Tần Đình nhìn thi thể Ti Hàn Chân Nhân, trong lòng bỗng nhiên có mấy phần cảm thán.
Tại thời đại không cách nào thành thần này, đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh đã được coi là thần linh giữa phàm thế, đều là người có đại thần thông, giơ tay nhấc chân cũng có năng lực di sơn đảo hải.
Ngày thường tứ hải kính ngưỡng, mỗi một vị đều là đại tông sư, có thể nói là cao thủ tuyệt thế đứng đầu thiên hạ.
Thế nhưng cao thủ bậc này, trực tiếp hoặc gián tiếp chết trong tay Tần Đình, đã có ba vị!
Thái Thượng trưởng lão Ngọc Tiêu Cung là Vô Hoa lão tổ, tuy nói chết trong tay Tà Thần, nhưng Tà Thần chính là do Tần Đình thả ra, cuối cùng vẫn có liên quan tới Tần Đình.
Mà Chu chân nhân chưởng giáo Đan Hà Cung, lại lựa chọn thiêu đốt sinh mệnh lực của mình, để yểm hộ đám người còn lại rút lui.
Nhưng lúc đó, Tần Đình ẩn giấu át chủ bài, mới khiến Chu chân nhân phải làm như vậy.
Chưởng giáo Thiên Phủ Ti Hàn Chân Nhân phát hiện bí mật của Tần Đình, trực tiếp chết trong tay Tần Đình!
Ba vị Hóa Thần Cảnh vẫn lạc, có thể nói là trực tiếp làm thực lực Trung Châu giảm xuống một cấp bậc!
Phải biết thiên hạ chia làm Trung Châu, Đông Hoang, Tây Thổ, Nam Cương, Bắc Vực, tu sĩ như sao trên trời, nhiều không đếm hết. Nhưng chỉ có Trung Châu là sở hữu gần mười đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh, thực lực đứng đầu thiên hạ!
Đông Hoang mặc dù được xưng có thực lực gần với Trung Châu, nhưng cũng chỉ có hai vị Hóa Thần Cảnh, hơn nữa còn đều là người của Huyền Thiên Tông bá chủ Đông Hoang.
Những đại lục khác ngoại trừ đệ nhất thánh địa Bắc Vực là Cực Quang Thánh Tông có một vị lão tổ Hóa Thần Cảnh tọa trấn, đại lục khác thậm chí không có một Hóa Thần Cảnh nào!
Chiến lực tối cao mới chỉ là Hư Thần Cảnh mà thôi.
Mà thời gian ngắn Trung Châu trong đã mất đi ba vị đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh, có thể nói là nguyên khí đại thương!
Tần Đình đứng chắp tay, lạnh nhạt nhìn thoáng qua thi cốt Ti Hàn Chân Nhân, bỗng nhiên thần sắc khẽ động, tế ra Phạn Thiên đạo hỏa, đốt thi cốt Ti Hàn Chân Nhân thành hư vô!
Đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh, lại rơi vào kết cục hài cốt không còn.
Làm xong hết thảy, trong mắt Tần Đình lóe lên một tia cười lạnh. Tiếp theo, còn cần diễn một tuồng kịch.
Trung Châu, Đại Thương hoàng triều.
Bây giờ Đại Thương hoàng triều gần như đã bị đánh thành mảnh nhỏ, khắp nơi đều là hài cốt. Sông núi bị đánh thành bụi, dòng sông bị bốc hơi, bây giờ Đại Thương hoàng triều đã thành tử địa!
Mà đại chiến trên mặt đất, cũng sắp đến hồi kết thúc.
Yêu tộc cùng Trung Châu giết tới hiện tại, không biết đã bao nhiêu tu sĩ chiến tử tại chỗ, hai bên đều đã là nỏ mạnh hết đà.
Từ xa nhìn lại, khắp nơi đều có thi thể tu sĩ, có kẻ bị chém ra, có kẻ bị xé thành mảnh nhỏ, có kẻ bị đánh thành cát bụi, một chút huyết nhục cũng không còn lưu lại!
Lần chiến tranh này, thảm liệt vô cùng, đời này hiếm thấy, mà cả Trung Châu cùng Yêu tộc đều không thể tiếp nhận tổn thất thảm trọng bậc này.
Song phương không hẹn mà cùng thu binh, tu sĩ may mắn còn sống sót nhao nhao trở về trận doanh của mình. . .
Một trận chiến này, chỉ tính bên Trung Châu đã có mười mấy vạn tu sĩ tử vong!
Đại đa số đều là Thần Thông Cảnh cùng Thần Đài Cảnh, mà Thần Cung Cảnh cũng chết không ít.
Thậm chí một trận chiến này, đại năng Hư Thần cũng vẫn lạc!
Có thể nói là trận đánh khốc liệt nhất từ xưa tới nay!
Mà mấy đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh nhao nhao hiên ra khỏi hư không, bọn hắn cùng đám người Yêu Tổ đại chiến một phen, song phương có thắng có bại.
Bất quá cũng không có tử thương, dù sao tồn tại như Hóa Thần Cảnh rất khó giết chết.
Sắc mặt Lục chân nhân có chút ngưng trọng, nhìn thoáng qua chiến trường, trong lòng hơi đau đớn.
Những người này đều là tinh nhuệ của Trung Châu a, ngắn ngủi một ngày, thế mà mười mấy vạn tu sĩ đã chết đi!
Mà thực lực của Trường Sinh Yêu Tổ cũng làm Lục chân nhân cảm thấy hơi kiêng kị, thậm chí còn chưa bức được Trường Sinh Yêu Tổ hiện ra chân thân!
Mà Thái Thượng trưởng lão Bạch Ngọc Kinh, Lôi Âm Phật Đà Kim Cương Tông, Chưởng giáo Xuất Vân Thành nhao nhao trở về, trải qua một trận đại chiến, đám người này cũng hao tổn cực lớn.
Lục chân nhân khẽ thở ra một hơi, xem ra lần này phải đánh lâu dài.
Mà đây chính là điều Lục chân nhân không nguyện ý nhìn thấy, kéo dài càng lâu, Trung Châu tổn thất càng nhiều!
Dù cuối cùng có đánh tan Yêu tộc, Trung Châu chỉ sợ cũng không có lực lượng ứng đối Tà Thần, mà cũng không thể trông cậy vào Ngọc Hoàng Chân Nhân kia sớm xuất thủ.
Nghĩ đến điểm này, Lục chân nhân thầm cười lạnh.
Vẫn là đi tìm Ti Hàn Chân Nhân bàn bạc một phen thôi, Lục chân nhân nghĩ như vậy.
Lục chân nhân còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên một tia sáng đỏ bay xuống từ bên ngoài không gian.
Chính là Huyền Thiên Thánh Tử!
Lục chân nhân nhìn thấy sắc mặt bi ai của Tần Đình, trong lòng lập tức run lên, có dự cảm không tốt.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo