Tô Hà tay chân bủn rủn, bước ra khỏi thang máy. Cô nhanh chóng khôi phục lại núm điều chỉnh tốc độ về vị trí ban đầu. Thang máy tốc độ cao này thực sự quá kích thích, cô không chịu nổi nữa.

Cô ngồi bệt xuống quầy lễ tân, đang bình tĩnh lại thì nhìn thấy một đám đông đang tiến vào nhà nghỉ.

Đó là một nhóm fan hâm mộ cuồng nhiệt và những người theo dõi tò mò. Họ biết đến Nhà nghỉ Hà Diệp qua các nên tảng mạng xã hội, nơi họ được thông báo rằng các thân tượng đã chọn nhà nghỉ này để lưu trú. Vì vậy, họ đổ xô đến đây với hy vọng có thể nhìn thấy các thân tượng yêu thích của mình.

Các thân tượng thường nghỉ tại những khách sạn cao cấp gần khu vực phim trường, nơi có an ninh nghiêm ngặt, và người hâm mộ khó có thể tiếp cận. Tuy nhiên, Nhà nghỉ Hà Diệp đã mang đến cho họ một cơ hội hiếm có.

Fan hâm mộ không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Họ tụ tập trước cửa nhà nghỉ, với hy vọng có thể gặp được thần tượng. Một số người đứng, số khác ngồi, có người cầm bảng cổ vũ, có người nắm chặt máy ảnh trong tay, chen lấn xô đẩy nhau ở cửa, không muốn rời đi.

Nhìn thấy những tấm biểu ngữ trong tay họ, Tô Hà mới nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Cô hiểu rằng nếu không kiểm soát được đám đông, việc quá nhiều fan ùa vào nhà nghỉ sẽ ảnh hưởng đến các khách hàng khác và làm gián đoạn hoạt động kinh doanh của nhà nghỉ.

Tô Hà nhanh chóng bước ra khỏi quây lễ tân với nụ cười lịch sự trên khuôn mặt, cố gắng chặn những người hâm mộ lại ngay từ cửa ra vào.

"Xin mọi người đừng chen lấn, đây là một nhà nghỉ tư nhân, xin mọi người không tự ý xông vào.. Tô Hà dang tay, lịch sự khuyên răn fan hâm mộ.

Một số người bắt đầu lấy điện thoại ra, mở các ứng dụng livestream với hy vọng sẽ thu hút được sự chú ý từ sự kiện này. Sự tập trung của họ đồn vào điện thoại, không hề để ý đến lời khuyên của Tô Hà.

"Các thân tượng đã rời đi rôi, họ không còn ở đây nữa. Mọi người hãy về đi." Tô Hà lớn tiếng nhắc nhở.

Một số fan nghe thấy nhưng vẫn không có phản ứng gì, họ tiếp tục chen lấn và cố gắng xông vào các phòng của nhà nghỉ. Dù không nhìn thấy thân tượng của mình, nhưng chỉ cần năm trên chiếc giường mà thân tượng đã từng nằm, họ cũng cảm thấy mãn nguyện.

Tô Hà cảm thấy bất lực, cô biết mình cần phải áp dụng biện pháp mạnh hơn để bảo vệ trật tự và quyền lợi của các khách hàng khác.

Cô bèn hét lớn vê phía bếp kính: “Cơ cô nương! Cơ cô nương!"

Nghe tiếng gọi của Tô Hà, Cơ cô nương nhanh chóng tiến ra cửa.

Cô nhìn đám fan hâm mộ giống như nhìn những chú thỏ hoang trên cánh đồng. Cơ cô nương khẽ cúi người vê phía trước, đôi chân cô bám chặt xuống mặt đất, như hòa vào làm một với đại địa, tạo thành một hàng rào bất khả xâm phạm.

Fan hâm mộ như cơn sóng lũ ùa về phía trước, đẩy mạnh, cố gắng vượt qua hàng rào do Cơ cô nương tạo ra để tiến vào nhà nghỉ.

Tuy nhiên, Cơ cô nương không hề bị lay động bởi sức mạnh này. Cánh tay của cô vung lên như chiếc roi dài, chính xác chắn đường đi của các fan hâm mộ.

Đôi tay của cô lớn và mạnh mẽ, mỗi lần đẩy lùi, fan hâm mộ ở hàng đầu đều bị ép lùi lại vài bước.

Cơ cô nương luôn giữ bình tính, ánh mắt sắc bén quan sát từng người trong đám đông, nhận ra ý định của bất kỳ ai muốn vượt qua. Nếu ai đó cố gắng xông vào, cô sẽ dùng thêm lực để đẩy họ về phía sau.

Một người đàn ông có vẻ hùng hổ bị Cơ cô nương giữ chặt, không thể cử động được.

Những người hâm mộ khác bắt đầu nản chí và thất vọng. Họ cố gắng tìm lỗ hổng nhưng phát hiện ra hàng rào của Cơ cô nương vững chắc như thành đồng vách sắt, không có bất kỳ kế hở nào.

Có người cố gắng vòng qua bên cạnh nhưng Cơ cô nương giống như có mắt sau lưng, luôn kịp thời xoay người, dùng cánh tay mạnh mẽ của mình ngăn chặn họ quay lại trước cửa.

Những fan cuồng nhiệt thử nhiều lần nhưng đều thất bại, họ nhìn nhau ngỡ ngàng.

Sau một hồi giằng co, một số người bắt đầu lùi lại nhường đường cho Cơ cô nương.

7.73060 sec| 2391.367 kb