra cảm giác sống động hơn hẳn so với việc chỉ nhìn vào các tập sách mẫu khô khan.

Bằng cách quan sát lực dùng bút, thứ tự các nét, và cách xử lý bố cục, người xem có thể hiểu rõ hơn về kỹ thuật thư pháp và nâng cao kỹ năng thực hành của mình.

Thịnh Kim Triều đã xem qua nhiêu video được gọi là hướng dẫn thư pháp rồi. Mạng internet phát triển, ai cũng có thể tải lên video.

Trong vô số video thư pháp, có nhiều phong cách và trình độ khác nhau. Một số tác phẩm nổi bật, nhưng cũng không thiếu những video chỉ mang tính hình thức. Có những người rõ ràng chỉ là làm màu, múa bút trước ống kính nhưng lại thiếu kỹ năng thực sự.

Một số video quá chú trọng đến vẻ bê ngoài mà bỏ qua nội dung. Chữ viết có thể trông đẹp mắt, nhưng thiếu đi chiều sâu và cảm xúc, khiến người xem không cảm nhận được tinh thần và suy nghĩ phía sau mỗi nét chữ. Sự hào nhoáng bên ngoài thường là trống rỗng, khó có thể mang lại cho người xem sự thưởng thức nghệ thuật chân thực.

Ngoài ra, có những người quá chú trọng vào việc phô trương kỹ thuật, sử dụng những chiêu trò bắt mắt để thu hút khán giả, nhưng lại thiếu sự tôn trọng và hiểu biết vê những quy tắc và tỉnh hoa truyền thống của thư pháp. Những tác phẩm như vậy có thể thu hút sự chú ý lúc đầu, nhưng lại thiếu đi hôn cốt của nghệ thuật thư pháp truyền thống.

8.18900 sec| 2386.383 kb