Bây giờ Tần Đình đã là Hư Thần Cảnh, lại vận dụng Thánh khí Hiên Viên Kiếm, chiến lực vượt xa đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh bình thường, thế nhưng vẫn như cũ chỉ đả thương được Tà Thần mà thôi.
Hơn nữa Tà Thần còn lâu lắm mới khôi phục được thực lực thời kì toàn thịnh!
Mặc dù Tà Thần cũng là Hóa Thần Cảnh, nhưng mạnh hơn xa Hóa Thần Cảnh bình thường, cùng một cấp bậc với cường giả gần thần như Ngọc Hoàng Chân Nhân.
Trải qua một thời gian, Tần Đình đã suy đoán ra được thực lực của mình, hẳn là bên trên Hóa Thần Cảnh!
Lục chân nhân, Ti Hàn Chân Nhân cũng không phải đối thủ của mình.
Nhưng vẫn còn cách cường giả gần thần một đoạn nữa, hiện tại Tần Đình cũng không phải đối thủ của Tà Thần!
Nhưng mà Tần Đình không chán nản, nói cho cùng, bây giờ hắn mới mấy chục tuổi mà thôi.
Không đến trăm năm đã có thành tựu như thế, phải biết vô luận là Tà Thần hay Ngọc Hoàng Chân Nhân đều là lão quái vật tu luyện vài vạn năm, Tần Đình không đến trăm năm đã đủ sức tranh phong với bọn họ đã rất không tầm thường rồi.
Mà Tần Đình lần này tự mình xuất thủ đối phó Tà Thần, tuy bại lộ bản thân ra trước mắt Tà Thần, có thể chắc chắn sau trận chiến ấy, mình đã bị Tà Thần liệt vào danh sách cường địch.
Nhưng vạn sự đều có hai mặt, Tần Đình cũng thu hoạch được không ít chỗ tốt!
Bây giờ toàn bộ Trung Châu đều coi mình là anh hùng, Tần Đình hiện tại có danh vọng không thua các chưởng giáo Trung Châu, có thể nói là nhất hô bách ứng!
Có thêm một tầng thân phận này, rất nhiều mưu đồ càng thêm thuận tiện thực hiện.
Dù sao, sẽ không ai tin tưởng kẻ muốn phá vỡ toàn bộ Trung Châu lại là một anh hùng nguyện ý vì Trung Châu mà đánh với Tà Thần một trận!
Cách che giấu tung tích tốt nhất, không phải là hạng người vô danh trước sau đều nấp trong chỗ tối, mà là nhân vật vĩ đại đã bước ra sân khấu.
Mặc dù một trận chiến này Chu chân nhân vẫn lạc, nhưng mục đích của Tần Đình đã đạt được, Tà Thần bị thương, nên trong thời gian ngắn hẳn sẽ không xuất thủ.
Tần Đình lộ ra một tia cười lạnh, Ngọc Hoàng Chân Nhân khẳng định sẽ không lập tức xuất thủ.
Mặc dù Lâm Lang Tiên Cảnh xưa nay không hỏi thế sự, lại có Thần Linh phù hộ, đứng ở thế bất bại, nhưng các đại thánh địa vẫn như cũ là người cạnh tranh với Lâm Lang Tiên Cảnh.
Cho nên Lâm Lang Tiên Cảnh sẽ không lập tức giúp đỡ.
Bây giờ Tà Thần xuất thế, Ngọc Tiêu Cung mất đi đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh Vô Hoa lão tổ, thực lực đại tổn, rốt cuộc không còn lực lượng cạnh tranh với Lâm Lang Tiên Cảnh.
Các thánh địa khác cũng là nguyên khí đại thương, không ít cao thủ vẫn lạc. Tất cả đại thánh địa có thực lực càng yếu, thì càng có lợi với Lâm Lang Tiên Cảnh.
Nếu tất cả đại thánh địa không bị suy yếu thực lực đến mức độ nhất định thì Ngọc Hoàng Chân Nhân sẽ không xuất thủ.
Nếu thật sự cùng nhau xuất thủ, hiện tại Tà Thần chưa khôi phục thực lực hoàn toàn, chính là cơ hội trời cho, Ngọc Hoàng Chân Nhân đã xuất thủ rồi.
Từ một góc độ nào đó mà nói, Tà Thần chính là một cây đao trong tay Ngọc Hoàng Chân Nhân !
Điểm này, tin tưởng đám người chưởng giáo như Lục chân nhân, Ti Hàn Chân Nhân cũng thầm hiểu rõ.
Thậm chí, Tần Đình còn có một tia hoài nghi, một vạn năm trước, trận đại chiến tuyệt thế kia, mặc dù Tà Thần bại, nhưng có thật sự là Ngọc Hoàng Chân Nhân không giết chết được Tà Thần không?
Tần Đình lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa, những chuyện này quá mức kiêng kị, suy nghĩ nhiều vô ích.
Tà Thần cũng là cường giả gần thần, một trong hai vị đệ nhất cao thủ đương thời, trong tay nắm đủ loại thủ đoạn, so sánh thì sàn sàn với Ngọc Hoàng Chân Nhân.
Hai người này xuất thủ, tất nhiên là một phen long tranh hổ đấu, kết quả sau cùng, chắc là Tà Thần lại thất bại.
Chỉ sợ Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng sẽ bị trọng thương, mà điều này chính là một trong những mục đích của Tần Đình !
Tần Đình chậm rãi nhắm mắt, hiện tại hắn vẫn là Hư Thần sơ kỳ, luyện hóa hết thần dược thì thực lực có thể tiến tới Hư Thần đỉnh phong.
Đến Hư Thần đỉnh phong, chiến lực của hắn sẽ lại biến đổi về chất.
Tới lúc đó, hắn sẽ có thể chân chính đứng trước mặt Tà Thần, Ngọc Hoàng Chân Nhân, có thể tranh phong với những cường giả này!
Một trận đại chiến kinh thiên kia qua đi, tất cả đại thánh địa cùng ma đạo Trung Châu cũng lâm vào một loại bình tĩnh đến quỷ dị.
Song phương nhao nhao hành quân lặng lẽ, thậm chí đến cả ma sát cũng ít đi rất nhiều. Tà Thần trở lại ma sào, liền biến mất không thấy, ai cũng không biết Tà Thần ở đâu.
Mà Lục chân nhân, Ti Hàn Chân Nhân cũng nhao nhao bế quan, trận chiến kia làm bọn hắn bị thương không nhẹ.
Nhưng ai cũng biết rõ, đây chỉ là yên tĩnh sau cùng trước cơn bão tố mà thôi.
Đợi song phương khôi phục lại, khẳng định lại xảy ra một phen đại chiến!
Mà một Yêu tộc ở biên cảnh thì liên tục rục rịch.
Nghe thấy tin tức Tà Thần cùng với chưởng giáo các đại thánh địa đại chiến, rốt cuộc không còn nhẫn nại.
Trong một đêm bình thường, ngang nhiên xâm lấn Trung Châu!
Lần này không còn là tiểu đả tiểu nháo, mà là toàn diện xâm lấn! !
Bây giờ Tần Đình đã là Hư Thần Cảnh, lại vận dụng Thánh khí Hiên Viên Kiếm, chiến lực vượt xa đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh bình thường, thế nhưng vẫn như cũ chỉ đả thương được Tà Thần mà thôi.
Hơn nữa Tà Thần còn lâu lắm mới khôi phục được thực lực thời kì toàn thịnh!
Mặc dù Tà Thần cũng là Hóa Thần Cảnh, nhưng mạnh hơn xa Hóa Thần Cảnh bình thường, cùng một cấp bậc với cường giả gần thần như Ngọc Hoàng Chân Nhân.
Trải qua một thời gian, Tần Đình đã suy đoán ra được thực lực của mình, hẳn là bên trên Hóa Thần Cảnh!
Lục chân nhân, Ti Hàn Chân Nhân cũng không phải đối thủ của mình.
Nhưng vẫn còn cách cường giả gần thần một đoạn nữa, hiện tại Tần Đình cũng không phải đối thủ của Tà Thần!
Nhưng mà Tần Đình không chán nản, nói cho cùng, bây giờ hắn mới mấy chục tuổi mà thôi.
Không đến trăm năm đã có thành tựu như thế , phải biết vô luận là Tà Thần hay Ngọc Hoàng Chân Nhân đều là lão quái vật tu luyện vài vạn năm, Tần Đình không đến trăm năm đã đủ sức tranh phong với bọn họ đã rất không tầm thường rồi.
Mà Tần Đình lần này tự mình xuất thủ đối phó Tà Thần, tuy bại lộ bản thân ra trước mắt Tà Thần, có thể chắc chắn sau trận chiến ấy, mình đã bị Tà Thần liệt vào danh sách cường địch .
Nhưng vạn sự đều có hai mặt, Tần Đình cũng thu hoạch được không ít chỗ tốt!
Bây giờ toàn bộ Trung Châu đều coi mình là anh hùng , Tần Đình hiện tại có danh vọng không thua các chưởng giáo Trung Châu, có thể nói là nhất hô bách ứng!
Có thêm một tầng thân phận này, rất nhiều mưu đồ càng thêm thuận tiện thực hiện.
Dù sao, sẽ không ai tin tưởng kẻ muốn phá vỡ toàn bộ Trung Châu lại là một anh hùng nguyện ý vì Trung Châu mà đánh với Tà Thần một trận!
Cách che giấu tung tích tốt nhất, không phải là hạng người vô danh trước sau đều nấp trong chỗ tối, mà là nhân vật vĩ đại đã bước ra sân khấu.
Mặc dù một trận chiến này Chu chân nhân vẫn lạc, nhưng mục đích của Tần Đình đã đạt được, Tà Thần bị thương , nên trong thời gian ngắn hẳn sẽ không xuất thủ.
Tần Đình lộ ra một tia cười lạnh, Ngọc Hoàng Chân Nhân khẳng định sẽ không lập tức xuất thủ.
Mặc dù Lâm Lang Tiên Cảnh xưa nay không hỏi thế sự, lại có Thần Linh phù hộ, đứng ở thế bất bại, nhưng các đại thánh địa vẫn như cũ là người cạnh tranh với Lâm Lang Tiên Cảnh .
Cho nên Lâm Lang Tiên Cảnh sẽ không lập tức giúp đỡ.
Bây giờ Tà Thần xuất thế, Ngọc Tiêu Cung mất đi đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh Vô Hoa lão tổ , thực lực đại tổn, rốt cuộc không còn lực lượng cạnh tranh với Lâm Lang Tiên Cảnh.
Các thánh địa khác cũng là nguyên khí đại thương, không ít cao thủ vẫn lạc. Tất cả đại thánh địa có thực lực càng yếu, thì càng có lợi với Lâm Lang Tiên Cảnh .
Nếu tất cả đại thánh địa không bị suy yếu thực lực đến mức độ nhất định thì Ngọc Hoàng Chân Nhân sẽ không xuất thủ.
Nếu thật sự cùng nhau xuất thủ, hiện tại Tà Thần chưa khôi phục thực lực hoàn toàn, chính là cơ hội trời cho, Ngọc Hoàng Chân Nhân đã xuất thủ rồi.
Từ một góc độ nào đó mà nói, Tà Thần chính là một cây đao trong tay Ngọc Hoàng Chân Nhân !
Điểm này, tin tưởng đám người chưởng giáo như Lục chân nhân, Ti Hàn Chân Nhân cũng thầm hiểu rõ.
Thậm chí, Tần Đình còn có một tia hoài nghi, một vạn năm trước, trận đại chiến tuyệt thế kia, mặc dù Tà Thần bại, nhưng có thật sự là Ngọc Hoàng Chân Nhân không giết chết được Tà Thần không?
Tần Đình lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa, những chuyện này quá mức kiêng kị, suy nghĩ nhiều vô ích.
Tà Thần cũng là cường giả gần thần, một trong hai vị đệ nhất cao thủ đương thời, trong tay nắm đủ loại thủ đoạn, so sánh thì sàn sàn với Ngọc Hoàng Chân Nhân.
Hai người này xuất thủ, tất nhiên là một phen long tranh hổ đấu, kết quả sau cùng, chắc là Tà Thần lại thất bại.
Chỉ sợ Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng sẽ bị trọng thương, mà điều này chính là một trong những mục đích của Tần Đình !
Tần Đình chậm rãi nhắm mắt, hiện tại hắn vẫn là Hư Thần sơ kỳ, luyện hóa hết thần dược thì thực lực có thể tiến tới Hư Thần đỉnh phong .
Đến Hư Thần đỉnh phong, chiến lực của hắn sẽ lại biến đổi về chất.
Tới lúc đó, hắn sẽ có thể chân chính đứng trước mặt Tà Thần, Ngọc Hoàng Chân Nhân, có thể tranh phong với những cường giả này!
Một trận đại chiến kinh thiên kia qua đi, tất cả đại thánh địa cùng ma đạo Trung Châu cũng lâm vào một loại bình tĩnh đến quỷ dị.
Song phương nhao nhao hành quân lặng lẽ, thậm chí đến cả ma sát cũng ít đi rất nhiều. Tà Thần trở lại ma sào, liền biến mất không thấy, ai cũng không biết Tà Thần ở đâu.
Mà Lục chân nhân, Ti Hàn Chân Nhân cũng nhao nhao bế quan, trận chiến kia làm bọn hắn bị thương không nhẹ.
Nhưng ai cũng biết rõ, đây chỉ là yên tĩnh sau cùng trước cơn bão tố mà thôi.
Đợi song phương khôi phục lại, khẳng định lại xảy ra một phen đại chiến!
Mà một Yêu tộc ở biên cảnh thì liên tục rục rịch.
Nghe thấy tin tức Tà Thần cùng với chưởng giáo các đại thánh địa đại chiến, rốt cuộc không còn nhẫn nại.
Trong một đêm bình thường, ngang nhiên xâm lấn Trung Châu!
Lần này không còn là tiểu đả tiểu nháo, mà là toàn diện xâm lấn! !
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo