Người dịch: PrimeK Tohabong

“Nhưng bọn họ yêu cầu, con phải lấy được quyền chủ đạo làm ăn cho Lê quốc. Nếu có thể lấy được, đứa nhỏ sẽ họ Doanh, nếu không lấy được, đứa nhỏ nhận làm con thừa tự đến Lê vương thất, họ Triệu!”

“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!”

Doanh Việt nhất thời vẻ mặt giận dữ: “Chủng tộc của lão Doanh gia chúng ta, sao có thể đi theo họ Triệu của bọn họ?

Doanh Vô Kỵ thở dài nói: “Phụ vương! Đang ăn nhờ ở đậu người ta…..”.

Doanh Việt cau mày.

Nếu như chỉ là con cái bình thường, họ Doanh họ Triệu ông ta kỳ thật cũng không phải coi trọng như vậy.

Nhưng… Đế huyết Chuyên Húc!

Ông ta nhíu mày, có chút hồ nghi nhìn Doanh Vô Kỵ: “Lần trước xuất hiện Chuyên Húc đế thân, Doanh Triệu còn chưa phân gia, bọn họ lấy đâu ra Đế huyết Chuyên Húc?

“Con sao có thể lừa phụ vương được!”

Doanh Vô Kỵ cắn răng, trực tiếp từ trong đan điền dẫn ra một giọt máu: “Không tin Phụ vương xem!”

Doanh Việt cảm thụ huyết mạch lực mạnh mẽ trong giọt máu, nhất thời đồng tử co rụt lại.

Thần sắc trở nên có chút dữ tợn.

Hay cho một Triệu Kỵ.

Đây không phải là đâm vào điểm yếu của lão Doanh gia chúng ta sao?

Doanh Vô Kỵ thấp giọng nói: “Phụ vương, thấy thế nào?”

Doanh Việt cắn răng: “Con cái, nhất định phải họ Doanh!Việc làm ăn, cũng phải lấy được trong tay chúng ta!”

“Nhưng cái này…”

“Đàm phán đi!”

“Nói chuyện như thế nào?”

“Nhìn ta!”

Doanh Việt trực tiếp lột Cách Âm phù xuống, trên mặt đã thay đổi nụ cười.

Mang theo Doanh Vô Kỵ, một lần nữa ngồi xuống.

Mà lúc này, đối diện bàn ăn, bên cạnh Triệu Kỵ đã có thêm một người.

Khí chất lười biếng.

Ngoại hình ngọt ngào.

Chính là lần này cùng Càn Quốc đối tượng liên hôn:- công chúa Nguyên Dương.

Nhưng mà, là Triệu Ninh giả trang.

Triệu Kỵ cười nhạt nói: “Cha con các ngươi hai người nói chuyện phiếm, ngược lại trò chuyện rất nhanh”.

Nụ cười trên mặt ông ta ấm áp.

Trong lòng lại là cười lạnh.

Vừa rồi Triệu Ninh đem chuyện trên xe ngựa đều nói cho ông ta.

Tên sát phôi máu lạnh này, lại nghĩ đến dùng Mẫu tộc uy hiếp Doanh Vô Kỵ.

Đây không phải là đâm vào điểm yếu của con rể ta sao?

Thật sự là tự cho là thông minh.

Căn bản không biết, như vậy sẽ đẩy Doanh Vô Kỵ ra xa.

Đúng vậy.

Chính sơ hở này đã khiến ông ta nghĩ ra cách ứng phó.

Doanh Việt không trả lời, chỉ cười nheo mắt nhìn về phía Triệu Ninh: “Đây là con dâu tương lai của ta sao? Lần đầu gặp mặt, vi phụ cũng không biết tặng cái gì, đây là danh sách quà phu gia chuẩn bị cho đại hôn, con xem một chút, về sau chính là người Doanh gia chúng ta”.

Người của Doanh gia?

Con trai ông ở rể nhà tôi rồi.

Tranh giành những hư danh này có ý nghĩa gì không?

Triệu Kỵ bĩu môi, lười tranh cãi với lão tiểu nhị này.

Triệu Ninh tiếp nhận phiếu quà, thời điểm, nhìn đến trang thứ nhất, thần sắc còn rất bình tĩnh, dù sao gặp qua sóng to gió lớn, nhưng càng về sau lật càng kinh ngạc, sau khi xem xong, nhịn không được cung kính hành lễ: “Phụ thân đại nhân tốn kém!”

Quá nhiều lễ cưới!

Càn Quốc lần này, rốt cuộc đã quá coi trọng Doanh Vô Kỵ!

Doanh Vô Kỵ nhìn lễ đơn dày cộp, cũng không nhịn được cười thầm trong lòng, đây chính là kho riêng của mẫu thân hắn, Lão lưu manh và Lâm quý phi, có thể không phong phú sao?

Doanh Việt cười ha ha: “Con không chê ít là được!”

Triệu Kỵ thản nhiên cười: “Triệu thị chúng ta ra cũng không ít, liên hôn! nếu không có chuyện gì khác, chúng ta nhanh chóng đem hôn kỳ định ra đi! Ông cũng khá hiểu lịch pháp, lại xem qua Chuyên Húc cổ lịch, ngày liền do ông quyết định đi, tốt nhất trong vòng 10 ngày!”

“Bên ông gấp như vậy sao?”

Doanh Việt đi quá trình kinh ngạc một chút, liền nói thẳng: “Vậy ngày mốt đi!

Triệu Kỵ: “.....”.

Triệu Ninh: “.....”.

Doanh Vô Kỵ: “.....”.

Hình như người gấp gáp là ông thì phải?

Thời điểm nghe đến ngày này, Doanh Vô Kỵ đều có chút phát mộng.

Ngày kia hắn sẽ kết hôn?

Triệu Kỵ nhịn không được vuốt râu cười to: “Tốt! Tốt! Vậy ngày mốt, yên tâm! Hết thảy đều đã chuẩn bị tốt, nên có lễ nghĩa cũng sẽ không ít. Liên hôn đúng là cũng có chút khẩn cấp!

Doanh Việt gật đầu: “Ngày lành thì phải càng sớm càng tốt, đều nói thành gia lập nghiệp, thành gia lập nghiệp trước mới có lợi cho sự nghiệp. Cũng may đứa nhỏ Vô Kỵ này, trời sinh đã có đầu óc kinh doanh, sự nghiệp cũng không cần hai người làm cha chúng ta quan tâm.

Bất quá, sự nghiệp mặc dù là ở Càn quốc chúng ta, nhưng dù sao cũng là làm ăn trên đất Lê quốc các ông. Chúng ta cũng không thể dày mặt mà không phân lợi nhuận với nước láng giềng hữu hảo. Tôi thấy thế này ông xem được không nhá

Càn Quốc 9, Lê Quốc 1!

Ông nghĩ sao!”

Triệu Kỵ: “????

“Doanh Việt, ông giỏi lắm!”

Ông thật sự dám mở miệng như vậy hả!

Thế là ông ta vuốt râu cười lớn: “ Thân gia ơi, ông nói đùa rồi, người Càn quốc các ông nào có đầu óc kinh doanh, Vô Kỵ có thể có này thiên phú, hoàn toàn cũng là bởi vì thổ địa Lê quốc chúng ta có thể nuôi dưỡng ra được đầu óc kinh doanh. Bất quá dù sao cũng là con ruột của ông, Lê quốc 8, Càn quốc 2 không thể nhiều hơn nữa!”

Doanh Việt cảm thấy tức cười quá: “Người Càn chúng ta chỉ thích làm việc kiểu người thật việc thực, ai nói chúng ta không có đầu óc kinh doanh?Huống chi việc làm ăn của Vô Kỵ có thể làm được, nếu tất cả thương ấn của Càn Quốc tại nước ngoài do Vô Kỵ nắm giữ, thì đó mới là cơ sở kinh doanh của nó?

Càn Quốc 7, Lê Quốc 3!

“Ông đừng có tranh cãi với tôi nữa!”

“Liên hôn cũng dẹp luôn đi!”

Triệu Kỵ bị chọc cười: “Người khác không biết thương hội Càn quốc của các ông, bọn ta lại không biết chắc.Nhiều thương ấn như vậy nhét cho Vô Kỵ, ông xác định là cho Vô Kỵ lót đường, mà không phải để Vô Kỵ xóa đói giảm nghèo? Lê Quốc 6, Càn quốc 4, ông đừng có ép giá nữa, bọn ta không muốn lật mặt với các ông đâu”

Doanh Việt có chút tức giận: “*&&&¥%... Thôi thôi đi! Càn quốc 6, Lê quốc 4!”

……

0.47371 sec| 2423.766 kb