Trong phòng học thư pháp, mùi hương của mực tàu và tiếng cọ xát của bút lông trên giấy hòa quyện vào nhau, tạo thành một bản giao hưởng tuyệt đẹp. Trong khoảnh khắc đó, tâm hồn của Alan dường như được thanh tịnh, lòng tôn trọng và yêu mến của anh đối với văn hóa truyên thống Hoa Quốc càng thêm sâu đậm.

Khi buổi học kết thúc, Alan tự hào ôm lấy đống giấy Tuyên dày cộp mà anh đã viết. Tất cả đều là thành quả của anhI

Trong khi đó, Jacob thì có phân lúng túng. Bàn tay của anh ta quá to, không thể cầm chắc cây bút lông, mực thậm chí còn văng lên mặt anh ta.

Dù vậy, Jacob vẫn cười rạng rỡ như không có chuyện gì xảy ra.

"Ôi, Alan, tôi nghĩ tôi có thể hiểu được tiếng Trung rồi đấy. Suốt cả buổi học, tôi không thấy chán chút nào, đúng là tôi có năng khiếu." Jacob càng nghĩ càng cảm thấy thán phục chính mình. Anh ta không hiểu làm thế nào mà mình có thể hoàn thành cả buổi học.

Alan chỉ lắc đầu ngao ngán: "Vê phòng đi, người anh sắp bốc mùi rồi đấy."

Về đến phòng, Alan cẩn thận sắp xếp những tác phẩm của mình vào vali, anh muốn mang chúng về làm kỷ niệm.

Vì đã tắm từ trước, Alan nhanh chóng chỉnh sửa lại một chút và thoải mái nằm xuống giường.

"Ừm, hiếm khi Jacob nói đúng một lần, chiếc giường này thực sự rất thoải mái,' Alan cảm thấy vô cùng mãn nguyện.

"Râm!" Một bóng người lao ra khỏi phòng tắm.

dJacob đang câm một cục xà phòng, nếu Alan không biết rõ về xu hướng tình dục của Jacob, anh chắc chắn sẽ đạp anh ta ra khỏi phòng vì hành vi thô lỗ của tên này.

'Alan, ở đây có mã QR, anh quét thử xem, cái này hay lắm!" dJacob vừa quấn khăn tắm vừa lao ra ngoài.

Alan liếc nhìn anh ta một cái rồi bất đắc dĩ quét mã: "Hết hàng rồi, sản phẩm trong cửa hàng đã chuyển sang màu xám hết rồi.

Alan nhìn lướt qua cửa hàng và phát hiện chỉ còn một số sản phẩm đắt đỏ với hàng loạt con số 0 phía sau vẫn còn hàng, còn những món khác đều đã hết.

"Được rồi, vậy tôi sẽ dùng cục xà phòng này một cách tiết kiệm, rồi mang nó vê Canada." Jacob lẩm bẩm.

Alan không còn muốn để ý đến dacob nữa, anh kéo chăn lên, nằm xuống nghỉ ngơi. Khi Alan thức dậy vào sáng hôm sau, anh cảm thấy tinh thần sảng khoái, sự mệt mỏi từ hôm trước hoàn toàn biến mất.

Anh mặc quân áo, đá vào người .Jacob: 'Dậy đi, chúng ta đi học Thái Cực quyên nào."

"Thái Cực quyền, Thái Cực quyên." Jacob vừa xoa đầu vừa bật dậy, tối qua anh ta và Alan ngủ rất say, quên cả đặt báo thức.

May mắn là nhà nghỉ Hà Diệp đã dành sẵn ghế VIP cho khách. Dù đến muộn, Alan và Jacob vẫn có được chỗ ngồi khá tốt.

"Wow, võ thuật Hoa Quốc!" dJacob đầy phấn khích khi thấy Nguyên Đan Khâu. Nguyên Đan Khâu quá giống hình tượng một bậc thầy võ thuật trong lòng anh ta.

Với dáng người cao ráo, bước chân vững chãi và phong thái tự tin, Nguyên Đan Khâu dường như bước ra từ những bộ phim võ thuật kinh điển.

dJacob đã từng xem qua võ thuật Hoa Quốc trong vô số bộ phim và sách báo, những cảnh tượng người bay lên mái nhà, các chiêu thức nhanh nhẹn và sắc bén luôn khiến anh ta say mê.

Bây giờ, anh ta sẽ bắt đầu học võ thuật Hoa Quốc thật sự!

"Hal" "Hol"

dJacob và Alan bắt đầu bắt chước, từ từ tiến dân lên phía trước, đến gân Nguyên Đan Khâu hơn.

1.35948 sec| 2389.227 kb