Cô tiếp tục dịch phần sau: "Cây cao vút chạm tới đỉnh núi, và từ độ cao đó mới mọc ra cành cây, từ mười mấy nhánh cây có thể dùng để đóng thuyền." Càng đọc, Tô Hà càng cảm thấy nặng nà.
Một nhánh cây của Lịch Thụ có thể dùng để đóng thuyền, vậy chẳng phải nhà nghỉ của cô nên được xây dựng trên cây này sao? Tô Hà nửa đùa nửa thật nghĩ về việc cải tạo Nhà nghỉ Hà Diệp thành một con tàu lớn giống như Noahs Ark [1].
[1l Noals Ark (Con thuyên của Noah) là một câu chuyện nổi tiếng xuất phát từ Kinh Thánh (Cựu Ước, sách Sáng Thế Ký). Trong câu chuyện này, Noah (Nô-ê) được Chúa trời chỉ dẫn để đóng một con thuyền khổng lồ nhằm cứu gia đình mình và một cặp giống loài động vật khỏi một trận đại hồng thủy mà Chúa dùng để trừng phạt loài người vì sự bại hoại của họ.
Nhưng làm sao một cái cây lớn như thế có thể vào được nhà nghỉ đây?
Ban đầu, Tô Hà định triệu hồi nhân vật để bớt gánh nặng giúp nhà nghỉ, nhưng nếu cái cây này thực sự lớn như vậy, thì kéo nó vào nhà nghỉ là cả một vấn đề lớn. "Chết tiệt, cái cây này không phải đã xuất hiện ngay trước cửa rồi chứ?" Tô Hà nhìn đồng hồ, đã ba, bốn phút trôi qua kể từ khi cô đọc xong phân giới thiệu nhân vật. Theo cách làm việc của hệ thống, một khi thẻ nhân vật được triệu hồi thì sẽ ngay lập tức xuất hiện trước cửa nhà nghỉ. Một cái cây to như vậy, không khéo sẽ đè sập cả nhà nghỉ mất!
Tô Hà cuống cuồng chạy ra ngoài cửa, Tiểu Thập phía sau suýt nữa không theo kịp tốc độ của cô.
"Triệu hồi ra cái gì mà cô lại vội vàng thế?" Tiểu Thập hơi tủi thân.
Nó nhớ rất rõ lúc nó được triệu hồi, Tô Hà chẳng chuẩn bị gì cả, thậm chí còn nghĩ nó là quái vật. Càng nghĩ, Tiểu Thập càng tức giận, lông xù lên đầy vẻ bất mãn.
Tô Hà không có thời gian giải thích cho nó, cô vội chạy đến trước cửa Nhà nghỉ Hà Diệp để kiểm tra tình hình. Sau khi xác nhận mái nhà của Nhà nghỉ Hà Diệp vẫn nguyên vẹn, cô mới thở phào nhẹ nhõm, có vẻ cái cây Lịch Thụ chưa xuất hiện.
"Rốt cuộc là cái gì thế?" Tiểu Thập hỏi với vẻ không vui.
Tô Hà dần bình tĩnh lại, rồi trả lời: Là một cái cây.
Một cái cây? Cây gì? Cây Phù Tang à?" Tiểu Thập trở nên hứng khởi, bởi nó vốn sinh ra trên cây Phù Tang, nếu lần này triệu hồi được Phù Tang thì thật tuyệt vời.
Tô Hà lắc đầu: "Là cây Lịch Thụ."
Nghe đến đây, Tiểu Thập cụp cánh lại, thu mình đứng trên vai Tô Hà, hết hứng thú.
Lịch Thụ cũng được, vậy ta sẽ xây tổ trên đó." Lịch Thụ chỉ là một cái cây bình thường, Tiểu Thập cảm thấy chẳng có gì thú vị, nhưng dù sao một cây thật cũng tốt hơn chiếc tủ quần áo trong phòng của Tô Hà. Nó bắt đầu nghĩ đến việc đổi tổ chim sang một nơi sang trọng hơn.
"Cậu không được bắt nạt nhân viên mới đâu đấy." Tô Hà nhắc nhở. Tiểu Thập bướng bỉnh đáp lại: "Chim vốn dĩ phải sống trên cây, cây cũng sinh ra để làm tổ cho chim. Việc ta làm tổ trên cây chẳng phải là bắt nạt gì cả."
Hai người đứng trước cửa Nhà nghỉ Hà Diệp tranh cãi, nhưng đã 15 phút trôi qua mà vẫn không thấy bóng dáng của cây Lịch Thụ.
"Không lẽ Lịch Thụ bị cảnh sát bắt đi rồi sao?" Tô Hà bắt đầu lo lắng. Hệ thống chưa bao giờ mắc lỗi, cây Lịch Thụ lẽ ra phải đến Nhà nghỉ Hà Diệp rồi chứ.
Cô không thể không tưởng tượng đến cảnh một cái cây to —— như —- vậy xuất hiện trước cửa nhà nghỉ. Theo quy định của quốc gia, cây cổ thụ từ 100 năm trở lên được xếp vào loại thực vật được bảo tồn, không thể tùy tiện chặt phá.
Một cây thông hay cây táo gai 100 năm tuổi thường chỉ có đường kính từ 50 đến 60 cm. Nhưng một cái cây lớn đến cả "trăm vòng" như Lịch Thụ, chắc chắn thuộc loại cổ thụ quý hiếm cấp quốc gia.
Chỉ cân người đi ngang qua nhìn thấy một cái cây Lịch Thụ to như vậy trước cửa Nhà nghỉ Hà Diệp, chắc chắn họ sẽ nhận ra giá trị của nó và không chừng sẽ gọi điện báo cảnh sát ngay lập tức.
Tô Hà lo lắng đến mức đã tính đến việc ra đầu thú tại đồn cảnh sát.
Cô thật sự không có chặt phá cây cổ thụ nào mà.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo