Mà đối lập với phòng tuyến Trung Châu là một đám mây đen to lớn.

Không, đây không phải mây đen, mà là vô số cường giả Yêu tộc tụ tập tán ra yêu khí, từ đó hội tụ thành kiếp vân!

Từng đám mây lơ lửng, vô số cường giả yêu tộc sừng sững đứng trên kiếp vân, cuồn cuộn lao tới Đại Thương hoàng triều.

Trong kiếp vân, vô số cường giả yêu tộc như ẩn như hiện, uy thế cường hoành vô cùng!

Trên tường thành, Lục chân nhân lộ vẻ nghiêm túc, Yêu tộc quả thật đã dốc toàn bộ lực lượng, hắn thậm chí có thể cảm ứng được mấy tồn tại cực kì cường hoành trong kiếp vân, hẳn là mấy vị Yêu Tổ.

Hai quân giằng co, hư không cũng ngưng đọng, bầu không khí cực kì nghiêm túc, làm cho người ta hít thở không thông!

Đại quân yêu tộc chậm rãi tiến lên, dừng lại ở nơi trước tường thành chừng vạn dặm.

Bỗng nhiên có mấy ngàn cái trống to bịt da thú vang tiếng, trước mỗi cái trống to là một vị đại yêu nửa người nửa yêu cầm côn mà đứng.

Đông đông đông! ! !

Đông đông đông! ! !

Âm thanh của mấy ngàn cái trống to bịt da thú cùng vang lên, tiếng trống rung trời!

Sau một hồi lâu, trong đại quân Yêu tộc bỗng nhiên có một vị cường giả tuổi trẻ bay ra, khí thế bốc lên tận trời, hắn có tu vi Thần Cung Cảnh, lạnh giọng quát: "Ta chính là Phong Thiên Lang Yêu tộc! Ai dám đánh với ta một trận?”

Nghe được cái tên này, tất cả các chưởng giáo đều nhíu mày.

Phong Thiên Lang là một thiên kiêu Yêu tộc, là nhân vật có số má trong thế hệ trẻ, thiên phú cao đến dọa người.

Năm đó tứ đại gia tộc trận pháp Trung Châu bị diệt, Trung Châu hoài nghi là Yêu tộc gây nên, trắng trợn lùng bắt Yêu tộc, mà khi đó Phong Thiên Lang đang rèn luyện ở Trung Châu cũng bị không ít cường giả Trung Châu truy sát vây quét!

Mà Phong Thiên Lang vậy mà giết từ Trung Châu trở về quần đảo Vạn Yêu, thậm chí còn nhiều lần đào thoát khỏi tay một vị đại năng Hư Thần, có thể thấy được năng lực của hắn!

Mà đánh một trận trước chiến tranh, cũng là phong tục từ xưa của Yêu tộc.

Tất cả chưởng giáo nhíu mày, Phong Thiên Lang thực lực không kém, ở trong Thần Cung Cảnh cũng là tồn tại số một số hai, nếu là Thần Cung Cảnh bình thường chỉ sợ không đối phó được.

Tuy tùy tiện cử một đại năng Hư Thần tới là có thể chém giết, nhưng lại có vẻ ỷ lớn hiếp nhỏ, tổn thất mặt mũi.

Còn nếu bỏ mặc Phong Thiên Lang tiếp tục kêu gọi rầm rĩ, chỉ sợ ảnh hưởng tới sĩ khí.

Mà thiên kiêu Trung Châu là đám người Ngọc Tiêu Thánh Tử cùng Đại công tử Thiên Phủ thì đang ở phía sau thu nạp tàn binh rút lui từ biên cảnh, không ở chỗ này.

Đối mặt với Yêu tộc khiêu chiến, tất cả chưởng giáo đều cảm thấy khó xử. Nhìn Trung Châu có chút yên lặng, Phong Thiên Lang cười khẩy, "Trung Châu không có kẻ nào ra hồn."

Cường giả Trung Châu nghe vậy giận dữ, nhao nhao giận mắng nhiếc.

Lúc này, một người trẻ tuổi từ trong trận doanh Trung Châu cấp tốc bay tới, cả giận nói: "Ta đến đánh với ngươi một trận!"

Thái Thượng trưởng lão Bạch Ngọc Kinh vui vẻ nói: "Tân Nhất Trần - thủ tịch đệ tử của Bạch Ngọc Kinh ta sắp đến! Chư vị không cần lo lắng, Tân Nhất Trần nhất định sẽ chém chết tên này!"

Tân Trần chính là thiên kiêu của thánh địa Bạch Ngọc Kinh, từ khi Bạch Ngọc Thánh Tử thất thế trong thông, thủ tịch đệ tử liền do Tân Nhất Trần đảm nhiệm, mà Tân Trần cũng xác thực không hổ với cái danh thiên kiêu, bây giờ đã là Thần Cung cảnh, thực lực thâm bất khả trắc!

Tân Nhất Trần mới vừa chạy đến đây, liền nghe được Phong Thiên Lang khiêu chiến, lập tức động tâm không thôi.

Nếu có thể ở trước mặt các chưởng giáo Trung Châu chém giết kẻ này, chấn động sĩ khí Trung Châu, thì hắn sẽ nổi tiếng khắp Trung Châu!

Từ đó, khi hắn cướp đoạt vị trí Thánh Tử của Bạch Ngọc Kinh cũng có nắm chắc hơn!

Tân Nhất Trần chắp tay mà đi, tốc độ cực nhanh, thét dài: "Chư vị tiền bối chờ một lát, vãn bối chém chết tên này sẽ quay về hành lễ!

Hắn phong độ kinh người, phóng khoáng vạn phần, tất cả chưởng giáo nhao nhao gật đầu nói: "Không hổ là thiên kiêu Trung Châu ta!"

Phong Thiên Lang một đường lao tới, khí thế dâng cao, một thân tu vi nở rộ, tu vi kẻ này quả thực cao minh, khí tức thâm bất khả trắc, một tòa Thần Cung phóng lên tận trời, che khuất mây cao, hào quang vạn trượng!

Tân Nhất Trần đưa tay chộp một cái, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cái hộp kiếm, chính là pháp bảo bản mệnh của hắn, một pháp bảo Thiên giai!

Kiếm văn rõ ràng là dùng kiếp vân khi độ kiếp luyện chế thành bảo kiếm, hết thảy có 99 đạo, do chính tay hắn luyện từ khi tu thành Thần Đài.

Ôn dưỡng ngày đêm trong Thần Cung, uy lực cực kì cường đại!

Tân Trần ngưng tụ hai mắt, 99 đạo pháp kiếm bay ra khỏi hộp kiếm, gào thét đánh tới Phong Thiên Lang!

Mỗi một đạo pháp kiếm, đều ẩn chứa một thần thông kiếm đạo vô cùng cường đại!

Thực lực của hắn, hoàn toàn có thể được xưng là nhân vật đỉnh cấp trong Thần Cung Cảnh!

"Chết!"

Tân Nhất Trần hét lớn, chín mươi chín đạo pháp kiếm tạo thành một tòa kiếm trận, ầm vang đánh tới Phong Thiên Lang!

Phong Thiên Lang lộ vẻ trào phúng, đột nhiên mi tâm hắn sáng lên đao quang, đao quang có yêu khí tràn ngập, chỉ nghe tiếng rầm rầm vang lên không dứt, từng đạo pháp kiếm bị một đao kia cứng rắn chặt đứt, đến cả hộp kiếm cũng bị đánh nát!

Tân Nhất Trần giật nảy mình, trong lòng biết rõ mình không phải đối thủ của người này, vội vàng quay lưng bỏ chạy!

Phịch một tiếng, Phong Thiên Lang lại đánh ra một đao, chém xuống đầu lâu của Tân Trần, nơi đao quang kia cắt qua bóng loáng vô cùng, như là mặt kính!

Bịch một tiếng, thi thể không đầu của Tân Nhất Trần ngã trên mặt đất.

Trên tường thành lâm vào trầm mặc, không người nào lên tiếng, Tần Đình bình thản nhìn thi thể không đầu của Tân Nhất Trần, trong mắt lóe lên một tia trào phúng.

0.07214 sec| 2411.375 kb