So với anh ăn một cách yên tĩnh, bàn bên cạnh lại rất náo nhiệt.

"Đầu gỗ, cậu không định tiếp tục theo đuổi nữ thần của cậu nữa à?"

"Không theo đuổi nữa, cô ấy chỉ thích ăn mấy món như sườn bò, bò bít tết, mì ý, sushi, đi ăn cơm chung với cô ấy cũng không được."

"Không phải tớ nói rồi sao, chỉ cần cậu dẫn cô ấy đến đây ăn một bữa, tớ cũng không tin cô ấy còn thích ăn những món kia."

"Cô ấy ghét nơi đông người, không chịu xếp hàng."

"Vậy cậu mang cơm cho cô ấy không được sao."

Hai người nói đến đây, một bạn nam ăn cùng bàn khác trực tiếp cười ha hả: "Ha ha ha ha, cậu đừng nhắc tới mua cơm giùm, tên đầu gỗ này không hổ có biệt danh là đầu gỗ, cậu ta sợ mua cơm giùm người ta sẽ bị người xếp sau nói, lần trước cố ý ăn xong lại xếp hàng lần nữa, kết quả thằng nhóc này mua cơm rồi không nhịn được ăn mảnh một miếng."

"Xem ra nữ thần của cậu còn không quan trọng bằng cơm, vậy tiêu rồi, cậu từ bỏ đi."

Lúc bọn họ trò chuyện bất tri bất giác gặm xong giò heo, cảm thấy còn chưa hết thòm thèm.

"Giò heo ăn quá ngon, hoàn toàn ăn không đủ, tớ quyết định lần sau vẫn mua thêm một phần."

"Thật, vừa thơm vừa ngon, chủ yếu còn ăn không ngán."

"Đậu tương cũng rất thơm."

"Đúng vậy, cũng may còn có đậu tương ăn kèm với cơm, nếu không gặm hết giò heo rồi chỉ đành ăn cơm không."

Lúc bọn họ ăn cơm trộn với đậu tương và nước sốt không còn một mống, Cố Hoài Dục ở cách đó không xa cũng đã ăn cơm xong.

Lượng cơm của một chén cơm phần to như thế quả thật không ít, Cố Hoài Dục ăn xong cũng no, có điều còn vẫn chưa hết thòm thèm.

Anh ngồi nghỉ một lúc, sau đó đứng dậy đi qua xếp hàng một lần nữa.

Bấy giờ người trước ô cửa số bảy càng nhiều, lúc anh đứng xếp hàng có vài sinh viên nhìn anh mấy lần, chẳng qua có lẽ là anh biểu hiện quá bình tĩnh, bọn sinh viên cũng thầm nghĩ trong lòng không thể nào, rất nhanh đã thu tầm mắt lại.

Giò heo hầm đậu tương thực sự quá quý hiếm, lúc Cố Hoài Dục xếp tới phía trước một lần nữa thì hết rồi, đành quẹt thẻ mua cơm cá kho đóng gói mang đi.

Lúc anh cầm cơm rời nhà ăn, mới có sinh viên nhìn bóng lưng anh nói: "Cậu có cảm thấy anh ta khá giống Cố Hoài Dục không?"

"Ngày hôm nay lại không có toạ đàm, sao Cố Hoài Dục có thể đến trường chúng ta chứ?"

"Cũng đúng."

Phòng làm việc của giáo viên.

Cố Hoài Dục đi tới bên ngoài phòng làm việc của chú họ mình, gõ cửa, sau khi được đáp lại liền đẩy cửa ra đi thẳng vào.

"Coi như thằng nhóc cháu có lương tâm, còn biết mang cơm cho chú." Thầy giáo Cố mới vừa kết thúc tiết học trở về không bao lâu, nhìn thấy cơm trong tay anh thì vui vẻ nói.

Cố Hoài Dục đặt cơm lên bàn ông ấy, bản thân thì rót ly nước ngồi ở bên cạnh.

"Sao là cá vậy? Chú nghe sinh viên nói hôm nay Tiểu Lâm nấu giò heo hầm đậu tương mà, sao cháu không mua món đó cho chú?"

"Bán hết rồi, nồi tiếp theo còn phải chờ lâu."

"Cháu không tới sớm à?"

"Có tới."

"Vậy sao bán hết nhanh vậy?"

Cố Hoài Dục lại uống một ngụm nước sau đó mới nói cho ông ấy biết: "Không phải chú nói không thể mua cơm giùm à, cháu ăn cơm xong mới xếp hàng lần nữa mua cho chú."

"Vì thế cháu ăn giò heo hầm đậu tương?" Thầy giáo Cố nhìn về phía anh.

Cố Hoài Dục như chuyện đương nhiên gật đầu, trong mắt lộ vẻ sung sướng chia sẻ với ông ấy: "Rất ngon, giò heo hầm rất vừa miệng, ăn béo mà không ngấy, đậu tương rất thơm."

"Nhãi con, không mua cho chú còn khiến chú thèm." Thầy giáo Cố cười mắng.

Cũng may món trước mặt không hấp dẫn bằng giò heo hầm đậu tương, nhưng ông ấy cũng rất hài lòng với món cơm cá kho, nói xong cũng bắt đầu chuyên tâm ăn cơm.

Cố Hoài Dục ngồi ăn cơm với ông ấy xong mới đứng dậy tạm biệt, thầy giáo Cố nghĩ đến anh ăn giò heo mà không mua cho mình, tức giận vẫy tay nói: "Đi nhanh lên, đi nhanh lên đi."

Mãi đến tận khi anh đi thật, sau một lúc thầy giáo Cố chợt nhớ ra, anh còn chưa trả thẻ cơm cho mình.

"Thằng nhóc thúi này, không phải cố ý đấy chứ?"

Lấy thân phận của thầy Cố, muốn đi làm thêm một thẻ cơm cũng không phải việc gì khó nên ông ấy không vì thế mà gọi người về.

Ngược lại Cố Hoài Dục thật sự không phải cố ý, lúc lái xe rời khỏi trường học mới đột nhiên nhớ tới thẻ cơm còn đang trên người mình, sau khi gọi điện thoại qua xác định ông ấy có thể làm lại, bèn dứt khoát tỏ ý tấm thẻ này sẽ ở lại chỗ mình.

1.54543 sec| 2396.039 kb