Rất nhiều nhà cái trong sòng bạc chỉ có bề ngoài giống người nhưng hồn phách lại muôn hình vạn trạng.
Trần Thực nhìn thấy nhà cái ở bàn bên cạnh là đầu gà thân người, mặc y phục màu lam ngọc, trên đó thêu hoa mẫu đơn đỏ vàng xen lẫn. Sau ót nhà cái đầu gà thân người là bộ lông đuôi dài của gà trống, rủ xuống từ phía sau lưng, gần chạm đất. Hắn đi về phía một bàn khác, nhà cái ở bàn này có hình dáng như con bướm đêm, cặp râu màu xám nhiều lông mọc tua tủa như hình cánh quạt trên chiếc đầu nhỏ nhắn phủ đầy lông tơ, người mặc đạo bào màu xám đen, vạt áo màu vàng kim, dùng chỉ đỏ thêu hình ngũ độc. Sau lưng nó mọc ra hai đôi cánh trắng, giống người mà không phải người.
“Yêu có thể mất khống chế, bị bản năng điều khiển mà ăn thịt yêu bướm đêm không nhỉ?” Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Trần Thực.
Còn có một nhà cái khác trên bàn cược nữa là đầu rắn thân người, mặc áo choàng hoa rực rỡ, trông rất vui mừng .
Nhà cái trong sòng bạc, đa phần đều như vậy.
Những con bạc vây quanh bàn cược dường như không nhìn thấy dị tượng của các nhà cái này, nhao nhao đặt cược, không khí vô cùng náo nhiệt.
Ngoài các con bạc, còn có những cô gái ăn mặc mát mẻ đi lại trong Khoái Hoạt lâm, ăn vận hở hang, dường như không mua nổi quần áo, chỉ dùng lụa mỏng che đi chỗ nhạy cảm, đôi khi cũng tham gia đặt cược, khuấy động không khí, đôi khi lại đứng xem người khác đặt cược, lớn tiếng reo hò cổ vũ, như thể có thể gia tăng vận may cho các con bạc.
Mỗi khi các con bạc thắng, có người sẽ ném cho họ vài đồng bạc vụn, cũng có những con bạc không kiềm chế nổi dục vọng liền dẫn các cô gái vào phòng nhỏ trong Khoái Hoạt lâm.
Khi đi ra, trong tay các cô gái đã có tiền, tiếp tục đặt cược, còn cuồng nhiệt hơn cả các con bạc.
Cũng có những kẻ thua bạc bị lôi đi chặt ngón tay, chặt tay, Trần Thực thấy rất nhiều con bạc khi đặt cược đều thiếu mất vài ngón tay, thậm chí có người cổ tay đã cụt ngủn.
Trong góc tối của Khoái Hoạt lâm còn có kẻ bán vợ, đẩy vợ vào tay lính canh, cầm bạc vui vẻ bước vào sòng bạc, miệng hô: “Nương tử, chờ ta thắng bạc rồi quay lại chuộc nàng!”
Trong Khoái Hoạt lâm còn có những căn phòng nhỏ chuyên biệt, giống như tiệm cầm đồ, nếu thua bạc, không còn tiền, có thể đem nhà cửa, ruộng vườn, trang sức, châu báu ra cầm cố, túng quẫn quá thì có thể dẫn con trai con gái đến, tiệm cầm đồ đều sẽ nhận.
Những thứ này, kiểu gì cũng có cách bán đi.
Ban đêm, nơi này phóng đại dục vọng đến cực hạn, mỗi người đều như nô lệ của dục vọng, bị dục vọng khống chế sai khiến.
Trần Thực len lỏi trong đám đông, trong tai giấu một con rối Yển Sư nhỏ xíu, chỉ bằng con kiến, nhưng ngũ tạng đều đủ , nói chuyện với Trần Thực: “Chân Vương, ngươi có để ý người áo tím đằng kia không?”
Trần Thực đưa mắt nhìn, quả nhiên thấy trong góc tường có một người áo tím.
“Trong mỗi đại sảnh đều có một người áo tím như vậy, được gọi là Khí vận sư.”
Con rối Yển Sư chính là Tư Đồ Ôn, hắn đã đến Củng Châu, nhưng mượn con rối Yển Sư thi triển pháp thuật, dù cách xa hàng trăm dặm vẫn có thể liên lạc với Trần Thực.
Pháp thuật của Lỗ Ban Môn vô cùng đặc biệt, Tư Đồ Ôn có thể đồng thời điều khiển ba trăm sáu mươi con rối Yển Sư, có được ba trăm sáu mươi góc nhìn mà không bị loạn, vì vậy hắn là người đầu tiên ở Dục Đô tìm thấy Trần Thực.
“Khí vận sư là người chuyên tước đoạt vận khí của con bạc. Có những con bạc vận khí cực tốt, tử khí ngập tràn, cần phải tước bớt kẻo chúng lại thắng quá nhiều tiền của sòng bạc. Có những con bạc mang theo quỷ thần vào sòng bạc, muốn thắng bạc, cũng cần Khí vận sư ra tay, lặng lẽ xua đuổi hoặc tiêu diệt quỷ thần trên người hắn.”
Tư Đồ Ôn rõ ràng là khách quen của nơi này, nói vanh vách: “Còn có những con bạc tụ tập thành nhóm, muốn mượn vận khí của nhau, đồng lòng hợp sức, gian lận để thắng bạc, cũng sẽ bị Khí vận sư đánh cho tan tác.”
Trần Thực nghe vậy, nói: “Cao thủ trong sòng bạc nhiều như vậy, bố trí lại chu toàn, làm sao con bạc có thể thắng?”
Tư Đồ Ôn mượn miệng con rối Yển Sư nói: “Cờ bạc là bác thằng bần, chính là lừa lừa kẻ ngu si như thế. Thiên hạ có nhiều người như vậy, kiểu gì cũng có kẻ tin rằng đánh bạc có thể đổi vận… Đỗ Thần Thủ đến rồi!”
Trần Thực đang định quay đầu, Tư Đồ Ôn vội vàng nói: “Đừng nhìn lung tung, hiện giờ, người trong Dục Đô đều đang tìm ngươi, ngươi vừa lộ diện sẽ bị vây công! Ngươi hãy đến bàn cược bên trái, giả vờ đặt cược, nhìn sang phải là có thể thấy Đỗ Thần Thủ và Bát Đại Kim Cương bên cạnh hắn! Bát Đại Kim Cương đó đều là cao thủ Nguyên Anh cảnh đấy!”
Trần Thực làm theo, đi đến bàn cược bên trái, lấy ra vài lạng bạc vụn chuẩn bị đặt cược, đưa mắt nhìn sang phải, quả nhiên thấy một chiếc xe ngựa dừng ở ngoài sảnh Khoái Hoạt lâm, là hai con tê giác trắng kéo xe, xe ngựa vô cùng xa hoa.
Tám nam nhân mặc y phục màu đen canh gác xung quanh xe ngựa, một người trong số đó bước lên vén rèm, một nam nhân toát ra vẻ quý phái bước xuống.
Nam nhân này khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi, y phục trên người ánh vàng rực rỡ, vậy mà lại được dệt bằng chỉ vàng!
“Bộ Kim Lũ y này là bảo y, không chỉ quý giá mà còn có lực phòng ngự cực mạnh, là một loại phù binh, trên mỗi sợi chỉ vàng đều khắc rất nhiều phù văn nhỏ li ti.”
Tư Đồ Ôn nhỏ giọng nói: “Bộ y phục này của hắn có thể đỡ được một đòn của cường giả Hóa Thần cảnh! Bản thân Đỗ Thần Thủ cũng rất lợi hại, tu vi và thực lực không thua kém ta, nhưng hắn cũng vô cùng cẩn thận, là kẻ cực kỳ nhát gan sợ chết. Tu vi của hắn tuy cao, nhưng vẫn để Bát Đại Kim Cương bảo vệ mình, đề phòng bị người ta đánh lén ám sát. Thực lực của Bát Đại Kim Cương cũng không phải tầm thường.”
Trần Thực chỉ liếc nhìn qua rồi thu hồi ánh mắt, tám nam nhân mặc y phục màu đen giống hệt nhau, cao bằng nhau, hơn người thường cả cái đầu, thân hình vạm vỡ, khỏe mạnh, cơ bắp săn chắc, không có chút mỡ thừa.
Họ đều có khuôn mặt chữ điền, râu quai nón rậm rạp, mặc áo ba lỗ màu đen, quần dài cũng màu đen, ống quần bó, chỉ đến mắt cá chân.
Hai người trong số đó lập tức đứng canh giữ hai bên cửa trước khi Đỗ Thần Thủ bước vào, hai người khác nhanh chóng đi đến phía trong cửa, cũng đứng canh gác hai bên.
Bốn người này đều tế ra Nguyên Anh, lực trường lặng lẽ lan tỏa.
Hai người ngoài cửa đưa mắt nhìn ra bên ngoài, hai người trong cửa thì nhìn vào bên trong sòng bạc.
Bốn người còn lại vây quanh Đỗ Thần Thủ ở giữa, bước vào sòng bạc.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo