Ngày hôm sau, Sở Từ dậy rất sớm, đi vào thị trấn mua đồ tết, vốn là, cô định đặt hàng trên internet để người ta mang đến, ai ngờ bận bịu quá mà quên đi, đến khi nhớ ra được, chuyển phát nhanh cũng đã nghỉ rồi.
Bốn anh em cùng Sở ba Sở mẹ đón xe đi vào thị trấn, mấy năm qua, tuy rằng điều kiện của gia đình họ Sở tốt hơn rất nhiều, nhưng vì Sở ba không biết lái xe, nên trong nhà vẫn không mua xe, muốn đi đâu cũng đều phải đón xe, thị trấn là nơi như thế này, cứ ra ngoài là sẽ đụng người quen, ngay lúc bọn họ vừa đến của siêu thị, liền thấy một người đàn ông trung niên, ông ta kinh ngạc hô to:
"Ông Sở?"
Sở Minh Giang sững sờ, chăm chú nhìn, ngờ ngợ nói: "Ngũ Sao Hải?"
Hai người nói chuyện với nhau, Sở Từ mới biết, hai người là bạn cùng bàn hồi cấp hai, quan hệ cực kỳ tốt, nhưng vì Ngũ Sao Hải quanh năm đi làm ở bên ngoài, rất ít khi về, nên hai người có ít cơ hội gặp mặt, bây giờ, Sở Minh Giang cũng rời Thân Thành rồi, mỗi lần họp lớp hai người đều không bao giờ đến đúng lúc gặp được nhau, lần này, thật vất vả lắm mới gặp được, nên đều kinh ngạc vui mừng.
Hai ông bạn già có rất nhiều chuyện muốn nói với nhau, đến tận lúc Sở Từ mua đồ xong rồi, bọn họ còn chưa nói hết, Ngũ Sao Hải rất nhiệt tình, nói:
"Nhanh lên! Qua nhà tôi chơi một chút đi! Cậu không được từ chối đâu! Chúng ta nhiều năm không gặp như vậy, chớp mắt con cái cũng đều lớn hết trơn rồi, bây giờ gặp nhau, không biết lần sau gặp lại là khi nào nữa."
Quan hệ giữa Sở Minh Giang và ông ta rất tốt, lập tức vui vẻ gật đầu, liền dẫn vợ con đi đến này Ngũ Sao Hải.
Nhà Ngũ Sao Hải là một căn biệt thự, kiểu trang trí theo lối phương Tây đúng kiểu người Trung Quốc thích nhất, nội thất vừa nhìn một cái đã biết rất đắt tiền rồi, bốn anh em bọn họ liếc mắt nhìn nhau, Sở Từ yên lặng đem đồ ăn vặt mua được để trên sàn, xem như là quà đến thăm nhà.
Bọn họ nói chuyện một hồi rất lâu, bỗng nhiên tiếng gõ cửa truyền đến, Ngũ Sao Hải mở cửa, rất cung kính, cười nói:
"Sử đại sư! Ngài đã tới!"
Sở Từ nhìn về hướng người mới tới, người này hẳn cũng là đại sư đoán mệnh, trên người mang theo vài món pháp khí phổ thông, trong tay còn cầm la bàn, Sử đại sư này liếc Sở Từ một chút, được Ngũ Sao Hải đón tiếp như khách quý:
"Ngài Sử, vị đại sư này là. . ."
Vẻ mặt Sử đại sư rất nhạt, hơi lườm bọn họ, bày ra một tư thế trông như đại sư vậy, Ngũ Sao Hải càng là tôn kính ông ta, nói chuyện đều cẩn thận.
"Ông Sở, có thể cậu không biết, vị này chính là huyền học đại sư lợi hại nhất trong huyện chúng tôi! Ông ta đoán mệnh, xem phong thủy đều rất chuẩn! Bạn bè tôi lúc sa sút, chuyện làm ăn rối tinh rối mù, cũng tìm ông ấy, lần này, tôi tìm đến Sử đại sư, cũng chính vì tôi muốn nhờ xem một chút phong thuỷ cũng như đoán mệnh luôn!"
Sử đại sư hất cằm lên, hừ một tiếng, như là đồng ý.
Ngũ Sao Hải lại bưng trà, rót nước, nói toàn lời hay ý đẹp, rốt cuộc Sử đại sư mới “ban” cho ông ta một vẻ mặt thoải mái.
Sở Từ bị dáng vẻ của Sử đại sư làm cho phát sợ! Hiện tại, huyền học đại sư đang thịnh hành phong cách lạnh lùng sao? Phong cách thật tuyệt nha!
Sở Trạch Vũ đá đá Sở Từ, thấp giọng nói: "Em thật chả ra sao cả, uổng cho tiếng tăm của bản thân lớn như vậy, nhưng em xem người ta kìa! Suýt chút nữa thì quỳ dập đầu rồi!"
Sở Từ hừ, tiếp tục cúi đầu uống trà.
Ngũ Sao Hải bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn chằm chằm Sở Từ, nghi ngờ nói: "Đúng rồi, ông Sở, tôi nhớ tới là trên group bạn học ai cũng nói, con gái nhà cậu thật sự biết đoán mệnh, phải không? Làm sao, làm sao? Cô gái trẻ này có hứng thú đoán mệnh chứ?"
Sở Minh Giang hơi run, rất nhanh, cười nói: "Con gái của tôi đúng là biết đoán mệnh, nhưng cậu cũng đã mời một vị đại sư tốt như thế này rồi mà."
Sử đại sư nghe vậy, quả nhiên chau mày, ông liếc Sở Từ một chút, khinh bỉ hừ lạnh:
"Bây giờ, mấy cô gái trẻ tuổi đều bị ảnh hưởng bởi “Huyền học đại chiến”, cho rằng đoán mệnh là chuyện rất dễ dàng, nhưng không hề biết rằng, chuyện đoán mệnh như vậy, không phải là chuyện mà một cô bé gái nhỏ tuổi có thể tùy tiện mà làm được, nên chớ nên tin vào cái loại chương trình huyền học, như cái loại nhân vật Sở đại sư đó, vừa nhìn làm biết giả vờ giả vịt rồi, mà làm trò cũng đều có kịch bản cả thôi."
Sở Từ hơi khựng lại, nhấc lông mày, nhạt tiếng nói: "Ồ? Làm sao ngài đây lại biết là giả vờ giả vịt vậy ha?"
"Hỏi tôi là làm sao mà biết ư? Những người trẻ tuổi các người, đừng có vì sùng bái thần tượng, mà đánh mất lý trí nha! Như loại nhân vật Sở đại sư đó, nếu không phải là giả vờ giả vịt, thì chẳng phải là so với thần tiên còn lợi hại hơn sao! Người như vậy căn bản không thể tồn tại, đến tổ nghề của chúng ta cũng rất khó có công lực loại này, chẳng lẽ cô ta có thể cùng Viên Thiên Cương và Lý Thuần Phong sánh vai sao?"
Nói xong, Sử đại sư khinh thường hừ một tiếng, như là phải nói hoài một câu như vậy đến mệt mỏi rồi, mắt cũng không thèm nhìn Sở Từ một chút.
Sở Từ cúi đầu cười nhạt một tiếng.
Vẻ mặt của mấy người anh nhà họ Sở đều có chút quái dị, Sở Minh Phi kề sát tai hai người anh, thấp giọng nói: "Các anh nói xem, cái tên Sử đại sư này có bản lĩnh thật hay không?"
"Hiển nhiên là không rồi!" Sở Châu cúi đầu nhấp ngụm trà: "Bình đầy không vang tiếng, bình rỗng thì kêu to!"
Từ trước đến giờ, Sở Châu nói chuyện khá ác miệng, mọi người nghe vậy bất giác gật đầu, kỳ thực, nhân vật như Sử đại sư này bọn họ đã thấy quá nhiều, đặc biệt là trong nghề đoán mệnh này, đừng nói là đại sư đẳng cấp, chỉ cần có chút danh tiếng, chút ít bản lĩnh, đều phổng mũi nhìn trời, hằng ngày đều xem thường cái này, xem thường cái kia, lúc đoán mệnh đều rất thiếu kiên nhẫn, nghề đoán mệnh này có một điểm đặc biệt kỳ lạ là, mọi người đều thích đi xa để đoán mệnh, hễ cứ nghe người nào đồn đoán, chỗ này chỗ kia có đại sư đoán mệnh rất lợi hại, nhưng thực chất người địa phương cũng rất ít tìm đến loại đại sư này, có thể nói, mấy đại sư ở địa phương thì không lừa gạt được nhiều, chỉ có thể dựa vào bạn bè ở mấy nơi khác để giữ thể diện mà thôi.
Kỳ thực Sở Châu đã từng gặp Sử đại sư, vì Sử đại sư từng có quán đoán mệnh ngay bên cạnh trường cấp ba cũ của anh, trường cấp ba trước đây của anh có một vườn trẻ và trường tiểu học liên kết, những chỗ như vậy, mấy đứa bé cần được đặt tên hoặc đổi tên rất nhiều, do đó rất dễ kiếm tiền, bình thường, mấy thầy tướng số đều sẽ chọn ở những nơi như thế này để hành nghề đoán mệnh, ở đó, danh tiếng của Sử đại sư này cũng có hai cực, có người cho rằng ông ta đoán rất chuẩn, có người lại cho rằng ông ta đoán đều trật lất, người ở địa phương tìm ông ta đoán mệnh cũng rất ít, nhưng mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều xe con từ nơi khác ra vào tìm ông ta đoán mệnh.
-------------
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo