Người dịch: PrimeK Tohabong
Nhìn bộ dáng giận mà không dám nói gì của đám người này, Khương Thái Uyên nhịn không được cười nhạo một tiếng: “Hi hi! Doanh lão đệ nói quả nhiên không sai, trên đời này vẫn là hiểu kỹ thuật thì có đồ ngon húp”.
“Vậy sao?”
Nam Cung Vũ cười lạnh một tiếng: “Khương phủ lệnh sẽ không thật cho rằng, chúng ta rời khỏi ngươi liền phá giải không được Cửu Đỉnh trận pháp chứ?”
Khương Thái Uyên nhất thời nhướng mày, bỗng nhiên có loại cảm giác không ổn.
Toàn bộ Giáng Thành, có thể phá giải Cửu Đỉnh trận pháp đích xác không chỉ có một mình hắn.
Hàn Quyện, bất thế thiên tài của Thái Thượng Quan, phá giải trận pháp này nói vậy cũng không khó.
Thái Thượng Quan cho dù thật sự muốn nhúng tay vào chuyện này, cũng không có khả năng trợ giúp Chu vương thất a, cho dù Hàn Quyện là con trai trưởng của Hàn gia!
Dĩ nhiên hắn không tin.
Nhưng nhìn bộ dáng tự tin của Nam Cung Vũ, trong lòng hắn thật đúng là có chút không yên.
Ánh mắt Nam Cung Vũ hơi lạnh: “Cho nên ta vẫn là khuyên Khương phủ lệnh thành thật một chút, nếu là ngươi quá khác người, cho dù có Chu vương làm chỗ dựa, ta cũng có một vạn cách khiến ngươi không có đất lăn lộn tại vùng phụ cận của Chu vương!”
Nghe nói như thế, sắc mặt Khương Thái Uyên nhất thời âm trầm xuống.
Những người khác đều kinh hãi.
“Người bên cạnh Chu vương!”
“Khương Thái Uyên quả nhiên là người thân cận của Chu vương!”
“Khó trách loại người ngũ âm không rành này, cũng có thể lên làm Nhạc phủ lệnh!”
“Thân cận của Chu vương không phải một lòng với thiên tử sao, làm sao có thể…”
Mọi người nhìn nhau
Nói đến người thân cận của Chu vương, địa vị thật sự quá lớn.
Hắn chính là đệ đệ sinh đôi của Chu thiên tử hiện giờ, thân phận vô cùng cao quý, nhưng chưa từng lộ mặt.
Không ai biết người em sinh đôi của Chu vương đang làm gì, chỉ biết hắn vô cùng được Chu thiên tử coi trọng, bọn họ thậm chí mơ hồ cảm giác, Chu thiên tử ở chư quốc bày ra ám thủ, đại bộ phận đều là người em sinh đôi của Chu vương đang điều khiển.
Bởi vì trong toàn bộ Vương Kỳ, ngoại trừ Chu thiên tử, thực quyền lớn nhất chính là Nam Cung Lăng.
Nhưng cho dù là Nam Cung Lăng, nhắc tới người em sinh đôi của Chu vương cũng cực kỳ kiêng kỵ.
Chỉ là… lần này người em sinh đôi của Chu vương rốt cục muốn làm gì?
Khương Thái Uyên bị Nam Cung Vũ vạch trần thân phận, lại là một trận cảnh cáo, tâm tình tương đối âm trầm.
Hừ một tiếng, liền nhìn về nơi khác.
Lửa giận trong lòng hắn nổi lên, nhưng không phải toàn bộ đến từ Nam Cung Vũ.
Càng nhiều ngược lại đến từ Khí Đồ của Thái Thượng Quan kia!
Trên chọc gậy bánh xe này rốt cuộc muốn làm gì?
...................
Đông Nam Hạo Kinh.
Một cái đỉnh đồng cực lớn lơ lửng trên bầu trời, giống như là diều trôi nổi, bị hai cỗ chân khí trên mặt đất vững vàng giữ chặt.
Nó không ngừng xoay tròn, giống như liều mạng muốn bứt khỏi đó, nhưng không thể nào thoát được.
Chỉ cần hai luồng chân khí kia nguyện ý, nó bị kéo xuống mặt đất là chuyện sớm muộn.
Nhưng mà, không có một cỗ chân khí nào nguyện ý phát thêm lực.
Đỉnh đồng này chính là Ký Châu Đỉnh.
Triệu gia cùng Hàn gia đã ở đây giằng co thật lâu, ai cũng không muốn xuất ra một phần lực, để cho đối phương nhiều hơn một phần phần thắng.
Lần này, tinh anh của hai bên đều đã xuất ra hết, nhưng không ai làm gì được ai.
Tuy nói Triệu gia là tôn thất, Hàn gia chỉ là gia tộc sĩ phu.
Nhưng Bách gia thịnh hội, cạnh tranh công bằng, mặc kệ ngươi thân phận gì?
Huống chi lợi ích của hai đại gia tộc, đã sinh ra xung đột cực lớn.
Một đạo Bách gia khí vận, hoặc hoặc một ngọc giản Pháp thuật Địa cấp, đều có thể tạo nên một vị cường giả tương lai, cho dù rất khó ảnh hưởng đại cục, cũng tuyệt đối không có khả năng nhượng bộ.
Hai thành viên nòng cốt tranh đoạt quyền sở hữu Ký Châu Đỉnh.
Những người còn lại thì là đang chống đỡ thi binh, cho dù là chiến đấu bên ngoài, hay là tranh đoạt bên trong, đều làm cho người ta cảm giác được áp lực cùng hít thở không thông.
Chỉ bất quá, cục diện rõ ràng là Triệu gia chiếm cứ thượng phong.
Dù sao nền tảng Triệu gia vốn mạnh hơn Hàn gia, huống chi có Công hội Mặc giả trợ trận.
Nếu như không phải Doanh Vô Kỵ hạ lệnh cho bọn họ trước khi trụ định Cửu Đỉnh nhất định phải giữ lại thực lực, chỉ sợ bọn họ đã sớm động thủ với người Hàn gia.
Đáng tiếc, chưa thể động thủ được!
Dù sao sau Cửu Đỉnh mới là trọng điểm chân chính, tuy rằng thế lực Triệu gia mạnh hơn Hàn gia, nhưng nếu như bức Hàn gia, tất nhiên sẽ rơi vào một kết quả thằng chột thằng què.
Lần này dẫn đầu Hàn gia chính là thứ trưởng tử Hàn Uy con trai Hàn Giả, địa vị trong thế hệ trẻ chỉ sau Hàn Quyện, năm năm trước liền lấy tam phẩm linh thai đột phá Thai Thuế Cảnh.
Sau khi Hàn Quyện trở về.
Địa vị của hắn lại rơi xuống một bậc
Cũng may Hàn Quyện Ca lại lười biếng.
Cho nên, hắn lần này hoàn toàn xứng đáng trở thành chỉ huy của Hàn gia.
Hàn Uy tiến lên một bước, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng: “Triệu Tín, huyết mạch Triệu thị các ngươi, mạnh nhất chính là thiên phú luyện tinh, tam phẩm linh thai thiên tài, đều là dựa vào luyện tinh tầng 12. Hiện giờ Mộ bàn bốn đạo khí vận đều là Binh gia, Binh gia khí vận chỉ hữu dụng khi thời d diểm đột phát luyện tinh tầng 12, các ngươi cần gì phải cùng Hàn gia chúng ta đoạt?”
“Xì…”
Triệu Tín cười nhạo một tiếng: “Có ai chê tam phẩm linh thai thiên tài nhà mình nhiều đâu, chúng ta đều không phải trẻ con, người trưởng thành thế giới đều là đánh đánh giết giết, nào có người nào như ngươi giả nghèo giả khổ?”
Là tâm phúc chung của Doanh Vô Kỵ và Triệu Ninh, khi Doanh Vô Kỵ không có ở đây, liền do hắn đảm đương chỉ huy tạm thời.
Hiện giờ hắn đại biểu cho lợi ích của cả Triệu gia, hơn nữa còn chiếm địa vị ưu thế, làm sao có thể nhượng bộ Hàn gia?
Triệu gia không muốn tổn thương gân cốt.
Chẳng lẽ Hàn gia bọn họ dám sao?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo