Chương trước
setting
Chương sau

Băng Ngọc Thảo cần không phải nước đá thông thường mà là nước linh tuyền ẩn chứa linh khí.

 

Thật ra Khương Ti không thiếu linh thạch.

 

Linh thạch là tiền tệ thông dụng trong giới tu tiên. Hằng năm ngoài việc lĩnh được một bình Tụ Linh Đan từ Điện Quản Sự, Khương Ti còn nhận được ba viên linh thạch hạ phẩm.

 

Nàng chọn một mục tiêu có bội số hoàn lợi cao nhất để tặng đi, sau đó chúng biến thành ba mươi viên linh thạch hạ phẩm đang nằm ngoan ngoãn trong túi trữ vật của nàng.

 

Số linh thạch này thừa sức để mua vài phần Khu Dương Phấn và Dẫn Nhiệt Thạch để hoàn thành nhiệm vụ lần này.

 

Khương Ti trở về tiểu viện.

 

Vốn dĩ đệ tử tạp dịch như bọn họ không được có nơi ở riêng. Nhưng khi đó có vị trưởng lão thấy nàng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã đột phá lên Luyện Khí tầng ba, ngỡ rằng mình đã phát hiện ra một viên minh châu bị vùi lấp. Hắn bèn đặc biệt dọn ra một tiểu viện không dùng đến cho Khương Ti ở riêng, chỉ sợ các đệ tử khác làm phiền nàng tu luyện.

 

Sau đó vị trưởng lão kia quan sát Khương Ti mấy tháng trời rồi hoàn toàn hết hy vọng.

 

“Hệ thống! Mở Rương Báu Bằng Đồng!”

 

Trên chiếc bàn gỗ trước mặt Khương Ti xuất hiện một chiếc rương. Nàng tiến lên mở nó ra, sau đó nhìn thấy bên trong có hai món đồ.

 

Một miếng ngọc giản và một hạt giống màu ngọc bích.

 

Tu vi của Khương Ti chỉ mới Luyện Khí tầng ba, thức hải vẫn chưa hoàn toàn khai mở. Muốn xem thông tin bên trong ngọc giản, nàng chỉ có thể dán ngọc giản lên trán rồi đưa một tia thần thức yếu ớt vào trong.

 

“Chỉ Sinh Linh Thuật...”

 

“Lại là một bộ thuật pháp!”

 

Công pháp tu luyện của tu sĩ trong Trường Sinh Giới được chia thành năm bậc Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Phàm. Công pháp mà Khương Ti tu luyện sau khi bái nhập Côn Luân Tông trở thành đệ tử tạp dịch là công pháp Phàm giai thượng phẩm “Trường Sinh Quyết”.

 

Công pháp là đạo thuật hấp thu linh khí, thuật pháp là cách vận dụng linh lực.

 

Chỉ Sinh Linh Thuật cũng giống như Trường Sinh Quyết không phân biệt thuộc tính linh căn, tu sĩ nào cũng có thể tu luyện, chỉ có điều phẩm cấp của Chỉ Sinh Linh Thuật rõ ràng cao hơn.

 

Tuy không nói rõ nhưng e rằng có thể xếp vào loại Huyền giai.

 

Nhưng xét về độ khó tu luyện, e là có thể sánh ngang với thuật pháp Địa giai.

 

Mà thuật pháp cấp bậc này, dù là để cho đệ tử nội môn không có bối cảnh gì trong Côn Luân Tông tu luyện cũng đã là dư dả.

 

Khương Ti không ngờ chỉ là Rương Báu Bằng Đồng mà có thể mở ra được thứ tốt như vậy.

 

Nhưng mà…

 

“Chỉ Sinh Linh Thuật, trước giờ chưa từng nghe qua!”

 

Tuy Khương Ti cả ngày bận rộn xoay quanh mấy đối tượng dự bị để nịnh bợ, nhưng cơ hội mỗi tháng một lần được vào tầng một của Tàng Kinh Các dành cho đệ tử tạp dịch nàng đều không quên, kiến thức cũng tăng lên không ít.

 

Nhưng việc dùng tay sáng tạo vạn vật lại có phần giống với điển cố “gieo đậu thành binh” trong những câu chuyện thần tiên chí dị mà nàng từng nghe thuở nhỏ.

 

Nhưng đó là thuật pháp của thần tiên cơ mà!

 

Dù chỉ giống một phần cũng đã vô cùng quý giá, đủ để nàng tu luyện đến Kim Đan hay thậm chí là Nguyên Anh!

 

Khương Ti nắm chặt ngọc giản trong tay, nhìn sang hạt giống màu ngọc bích bên cạnh.

 

“Thập Cẩm Chỉ Thụ.”

 

Ngàn năm sinh một màu!

 

Cứ mỗi một ngàn năm tuổi, Thập Cẩm Chỉ Thụ sẽ có thêm một màu sắc. Loại linh chỉ này chính là vật dẫn để thi triển Chỉ Sinh Linh Thuật.

 

Thấy đến đây, lòng Khương Ti chợt lạnh đi một nửa.

 

Nàng cuối cùng cũng hiểu vì sao một bộ thuật pháp trân quý như vậy lại xuất hiện trong Rương Báu Bằng Đồng!

 

Ngàn năm Thụ Linh... e là đến chết nàng cũng không đợi được Thập Cẩm Chỉ Thụ mọc ra loại linh chỉ màu thứ hai!

 

Tuy rằng nàng có… hỗ trợ, nhưng ngàn năm... thật sự quá khó để chờ đợi.

 

Có điều Khương Ti lại không hề do dự về việc tu luyện pháp thuật này.

 

Nàng không có bối cảnh trong Côn Luân Tông, không tiếp xúc được với thuật pháp thượng đẳng thì không thể sống cả đời một cách tầm thường giữa đám đệ tử tạp dịch được.

 

Khương Ti cũng từng nghĩ đến việc thông qua hoàn lợi của hệ thống để nâng cao phẩm chất của Trường Sinh Quyết, chỉ tiếc là thực hiện khá gian nan.

 

Hễ nàng mang Trường Sinh Quyết ra trước mặt mấy vị trong Nhật Ký Nịnh Bợ, chắc chắn sẽ bị coi là kẻ điên.

 

Thứ hàng đại trà mà người người trong Trường Sinh Giới đều có một cuốn, ai mà thèm chứ!

 

Người có bội số hoàn lợi cao thì không thèm Trường Sinh Quyết, người qua đường có bội số hoàn lợi thấp thì lại không nhân lên được.

 

Huống hồ vừa rồi Khương Ti mới lướt qua ngọc giản một lượt, liền cảm thấy Chỉ Sinh Linh Thuật và mình có phần hợp nhau.

 

Quan trọng nhất là hạt giống cũng đã đưa đến tận tay nàng rồi!

 

Tư chất của tu sĩ trong Trường Sinh Giới lấy linh căn để luận cao thấp. Khương Ti là ngũ hành thiếu Kim, là Tứ linh căn cực kỳ bình thường.

 

Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng có hệ thống tương trợ mà tu luyện ba tháng vẫn chỉ ở Luyện Khí tầng ba.

 

Đồ đạc trong phòng vô cùng đơn sơ. Khương Ti ngồi trên giường, mò mẫm một hồi trong tay áo, cuối cùng lấy ra một chậu hoa đan bằng dây mây chỉ to bằng lòng bàn tay.

 

0.03710 sec| 2404.578 kb