Chuyện này cũng thật kỳ lạ, người phụ nữ của gia đình như Sở Ái Liên, đã lớn tuổi lại chưa từng đi làm, đến bây giờ, mới là lần đầu tiên đi ra ngoài xã hội, còn đem theo hai đứa bé, có thể làm cái gì mà phát tài chứ?

Sở Từ bất giác dùng Thiên Nhãn, lần này, cô thấy Sở Ái Liên kéo một chiếc xe ba bánh, mang theo một bảng hiệu nhỏ đi đến trước cổng trường học bày sạp, trên tấm bảng kia viết - Bánh rán Thiên Tân!

Sở Từ sững sờ, không thể tin được, nhìn lại mấy lần, quả nhiên, đúng là Sở Ái Liên làm bánh rán, vừa bắt đầu không có ái đến mua, nhưng một người ăn bánh rán của Sở Ái Liên, tự nhiên, ngay lúc đó, lại muốn mua thêm một cái, còn khen cô làm bánh rán rất ngon!

Sở Từ thu Thiên Nhãn về, bất giác đánh giá Sở Ái Liên này, mặc dù đó là cô út của cô, nhưng Sở Từ đối với người này, gần như không biết một tí gì, trên thực tế, cô vẫn không thích người cô út này, cảm thấy bà ấy luôn nhu nhược, không tự mình suy tính gì, để mặc cho chồng đánh chửi, quá bánh bèo!

Nhưng cũng không phải là bà không có ưu điểm gì, nói cách khác, vì Chu Quốc Thắng luôn đánh chửi bà ấy, nên bà ấy sẽ luôn rất chú ý nét mặt của người khác, đồng thời vì muốn ít bị đánh hơn, thường dọn dẹp nhà cửa rất sạch sẽ, nên cho tới hiện tại, luôn thấy bà vô cùng yên lặng, vừa nãy Sở Từ nhìn thấy xe bánh rán, rất sạch sẽ lại ra dáng, mà bà ấy lúc nào cũng lấy việc nấu cơm cho Chu Quốc Thắng làm niềm vui, cũng để tránh bị đánh chửi, nên làm cơm vô cùng ngon, còn có thể làm bánh rán, có thể thấy, đó cũng không phải là chuyện gì lạ.

"Cô à, cô sẽ làm bánh rán sao?" Sở Từ cười cợt.

Sở Ái Liên sững sờ, vội vã gật đầu: "Đúng vậy nha! Cô làm bánh rán thấy cũng khỏe, có thể nói, không có một loại bánh nào có thể làm khó cô đâu, cô còn có thể làm bánh giòn tan khi bỏ vô miệng luôn, không cần phải đi mua bên ngoài."

Nói xong, Sở Ái Liên làm cho Sở Từ một cái, không thể không nói, vì tiết kiệm tiền, Sở Ái Liên thật sự tự nghiên cứu ra cách làm bánh rán ngon, bánh rán này thật sự không thua kém gì trong các tiệm bánh hết!

Ông trời, thật là, xưa nay đều sẽ cho người ta một chút hi vọng sống, dù cho bà ấy cảm thấy không hề hi vọng sống đi chăng nữa.

"Cô à, cô có thể thử làm bánh rán, con ăn ngon lắm, hiện tại bánh rán có thể bán giá không rẻ đâu nha, ở Thân Thành, tụi con mà muốn mua một phần đã là 8 đồng rồi đó! Mà nhân bên trong lại rất là ít! Con nhớ hồi lớp 11, ở huyện chúng ta đã bán đến 5 đồng rồi, cô xem, có thể bán cái này thì sao, tiền nguyên liệu cho một cái tầm 2 đồng, trái phải gì thì kiếm lời cũng không ít nha!"

Sở Ái Liên nhất thời dấy lên hi vọng: "Con thật sự cảm thấy cô có thể sao?"

"Đương nhiên rồi!"

Sở Ái Liên kích động gật đầu, tuy rằng Chu Quốc Thắng cho rằng việc Sở Từ đoán mệnh là quấy nhiễu, nhưng Sở Ái Liên lại nghe cha mẹ nói về Sở Từ khác, nói đứa bé này từ khi hết ngốc, liền vô cùng kỳ lạ, nói cái gì chuẩn cái đó, nó nói Chu Quốc Thắng có họa sát thân, Chu Quốc Thắng không nghe, bây giờ đã xảy ra vấn đề rồi, bây giờ nó lại nói mình có thể bán bánh rán thành công, vậy thì bà nhất định có thể thành công rồi!

Sở Ái Liên rất kích động, một khắc cũng chờ không được, đêm đó liền nhờ người nhà mua xe đẩy hai bánh, đi bán bánh rán luôn, nói là, tết đến thì rất nhiều người chịu dùng tiền, lúc này, nếu như không thử xem, sau đó, nhất định sẽ gặp khó khăn.

Người trong nhà cũng rất vui vẻ khi thấy bà tỉnh ngộ, cũng không ngăn, mọi người giúp bà đem sạp hàng chuyển lên trên thị trấn, đúng là, vận khí của Sở Ái Liên không tệ, mỗi ngày sau khi bán xong, đương nhiên bán được không ít tiền, bận bịu bán từ sớm, đến chiều muộn vẫn còn có người đứng xếp hàng.

Coi như thu hoạch bất ngờ đi!

Bán bánh rán kiếm được nhiều tiền ngoài ý như vậy, Sở Ái Liên lại là người có khả năng chịu được được cực khổ, từ sáng sớm, ba, bốn giờ đã thức dậy, bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, sáng sớm đi bán, buổi trưa trở về nghỉ ngơi, buổi chiều lại bắt đầu bán đến tối, kết thúc mỗi ngày, có thể lời đến bảy, tám trăm tệ!

Sở Trạch Vũ nghe xong còn nói: "Mấy ngày trước, còn gạt anh là bán bánh nướng, bây giờ, lại muốn gạt anh là bán bánh rán kiếm nhiều tiền sao?"

Sở Từ bật cười, bán bánh rán thực sự là kiếm được kha khá tiền, nhưng cũng vô cùng khổ cực, như Sở Ái Liên vậy ba, bốn giờ liền bắt đầu rời giường, chỉ sợ phần lớn mọi người không làm được.

Chỉ có thể nói, đúng là đa phần mọi người chỉ biết hưởng thụ thôi.

-

Tin tức Lục Cảnh Hành đến nông thôn, cuối cùng bị người ta đăng lên internet, khi Sở Từ có có thời gian lên weibo, liền thấy trên weibo đã lộn tung lên từ hôm nào rồi.

Rất nhiều fan @ cô, Sở Từ lên weibo tìm kiếm, quả nhiên nhìn thấy không ít ảnh chụp màn hình lớn trong vòng bạn bè trên wechat, xem ra đều là người trong thôn đăng lên, ai ngờ bị người ta chụp lại màn hình rồi đăng lên weibo.

"Lục Cảnh Hành đi về quê của họa sĩ truyện tranh Sở Sở, xem dáng vẻ của Lục Cảnh Hành vô cùng thân thiết với người dân kìa, có người nói, anh ấy còn thỏa mãn hết tất yêu cầu của người dân nông thôn, chụp ảnh, ký tên, đối với người khác vô cùng thân thiết, người dân ở quê Sở Sở đều có ấn tượng rất tốt với anh ấy, xem ra hai người này tính tạm biệt mọi người để kết hôn đây mà!"

- Trời ạ! Minh tinh về nông thôn, xem ra rất tốt nha!

- Lục của tôi, cười vui vẻ chưa kìa, có thể thấy được là thực sự vui nha.

- Lục ơi, cố gắng nha, cái gì cũng đều thỏa mãn, tôi cũng muốn làm người dân ở quê của Sở Sở đại đại quá đi, tôi cũng muốn chụp ảnh cùng Lục quá à.

- Hai người làm tôi ghen tỵ tới phụt máu mất thôi! Sở Sở đại đại mới lên năm nhất, không thể kết hôn sớm như thế chứ?

- Trời ạ! Xe của Lục thật bá đạo nha!

- Kết hôn đi! Kết hôn đi! Sớm sớm, đem con đi tham gia “Ba ơi! Mình đi đâu thế?”.

Phần lớn mọi người đều tỏ thái độ chúc phúc, Sở Từ nở nụ cười, không nghĩ tới việc Lục Cảnh Hành về nông thôn mà lên weibo liền biến thành 100 độ hot search.

Cũng không ít người trong thôn nhắn lại ở phía dưới, nói Lục Cảnh Hành thật tốt, nói chung, vô hình chung đã quảng bá giùm anh ấy.

Đúng lúc, truyện tranh mới của Sở Từ “Bạn trai minh tinh của tôi” ra thị trường, dựa vào hiệu ứng Lục Cảnh Hành hot seach, Sở Từ mỉm cười và đăng một bài weibo.

@Họa sĩ truyện tranh Sở Sở: Để mọi người chờ lâu rồi, “Bạn trai minh tinh của tôi” rốt cục cũng đã ra thị trường, tuy rằng, trên internet vẫn còn tiếp, nhưng cũng có rất nhiều người nhắn tin riêng cho tôi, nói muốn được cầm sách trên tay, vì bảo đảm chất lượng, lần này, nhà xuất bản bỏ ra chi phí rất lớn, cố gắng đạt tới việc mỗi một bản truyện tranh đều thật quý giá! Không thể không nói, bìa đẹp phát khóc luôn nha! Chất lượng giấy cũng vô cùng tốt, nhân vật chính trong sách đều làm thành hình 3D, mở ra nhân vật sẽ trở thành hình ba chiều, thật sự rất có tâm luôn, rất đáng để chờ đợi luôn đó! Đợt in đầu tiên số lượng không nhiều, mọi người ai muốn mua thì nhanh tay nha, đừng để giống như lần trước, muốn mua mà không mua được nha!

-------------

0.46845 sec| 2415.734 kb