Tiểu Miêu vốn chính là ký giả trong game phong vân “Tân sinh.”
Với sức hút nóng như lửa đang cuồn cuộn bùng lên của game “Tân sinh”, Tiểu Miêu cũng được đà nhảy một phát đã trở thành nữ chủ trì game nổi tiếng trên mạng, đương nhiên giá trị nhan sắc của Tiểu Miêu cũng không hề thấp.
Tiểu Miêu hoạt bát đáng yêu đứng trên võ đài cùng bầu không khí sống động, người xem cũng bị cuốn theo sự náo nhiệt ấy mà trở nên phấn khích.
Tiêu Phàm vẫn nhìn chằm chằm vào tai mèo trên cái đầu xù lông của Tiểu Miêu, trong đầu nghĩ tộc người thú cũng rất hay mà, không nghĩ tới nhỏ mập lại lanh lợi như vậy, chọn một trận doanh sản xuất thú.
Đôi tai nhỏ dựng lên, chiếc đuôi thò ra phía đáy quần không ngừng lay động. Trong lòng Tiêu Phàm cũng vì vậy mà rung động, ánh mắt càng si mê đứng lên nhìn về phía Tiểu Miêu đang giải thích trên đài.
Lúc này Tiêu Phàm đột nhiễn cảm thấy có vô số ánh mắt khinh bỉ đang nhìn mình, xuyên vào tận sâu trong da mặt khiến hắn cảm thấy có chút khó chịu.
Hổ Nữu tỏ vẻ dữ tợn, trợn mắt nhìn Tiêu Phàm nói: “Súc vật!”
Xà Cơ cũng không vui, sưng mặt lên nói: “Ngu ngốc!”
Bán Trường Miên sau khi vặn óc suy nghĩ cũng hài lòng nói ra một câu: “Khoai tây!”
Này này ơ kìa! Tôi nào có trêu chọc gì đến các cô, tôi chẳng qua chỉ nhìn nữ chủ trì một chút thôi mà! Xung quanh còn nhiều người nhìn cô ấy sao mấy người không mắng mà hết lần này đến lần khác chỉ mắng mỗi tôi! Vả lại “Khoai tây’ là cái quỷ gì? Đây đâu phải ngôn ngữ mắng người trên trái đất. Trong lòng Tiêu Phàm uất ức gào thét…
Hú hú! Vẫn là Miên Miên tốt! Chưa nói gì cả!
Lúc này, Tiêu Phàm chợt thấy Miên Miên đang làm mặt quỷ với mình…
Mẹ nó! Đám nữ nhân đáng ghét này thực sự là hội bạn thân của mình sao?
Cuộc đời mình thật là khổ mà! Có điều mặt quỷ của Miên Miên cũng thật đáng yêu…
Tiểu Miêu sau khi chính thức giới thiệu xong giải đấu với chủ tiêu đoàn kết thân hữu lạc quan và một tràng nhà tài trợ yêu quý tới vệ tinh khoa học kỹ thuật, sau đó lại giới thiệu cho mọi người một vị giám khảo khách quý do ban tổ chức đặc biệt mời tới, một người xa lạ nhưng lại quen thuộc với Tiêu Phàm…
“Ta da~ Lần này chủ trì toàn bộ hành trình cho mọi người ngoại trừ Tiểu Miêu tôi ra, chúng ta còn mời một vị khách quý đặc biệt và cũng là một người chơi trong game “Tân sinh”, đó chính là Phong Ma Tiểu Xích Lang.”
Theo tiếng nói của Tiểu Miêu, một người đàn ông tướng mạo xấu xí cầm mic đi lên bậc thuyết trình của sân đấu võ.
Nghe mấy chữ “Phong Ma Tiểu Xích Lang” này, Tiêu Phàm nhớ lại chuyện lúc trước, tức giận nhìn chằm chằm người đàn ông đang đứng trên đài kia.
“Ê này! Phàm muội muội! Người gì mà hẹp hòi quá vậy! Tên kia chẳng qua chỉ nhích tới gần phía Tiểu Miêu mà thôi, sao anh phải dùng ánh mắt như tên đó có mối thù giết cha anh vậy?” Hổ Nữu vừa nhìn dáng vẻ Tiêu Phàm vừa nghi ngờ nói.
“Cô không hiểu đâu.” Tiêu Phàm cũng không giải thích thêm, chỉ bất động nhìn chằm chằm người đàn ông vừa lên bục thuyết giảng.
Hóa ra tên chó tung tin tức đáng chết kia chính là hắn! Được! Được! Được lắm! Hôm nay Ngọc Sinh Yên Lai đã tới, Phong Ma Tiêu Xích Lang cũng tới rồi, vừa hay có thể tính sổ một lượt, đỡ mất công hắn phải đi tìm.
“Có lẽ mọi người không hiểu được hắn ta nhưng tôi và Tiểu Miêu sẽ nói cho mọi người biết, Phong Ma Tiểu Xích Lang rất lợi hại. Từ những ngày đầu tiên trong Tân sinh, hắn ta đã trực tiếp đăng thông báo 'Lạt thủ tồi hoa mạng bất phàm' lên đầu Post Bar, hơn nữa một mình hắn ta càng ngày càng gửi đi nhiều thiệp tình báo có giá trị trong Post Bar, nhất định chính là kho tình báo của Tân sinh. Cho nên giải đấu lần này đã mời tới “Nhà thông thái” của “Tân sinh”, vị khách quý đặc biệt Phong Ma Tiểu Xích Lang tiên sinh đến giải đấu lần này để giải thích cho chúng ta.
Nghe thấy mấy chữ "Lạt thủ tồi hoa mạng bất phàm" này, Hổ Nữu rốt cuộc mới nhớ ra, cũng hiểu được vì sao Tiêu Phàm lại có bộ dạng như vậy khi thấy người đàn ông kia bước lên bục giảng.
Cho nên Hổ Nữu rất khí phái cười nhạo Tiêu Phàm: “Ha ha ha! Phàm muội muội đáng thương!”
Tiêu Phàm nhìn hành động của hội bạn thân đáng chết kia liền cảm thấy vô cùng bất lực, lại không thể tự mình tìm cái chết mà làm trái nguyện vọng của Hổ Nữu, chỉ đành bưng mặt phiền não.
“Xin chào các vị đang có mặt tại đây! Tôi là Phong Ma Tiểu Xích Lang, là nhân viên tình báo chuyên nghiệp trong game, gần đây tôi có thành lập một tổ chức tình báo của riêng mình – Thính Phong Các.”
Hoan nghênh các vị khách có nhu cầu tới chiếu cố.”
Phong Ma Tiểu Xích Lang cũng không nghĩ tới giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh” sẽ mời mình làm khách quý để đích thân tới giải thích.
Gã lúc đó đang buồn rầu không biết làm sao tuyên truyền tổ chức tình báo Thính Phong Các của gã, không ngờ đột nhiên có người báo tin mời.
Cho nên Phong Ma Tiểu Xích Lang không chút do dự mà nhận lời mời từ phía tổ chức, nhân cơ hội mở ra giải đấu PK “Tân sinh” để tuyên bố tổ chức tình báo của gã luôn.
Không thể nghi ngờ hiệu quả của việc tuyên truyền tổ chức trong giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh” chính là tốt nhất bởi vì ngay giờ khắc này, con mắt của tất cả người chơi Trung Quốc đều tập trung tại đây.
Mặc dù hội trưởng công hội tinh thần danh tiếng vang dội không đích thân đến đây những hắn cũng đang theo dõi giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh” qua ứng dụng quay truyền hình trực tiếp.
Có điều, đương nhiên là có một số người ngoại lệ, bọn họ hoàn toàn không coi cuộc hội họp trong game này là một chuyện gì quá quan trọng…
“Cảnh sắc yên bình nơi đây thật nhức mắt! Thật muốn phá hết chỗ này! Hừ hừ…” Tiểu Sửu Hoàng đứng trên cao quan sát đám người trong thành nhỏ doanh trận.
Thủ lĩnh của Huyết Tinh Ma Thuật Xã này cũng đi ra từ khoảng đất đó nhưng bất luận là ở đâu, gã cũng đang đứng ở trên cao phóng hứng thú nhìn xuống vạn vật phía dưới.
Sau lưng gã chính là một đám người chơi mang ID màu đỏ với những cái tên quen thuộc như Phá Quân, Bạch Y Công Tử, Nhân Sinh Bạch Khuyển, Mạch Tử đang theo sát sau lưng Tiểu Sửu Hoàng. Đám “Mây đỏ” đang lơ lửng kia đều do rất nhiều ID tạo thành, mà áng mây màu đỏ này trông tựa như một vệt đỏ ửng xinh đẹp trên bầu trời của ác ma trận doanh…
Phong Lang: “Đại ca! Thời điểm này, trận đấu của bọn họ đã bắt đầu rồi. Bên trong có A Hoa Tả và cả tên nhóc thối Mệnh Phàm đó nhưng không có phần cho Hắc Long Bang chúng ta! Thật không cam tâm.”
“Im miệng! Luyện cấp thật giỏi cho ta! Ngươi không cam lòng thì hãy trở nên mạnh hơn bọn họ đi! Nếu lần sau gặp lại hắn, đánh hắn thành tan tác là được.” Hắc Long một quyền ấm vào đầu Phong Lang, đi ra ngoài cùng tất cả đám người Hắc Long Bang theo sau.
Ác Long không hề để ý đến giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh”, dường như hắn ta đang nắm bắt thời gian để liều mạng tăng mạnh thực lực công hội của bản thân.
“Hi hi! Đúng là ngu xuẩn!” Một cô gái mặc quần áo đen nhanh chóng lướt qua người Phong Lang kèm theo tiếng cười nhạo vô cùng nhức tai.
Phong Lang trong lòng vô cùng tức giận nhưng không hề dám phản bác bởi vì gã thật sự không muốn động đến nữ nhân không những quái dị mà còn phúc hắc này, gã cũng không muốn tự mình rước thêm phiền toái.
“Hôm nay thật kỳ lạ! Người trên đường ít quá!” Giọng nói này không hề êm nhưng lại rất dễ nghe “Có điều kệ nó đi, ít người càng tốt, vừa hay có thể để ta chọn được quần áo tốt.”
Người này Tiêu Phàm chưa gặp bao giờ nhưng dáng vẻ hắn ta rất giống với NPC Mã Lệ, mái tóc vàng dài cùng ánh mắt màu lục bích, người mặc một bộ quần áo trắng giờ phút này đang vô cùng phấn khích đi giữa đường phố không một bóng người.
Hắn tựa như hoàn toàn không nhận ra hôm nay là ngày mở ra giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh” hoặc là có người nói cho hắn biết chuyện này thì hắn vẫn hoàn toàn không bận tâm, chỉ mập mờ lưu lại một bóng dáng xinh đẹp.
Trừ cái thứ “Quái thai” đang chạy từ khu đất vàng ra thì căn bản tất cả người chơi đều tập trung tầm mắt vào giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh” đang diễn ra, vậy mà cùng hôm đó vẫn còn có người trong công hội doanh trận đang làm chuyện kỳ quái…
Sa Xà Cốc, Đây là phó bản cung cấp trang bị từ cấp 10 đến cấp 30 cho người chơi trong doanh trận ác ma nhưng hôm nay lại không có bởi vì đang diễn ra giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh” mà nơi này trở nên lạnh tanh.
“Tiểu Ngũ, là nơi này sao?” Trong giọng nói lộ ra vẻ uy nghiêm.
Một chàng trai đeo mắt kính nâng kính mắt của mình lên, tròng kính dưới ánh mắt trời chiết xạ ra một đường sáng thần bí, hắn ta nghiêm túc đáp lại: “Theo như lời Mã Tiến Sĩ, về cơ bản có thể chắc chắn “Đồ” ở nơi phó bản này.”
“Được! Một đội, hai đội, ba đội theo kế hoạch hành động!”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo