Ngươi ba mươi.
Chu Ngưng Nguyệt thả tay xuống, cất quyển sổ, chân thành nói:
"Kỳ thật thiên kiêu gần tuổi với chúng ta có rất ít người có thực lực hơn ta. Dù lớn hơn một chút cũng vậy. Cần để ý nhất, chính là Đạo Tử Thiên Vân Đạo Tông - Kiếm Thư"
"Nguyệt tỷ biết hắn sao?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
Đạo Tử nàng từng nghe qua, nhưng cũng chỉ là nghe nói.
"Làm sao có thể?"
Chu Ngưng Nguyệt nhịp bước chân:
"Hắn lớn hơn ta mấy giáp, không thể tính là cùng tuổi. Nghe nói ở tuổi hắn, hắn không xưng thiên kiêu thì không ai dám xưng. Trước nữa còn có thiên kiêu cao minh gì đó nữa, ta không rõ lắm, nghe nói cũng là vì có một Đạo Tử đi ra, làm cho những thiên kiêu khác không dám tự xưng là thiên kiêu. Lúc các ngươi vẫn còn nhỏ xíu, vị thiên kiêu này lại đột nhiên mai danh ẩn tích, không biết đi làm gì, cho nên các ngươi không biết hắn. Chính vì vậy, mới giúp cho những người khác có cơ hội chuyển mình, tên của thiên kiêu lần nữa sôi nổi"
"Tin đồn về Chu Tự càng kỳ quái, sau này có chọc đến Đạo Tử không?"
Thu Thiển hỏi.
"Không đến mức ấy, người đã từng ấy tuổi như hắn, còn tới bắt nạt mấy đứa trẻ chúng ta?" Chu Ngưng Nguyệt hơi chột dạ.
"Đây là thứ thành chủ muốn"
Đi ra khỏi con đường gỗ, Chu Tự lấy từ trong pháp bảo trữ vật ra chiếc hộp màu đen.
Gương đồng nói cho hắn biết, Ma Sát Thiên Ấn đang ở bên trong.
Trong lúc nói chuyện phiếm hắn cũng biết thêm một số thứ, Ma Sát Thiên Ấn là biểu tượng của thành chủ, có thể điều động toàn bộ Ma Sát khí cả thành, còn có thể có hỗ trợ tu luyện, trong đó có pháp thuật đặc thù. Công pháp đặc thù này rất hữu hiệu với Ma Sát.
Thạch Kinh nhận lấy hộp, đột nhiên có ảo giác đã từng tiếp nhận chức thành chủ.
Thánh Tử trước mắt...Vượt xa lời đồn.
Không lên tiếng thì thôi, một tiếng thốt lên làm kinh động lòng người, đứng sừng sững trên đỉnh thần đàn. Hắn tu luyện đến nay đã mấy trăm năm nhưng lại không có chút ưu thế nào.
"Không mở ra xem sao?"
Chu Ngưng Nguyệt đi tới tò mò hỏi.
"Ma Sát Thiên Ấn sát khí kinh người, Thánh Nữ cùng Thần Nữ cẩn thận một chút"
Thạch Kinh hảo tâm nhắc nhở.
Thu Thiển di chuyển bước chân, lùi về sau lưng Chu Tự.
Chu Ngưng Nguyệt đứng nguyên tại chỗ.
Thạch Kinh động tay, cái hộp dần mở ra, khí tức Ma Sát như sương mù tuôn ra.
Trong chốc lát, chiếc hộp hoàn toàn mở ra, bên trong có một khối thạch ấn, in lên có thành trì lập thể, kiến trúc bên ngoài thấp bên trong cao, sát khí vờn quanh.
Thạch Kinh đưa tay cầm lấy Ma Sát Thiên Ấn, ngửa lên thì thấy phía trên khắc ba Viễn Cổ văn - Thực Vi Thiên. Soạt!
Ma Sát Thiên Ấn hóa thành một sợi khói đen chui vào ấn đường của Thạch Kinh.
Nhất thời Thạch Kinh cứ thế đứng tại chỗ, tiếp thụ càng nhiều tin tức.
"Ma Sát Thiên Ấn có công pháp, có lẽ đang học tập"
Chu Tự nói.
"Lâu lắm không?"
Chu Ngưng Nguyệt vốn định nói, nếu lâu quá thì mình rời đi trước.
Nhưng vừa mới dứt lời, Thạch Kinh đã lấy lại tinh thần, trong mắt đầy mừng rỡ.
"Đa tạ Thánh Tử thành toàn"
Hắn cúi người cảm kích nói.
Lần này tiếp xúc Thánh Tử vô cùng mạo hiểm, nhưng thu hoạch to lớn.
"Còn ba cái hộp, ngươi có muốn xác nhận một chút không?"
Chu Tự khoát tay, nói đến những hộp khác.
Thạch Kinh vội vàng lắc đầu, mở miệng nói:
"Dựa theo ước định, đó là đồ của Thánh Tử, ta không hỏi nhiều"
Khách khí vài câu, Chu Tự theo Thạch Kinh đi ra phía ngoài.
"Nghe nói đạo tu có hội Tiên Tử, hẳn là Thánh Nữ cũng được mời?"
Trên đường, Thạch Kinh tùy tiện tìm chủ đề.
"Ừ, nhưng mà ma tu đi không được chào đón"
Chu Ngưng Nguyệt hai tay ôm màn thầu, từ tốn ăn.
"Nghe nói lần này nữ tu ưu tú của các đại tông môn, các khu vực đều sẽ được mời. Hình như có đồ vật gì đó rất cao minh. Thánh Nữ không ngại thì đi xem một chút, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Thạch Kinh nói thêm một câu, sau đó không nói thêm gì nữa.
Chu Tự nghi hoặc, hội Tiên Tử hắn có chút quen tai.
Hình như cái nhóm Tô Thi vào cũng tương tự cái này.
Một lúc sau, Thạch Kinh cho ba người Chu Tự ba cái lệnh bài Ma Sát, dùng để chi tiêu mua sắm.
Chi phí của ba người hôm nay, thành chủ Thạch Kinh tính tiền.
"Hẹp hòi, mới ba ngày.
Chu Ngưng Nguyệt cầm lệnh bài trong tay, đi phía trước dẫn đường:
"Từ đắt đến rẻ, tất cả chúng ta đều phải ăn thử một lần "Nguyệt tỷ, hội Tiên Tử các ngươi vừa mới nói, là Nhàn Nhã thu hội sao?"
Trên đường phố, Thu Thiển hơi hiếu kỳ.
"Ừ, đại hội thu đông hồ Nhàn Nhã"
Chu Ngưng Nguyệt khẽ gật đầu.
"Lần này không thấy mời ta"
"Đại hội độc thân, liên quan gì tới ngươi?" Mắt mày Thu Thiển khẽ liếc sang phía Chu Tự. "Thu tỷ, chuyện này không liên quan tới ta"
Chu Tự phủi sạch quan hệ.
Vì sự tồn tại của hắn, dẫn đến Thu Thiển không còn độc thân, nhưng xét đến cùng không phải là do hắn theo đuổi Thu Thiển, mà là trong nhà định ra hôn ước cho bọn hắn.
Hôm đính hôn ấy, người trong cuộc là hắn đây cũng không ở đó, cho nên không phải nguyên nhân từ hắn. Hắn cũng là người bị hại, chỉ là không truy cứu lần hãm hại này.
1064 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo